tag:blogger.com,1999:blog-79700024073640252052024-03-13T06:45:07.432-07:00An Lộc BattleNha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.comBlogger17125tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-44399035028184158342016-07-09T00:43:00.000-07:002016-07-09T09:40:05.700-07:00The Seige of An Lộc / 44 Years Commemorative<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTJyZiw8-r9EGoz-N4HedG1lBZWLeMqt2xZPg0G4XYRiZoJ705AwjAVx6iqRdPaOGZkAtG9hLubG-xuIyTIt29UXqONCI3pHirLny-z1xm-CRzIahc6C-_MAzlMkEOIEL8x-yVik4uKvg/s1600/13612215_10208869996894645_5102017459199024556_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="476" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjTJyZiw8-r9EGoz-N4HedG1lBZWLeMqt2xZPg0G4XYRiZoJ705AwjAVx6iqRdPaOGZkAtG9hLubG-xuIyTIt29UXqONCI3pHirLny-z1xm-CRzIahc6C-_MAzlMkEOIEL8x-yVik4uKvg/s640/13612215_10208869996894645_5102017459199024556_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<span style="font-size: large;"> Aloha All.....was honored to accompany LtCol. <a class="profileLink" data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100001474926689" href="https://www.facebook.com/craig.mandeville3">Craig Mandeville</a>
last evening, to the Anniversary Reunion for those that served and
survived, the "Seige of An Loc." This battle was the largest of the
Vietnam War, lasting 66 days, during the Easter Offensive in '72, where
thousands died and thousands more were wounded on both sides. The story
is incredible and my brother, LtCol Mandeville was a hero of that
battle. He was an advisor to the 9th ARVN Division that relieved the sei<span class="text_exposed_show">ge,
earning him a second Silver Star to accompany his Legion of Merit,
Bronze Star and five Purple Hearts. We were honored to sit at the VIP
table with the son of another hero of that battle, General Tran Van
Nhut, where both of us spoke at his Memorial Service, last January 2015
at his passing. Craig served with General Nhut during this battle,
destroying numerous NVA tanks. Chris and his beautiful family, wife
Catherine, who speaks with an Australian accent, as she was raised in
"down under", after the Fall of Saigon, and his two beautiful daughters,
Jackie and Patty. The last three pictures are of General Nhut, Chris
and his family. A wonderful reunion of true warfighters gathered
together for camaraderie and a remembrance for those fellow soldiers
lost in this famous battle. Outstanding Vietnamese dishes as always and
the entertainment was flawless, emotionally moving at times and just
beautiful. Another awesome event with my Vietnamese, "Band of Brothers
and Sisters," and where like my Marines, I was volunteered to serve on
the committee for next years Tet Parade, with the Chair of that
Committee and my personal friend, City Councilman, <a class="profileLink" data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100004135183424" href="https://www.facebook.com/nhocgp9" id="js_24">Phat Bui</a>. I missed you my brother <a class="profileLink" data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=100008144804653" href="https://www.facebook.com/profile.php?id=100008144804653">Hoa Pham</a>, but we will get together soon. Ooooooorah and Semper Fi. Monsoon</span></span> </div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6bmHBrQSb4zgi0OlLmCvbIc3P_ds3waCqldhnznv18IHdFUhtwOxLlW4vhYMTp1JKXS0aZ5FE4HJcfQNxQEIO91vLvYiCThA-NPkq3VdXjy2uiECMbqfaAwZAXEXWR1cQqBoOdqhqaPs/s1600/13567213_10208869986214378_3237666346288873283_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6bmHBrQSb4zgi0OlLmCvbIc3P_ds3waCqldhnznv18IHdFUhtwOxLlW4vhYMTp1JKXS0aZ5FE4HJcfQNxQEIO91vLvYiCThA-NPkq3VdXjy2uiECMbqfaAwZAXEXWR1cQqBoOdqhqaPs/s640/13567213_10208869986214378_3237666346288873283_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhczcjbhaMTOE2tFJEwGWH8cfkHizXMgJhzxVHjHJZsK6IHm_ooMdtWtjSgLLG6L-HQFiupjncpAoK4jDAwHxVeJe_RB4EFOXaOlzWJGFJZF0MeoFdfh8K4io2EEbDRefQtoCaA5BpTl7s/s1600/13645083_10208869986414383_868634252291392250_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhczcjbhaMTOE2tFJEwGWH8cfkHizXMgJhzxVHjHJZsK6IHm_ooMdtWtjSgLLG6L-HQFiupjncpAoK4jDAwHxVeJe_RB4EFOXaOlzWJGFJZF0MeoFdfh8K4io2EEbDRefQtoCaA5BpTl7s/s640/13645083_10208869986414383_868634252291392250_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFwpsjH5l_iJfQ7Xf6P2uHW_UMRE8LjoGaXNxytUE6oTKm8a80DvpB6YDE4qrVv5A7yNs1Z_451B6T9mWPhV672uSkfM_24ekyOcaYCj7B1nUnIcR-4lleSK5DMWdd3u1jNSTtAM0O4C4/s1600/13567332_10208869989894470_2595287369020518590_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFwpsjH5l_iJfQ7Xf6P2uHW_UMRE8LjoGaXNxytUE6oTKm8a80DvpB6YDE4qrVv5A7yNs1Z_451B6T9mWPhV672uSkfM_24ekyOcaYCj7B1nUnIcR-4lleSK5DMWdd3u1jNSTtAM0O4C4/s640/13567332_10208869989894470_2595287369020518590_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA7xdvWo4yn20tvrweZkM5bh9QL0cU73VHgcy1O3MvMxJu6MTUr0pOBVwCc-7RgKGurw6dXw8Dw5-ZHG4tD_DKMq0uVBLQZcvB8AA9xTWUkdDLRomoKnkeNI7XFvPOzFzjbat6e9KFn6Y/s1600/13567342_10208869986854394_7791530987291053348_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgA7xdvWo4yn20tvrweZkM5bh9QL0cU73VHgcy1O3MvMxJu6MTUr0pOBVwCc-7RgKGurw6dXw8Dw5-ZHG4tD_DKMq0uVBLQZcvB8AA9xTWUkdDLRomoKnkeNI7XFvPOzFzjbat6e9KFn6Y/s640/13567342_10208869986854394_7791530987291053348_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgDmShVSAuEQZb2NQw5gp4eROuruf59wp0PpPWKHFmFJ6wtToeGPG4XyASUZg-CCt-7vukzEWm4nDoJpNCuO4ko_6WA6eHkKPvAVRwptQpsBbZ7gyvK_v4hRTyip2gs0404SPOzcnUB4qw/s1600/13567416_10208869993574562_8125278976163918885_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgDmShVSAuEQZb2NQw5gp4eROuruf59wp0PpPWKHFmFJ6wtToeGPG4XyASUZg-CCt-7vukzEWm4nDoJpNCuO4ko_6WA6eHkKPvAVRwptQpsBbZ7gyvK_v4hRTyip2gs0404SPOzcnUB4qw/s640/13567416_10208869993574562_8125278976163918885_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguuMdV-ycsLdpEvG_bTCw-dmvutox_uv4JdTdhqkxwnPhSKnCFjRd_3uj-Vxhjv7gzR1zb3KGaC1KlegmgnBCeMI3K142q-4jtfloygszK05LcvuUY6la3taW63f6HFcGBN0pfcTP0Ki8/s1600/13592580_10208869989134451_8318164675231534648_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEguuMdV-ycsLdpEvG_bTCw-dmvutox_uv4JdTdhqkxwnPhSKnCFjRd_3uj-Vxhjv7gzR1zb3KGaC1KlegmgnBCeMI3K142q-4jtfloygszK05LcvuUY6la3taW63f6HFcGBN0pfcTP0Ki8/s640/13592580_10208869989134451_8318164675231534648_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEibrbqWpEo0uHdUrFiTPoeODKoja4_JoNDisEY99nKiY2-GTpeOxr7Q368Y80DGYnWvNwWEOuLArnCVZfXUB2uCPsB0qn6qVTV-6Wy_l2vRDmfgPvfmuGJWgCbZm_yvEHBaSErZa4iV-dI/s1600/13600352_10208870000774742_964779717286037160_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEibrbqWpEo0uHdUrFiTPoeODKoja4_JoNDisEY99nKiY2-GTpeOxr7Q368Y80DGYnWvNwWEOuLArnCVZfXUB2uCPsB0qn6qVTV-6Wy_l2vRDmfgPvfmuGJWgCbZm_yvEHBaSErZa4iV-dI/s640/13600352_10208870000774742_964779717286037160_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhIsWQQFVOfHbpf0v-Gy38gsP_oBhklvceh5UvLFdLhbz1aFGyjZDDmQFo1myQrnlu8AUZ1P3HucB5QCtuzm6FOtaL6HJ61pUEzTbkMsQLB5XsR_iHppfuNcY-0nwQxMNCDhXffSbuefaI/s1600/13606861_10208870001534761_5705284534747971109_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhIsWQQFVOfHbpf0v-Gy38gsP_oBhklvceh5UvLFdLhbz1aFGyjZDDmQFo1myQrnlu8AUZ1P3HucB5QCtuzm6FOtaL6HJ61pUEzTbkMsQLB5XsR_iHppfuNcY-0nwQxMNCDhXffSbuefaI/s640/13606861_10208870001534761_5705284534747971109_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhF_x2SSZXRnMl7XCRh5eLkgTDClvsfV0MmirpOpOnj1kyrm0pJHis4xJUSb_KRdBqRvrel-2wpa9uPBxFT4uQ9KKvxPFO6m9Ll0aYpFjeFuw-uUyzLRGccQtm35RdVaJuUDO2AbdCCCjY/s1600/13615380_10208869987454409_5383984620749837731_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhF_x2SSZXRnMl7XCRh5eLkgTDClvsfV0MmirpOpOnj1kyrm0pJHis4xJUSb_KRdBqRvrel-2wpa9uPBxFT4uQ9KKvxPFO6m9Ll0aYpFjeFuw-uUyzLRGccQtm35RdVaJuUDO2AbdCCCjY/s640/13615380_10208869987454409_5383984620749837731_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiD8iPEAeZfRw4JSoVHD-1TJ5lTvcxM6H4BtpB99e8Df6FEo6Ox5vJ3eGp_v9ZFBFJrC7G-oz8TpuBFQnL_mGDIijcLaFb959zADSZLDBHjLVAjYS_Ro1ogJzIB-6H3yZWfHcPDMDo1xNY/s1600/13619861_10208869992134526_3819860319299546120_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiD8iPEAeZfRw4JSoVHD-1TJ5lTvcxM6H4BtpB99e8Df6FEo6Ox5vJ3eGp_v9ZFBFJrC7G-oz8TpuBFQnL_mGDIijcLaFb959zADSZLDBHjLVAjYS_Ro1ogJzIB-6H3yZWfHcPDMDo1xNY/s640/13619861_10208869992134526_3819860319299546120_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqbveE8zJB-IG1rUONnoQ2VHisBszYqgjokNCxMVYvaZNrme4aN9j80oGI2p7wfv4U1IQmZ4K7s2B4yu6M7Su_D-sGI9oMzIzCXSEKNAlL7zJbXDqwaUCsG6cor-8VxAReJTzeN6mCnIM/s1600/13620065_10208869988454434_6902496818365931088_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqbveE8zJB-IG1rUONnoQ2VHisBszYqgjokNCxMVYvaZNrme4aN9j80oGI2p7wfv4U1IQmZ4K7s2B4yu6M7Su_D-sGI9oMzIzCXSEKNAlL7zJbXDqwaUCsG6cor-8VxAReJTzeN6mCnIM/s640/13620065_10208869988454434_6902496818365931088_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJoB4KvTPodjycp1RTC2XbLUa6VTzHKxh486cu90hILlgQf-g-Q56gn2u5Y39pdJWY7SaRUh8KE4F6zPlHpSI_xm6QE-RI_rbvIfy57vVF7UdIz-7nC8xU_a8gptpt_P7eJMNI8zBJ4Ug/s1600/13620123_10208869992374532_2836379208741676372_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJoB4KvTPodjycp1RTC2XbLUa6VTzHKxh486cu90hILlgQf-g-Q56gn2u5Y39pdJWY7SaRUh8KE4F6zPlHpSI_xm6QE-RI_rbvIfy57vVF7UdIz-7nC8xU_a8gptpt_P7eJMNI8zBJ4Ug/s640/13620123_10208869992374532_2836379208741676372_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8R3OMzsK3ctPPx67lg26acf1oc54DN-TZEdM2dY0FQT6MdNIjf89p5C7n2kmZEaV9tQXxVa-9rdIT4yeTTgRUXE1NIMYtH7vYy4DMzuvNohf6rxQua0CeYuYIFm1ltLQbgFHnCv74b88/s1600/13620131_10208869987814418_3474240374247980723_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8R3OMzsK3ctPPx67lg26acf1oc54DN-TZEdM2dY0FQT6MdNIjf89p5C7n2kmZEaV9tQXxVa-9rdIT4yeTTgRUXE1NIMYtH7vYy4DMzuvNohf6rxQua0CeYuYIFm1ltLQbgFHnCv74b88/s640/13620131_10208869987814418_3474240374247980723_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzdGB1zeUZFpV2WfsFdKyv2agH9_eX3g-BqAzR0w-wvALnagNxWryqf9RAdme_SNB3tz0h7f_kKa4qQ472zZRjirNT1VnM0Lzbtck6ldTF5R-7C2I5VhCeQ5-Bt6U4uq8UmeiZOqj6IiU/s1600/13620908_10208869991214503_2219535730183316389_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzdGB1zeUZFpV2WfsFdKyv2agH9_eX3g-BqAzR0w-wvALnagNxWryqf9RAdme_SNB3tz0h7f_kKa4qQ472zZRjirNT1VnM0Lzbtck6ldTF5R-7C2I5VhCeQ5-Bt6U4uq8UmeiZOqj6IiU/s640/13620908_10208869991214503_2219535730183316389_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgl0Cj-F-Ic2aHH-L-uKgTT7e2RjIuV_7kwUWLQTq46ti6vKBzSU2oytfs5yTs_W9I__igdbfp7MuT1_wAS-f275DB7YuoY49f6lztRHq865in-Nll79OzH05XFd-3pJ9g0KTspnF3Fhj8/s1600/13626557_10208869993134551_9179561184483381264_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgl0Cj-F-Ic2aHH-L-uKgTT7e2RjIuV_7kwUWLQTq46ti6vKBzSU2oytfs5yTs_W9I__igdbfp7MuT1_wAS-f275DB7YuoY49f6lztRHq865in-Nll79OzH05XFd-3pJ9g0KTspnF3Fhj8/s640/13626557_10208869993134551_9179561184483381264_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwax2ac8ob1F4YHl3_y8aKSWLHzYq4-PyMR3P-HF8swjx6gg3Q2xV7cfFV8gxuixb0SQCJM2_eC8V-hYoUJDryJS2yC9-2Nlj0cSSW_r7tDFnjaysGZPpA4cG62FTGhsEfZ-V9KoQhbCc/s1600/13645083_10208869986414383_868634252291392250_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwax2ac8ob1F4YHl3_y8aKSWLHzYq4-PyMR3P-HF8swjx6gg3Q2xV7cfFV8gxuixb0SQCJM2_eC8V-hYoUJDryJS2yC9-2Nlj0cSSW_r7tDFnjaysGZPpA4cG62FTGhsEfZ-V9KoQhbCc/s640/13645083_10208869986414383_868634252291392250_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVcj2ugzWta-PeTAGUKSTBhaq-9A5CaHv4X7CAu_cU9L91y5JxPhuwRscX-6a7_K34ViVhBbyrL-YfDBUARv7S4RgmzdsTLGibLc5swDuGVET1XwHIJ3CVZwfSfs_1VV2oLXRcmf-Jbng/s1600/13654311_10208869992814543_6326025428908124807_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVcj2ugzWta-PeTAGUKSTBhaq-9A5CaHv4X7CAu_cU9L91y5JxPhuwRscX-6a7_K34ViVhBbyrL-YfDBUARv7S4RgmzdsTLGibLc5swDuGVET1XwHIJ3CVZwfSfs_1VV2oLXRcmf-Jbng/s640/13654311_10208869992814543_6326025428908124807_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzI0_-5IL9fkrh8Xk8DeRATdMlFGp950nQBY9WHk_PMyOyblKUgWahXNLxTPdM1rSgGMYDYY72GZQ2Z0RhdNOr1_wEpFnuaGwQENJB8kFJTesRgg3bZnDB8s2H_vWyooNFX0IdzJ9_f6c/s1600/13567495_292966284389651_5050811892632120598_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzI0_-5IL9fkrh8Xk8DeRATdMlFGp950nQBY9WHk_PMyOyblKUgWahXNLxTPdM1rSgGMYDYY72GZQ2Z0RhdNOr1_wEpFnuaGwQENJB8kFJTesRgg3bZnDB8s2H_vWyooNFX0IdzJ9_f6c/s640/13567495_292966284389651_5050811892632120598_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlr3UZXGv61RhS8hsPZBKuAfb0zGkYGcJxGZuawnYftbxQmD6fordeQmdzEV49xJbC-lbWyRRIK7f3H_Y7t9W9SRxLGKhs2w8adMqEdsZsCDHiDnisRk7TKIwply8rIfT1ln6u38CJ2f8/s1600/13592195_292965787723034_3026574069006071191_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhlr3UZXGv61RhS8hsPZBKuAfb0zGkYGcJxGZuawnYftbxQmD6fordeQmdzEV49xJbC-lbWyRRIK7f3H_Y7t9W9SRxLGKhs2w8adMqEdsZsCDHiDnisRk7TKIwply8rIfT1ln6u38CJ2f8/s640/13592195_292965787723034_3026574069006071191_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhp8zLgPMCbKUCpfmk1NDzBzC2p8JnR7aK9ZAifk5Apzg7-el6hq35xHs8Nmw4OWefULsbu_XeND4XKPcI7VQY5hxb-TbxHONVk9dqsrm0tMjzn_mOo7hnkOv4g0Vkw391FmaHl066BjgA/s1600/13600147_292965687723044_1915817366155255874_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhp8zLgPMCbKUCpfmk1NDzBzC2p8JnR7aK9ZAifk5Apzg7-el6hq35xHs8Nmw4OWefULsbu_XeND4XKPcI7VQY5hxb-TbxHONVk9dqsrm0tMjzn_mOo7hnkOv4g0Vkw391FmaHl066BjgA/s640/13600147_292965687723044_1915817366155255874_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEimCf7iXLF-IDWNRiumndrpvLhq6pnHi0y8WPV8QgLhwUSrTYxeAQ44tJ5Lh2HFEcmu5E2QOLg2XE02u_yrIT4FqOrWm-nOvCxL-lLM1Q310ObEUezjB9rbhv5cABiXRveFyObK5MpWrPg/s1600/13619936_292966307722982_4919469869602292091_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEimCf7iXLF-IDWNRiumndrpvLhq6pnHi0y8WPV8QgLhwUSrTYxeAQ44tJ5Lh2HFEcmu5E2QOLg2XE02u_yrIT4FqOrWm-nOvCxL-lLM1Q310ObEUezjB9rbhv5cABiXRveFyObK5MpWrPg/s640/13619936_292966307722982_4919469869602292091_n.jpg" width="480" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhyGQOQxLU4GgBqkGjqjbTTJzjo0K2piyuaN7TFsqe2W8twW3-XxIf8DnEbCzJiTa96_1ppseU8wylguCUwmWyhNt2uZuZC0YItNOn7uIJH1iATyBlSsuh9dXHloZ-qV20VrjLLFub8LX4/s1600/13592344_292965667723046_7321722399676818697_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhyGQOQxLU4GgBqkGjqjbTTJzjo0K2piyuaN7TFsqe2W8twW3-XxIf8DnEbCzJiTa96_1ppseU8wylguCUwmWyhNt2uZuZC0YItNOn7uIJH1iATyBlSsuh9dXHloZ-qV20VrjLLFub8LX4/s640/13592344_292965667723046_7321722399676818697_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIxbtdD8ilFUye2afUR6Xz4ec7Fhz8KYmw2qm3dxTXvHOYiFR-4a26reaW94XnkgLk2WFdJYsha7wAReuwKtZ4FTf8_PoZ50skJqAbbWGScuItkuBipL8ffaxVERtaXP6F2fIieTAhrBk/s1600/13592684_292966014389678_3134718726207981901_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIxbtdD8ilFUye2afUR6Xz4ec7Fhz8KYmw2qm3dxTXvHOYiFR-4a26reaW94XnkgLk2WFdJYsha7wAReuwKtZ4FTf8_PoZ50skJqAbbWGScuItkuBipL8ffaxVERtaXP6F2fIieTAhrBk/s640/13592684_292966014389678_3134718726207981901_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh2bOjGrScbw64lMWi8IrJwHz4O4FaNcgul-sNx3uY2faTCuJpfXWnaT9p6hyphenhyphenK72pnYSm1cjWLgeMJoSW9LJw18-1HQpMPsgVGUmaykURDT27-e5s9RbW8wg8awcyMvELRutQcOYag6NPY/s1600/13592836_292966051056341_6544518893974997031_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh2bOjGrScbw64lMWi8IrJwHz4O4FaNcgul-sNx3uY2faTCuJpfXWnaT9p6hyphenhyphenK72pnYSm1cjWLgeMJoSW9LJw18-1HQpMPsgVGUmaykURDT27-e5s9RbW8wg8awcyMvELRutQcOYag6NPY/s640/13592836_292966051056341_6544518893974997031_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjmzjtuDqjDOUBRfFuosmvXBG2q6gNVy-AIr7k0esSG1r4RjXXXX6n0c5ADzi4gBO4YYrQ_2ZZ3gLRAxW0d5G1Ryi9t5y7i5vatxV2TNAaFxc9KeGgdiMylyyQJQH0UnGPr2kqmJqtT2o/s1600/13606763_292966267722986_4411342490006324136_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjmzjtuDqjDOUBRfFuosmvXBG2q6gNVy-AIr7k0esSG1r4RjXXXX6n0c5ADzi4gBO4YYrQ_2ZZ3gLRAxW0d5G1Ryi9t5y7i5vatxV2TNAaFxc9KeGgdiMylyyQJQH0UnGPr2kqmJqtT2o/s640/13606763_292966267722986_4411342490006324136_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpHMIkSYr3bklZ7ECSQ_6LUM66bAahQOQbG6k8aSTf3PM4BaHaDQcX7YVB3527m_6UMG-E15bCCdRADNfNTXXqHdVtQftQpMJhhE3_mg19i4Uzukiwp_wvktcfQ-XYNfR4BYRgFKqAdn8/s1600/13614926_292965774389702_8123699251272584719_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpHMIkSYr3bklZ7ECSQ_6LUM66bAahQOQbG6k8aSTf3PM4BaHaDQcX7YVB3527m_6UMG-E15bCCdRADNfNTXXqHdVtQftQpMJhhE3_mg19i4Uzukiwp_wvktcfQ-XYNfR4BYRgFKqAdn8/s640/13614926_292965774389702_8123699251272584719_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjlevWxjne1of64dw48_RBPwqwjcg4aKJ7zsBwRhb_ZE30JwO3pHfo3NumB4yWwVj6LLt_NFH-ut8K1qQqcuVM5WRaV-UYlzbl7gMFVMgChPYGCujGOI-2ZTTxT3aDWv4486YChcaaQao/s1600/13615324_292965797723033_3614120009126750222_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjjlevWxjne1of64dw48_RBPwqwjcg4aKJ7zsBwRhb_ZE30JwO3pHfo3NumB4yWwVj6LLt_NFH-ut8K1qQqcuVM5WRaV-UYlzbl7gMFVMgChPYGCujGOI-2ZTTxT3aDWv4486YChcaaQao/s640/13615324_292965797723033_3614120009126750222_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEQ3qUi3gRwhdw_f4X_hgvWyf1DzZyW1t-AI3NDbe692Y1gqQxtvPXb1D4uS6rJWCaumLPyzTGFFZKfwtYo50SNF6bk835FesudZ1UQwvaNMPRdGyjg37PPUM3vBfXrKXaAY80emlZUMw/s1600/13627172_292966067723006_6392297507295232391_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEQ3qUi3gRwhdw_f4X_hgvWyf1DzZyW1t-AI3NDbe692Y1gqQxtvPXb1D4uS6rJWCaumLPyzTGFFZKfwtYo50SNF6bk835FesudZ1UQwvaNMPRdGyjg37PPUM3vBfXrKXaAY80emlZUMw/s640/13627172_292966067723006_6392297507295232391_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiK0Xhq1swU48Zn72clZcnsHSO5VU8agU_Y4g-k6AQnr6esHdUFsc9Zl7P67ARkO4LkwZ9qcP3YNZK34QmQL2XyUNUgPLdW9Nj8MCDkQh1tGXahddI61OQdFVYkxbxvtAh0qT88AT3_tHw/s1600/13631601_292966034389676_3822281139827815109_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiK0Xhq1swU48Zn72clZcnsHSO5VU8agU_Y4g-k6AQnr6esHdUFsc9Zl7P67ARkO4LkwZ9qcP3YNZK34QmQL2XyUNUgPLdW9Nj8MCDkQh1tGXahddI61OQdFVYkxbxvtAh0qT88AT3_tHw/s640/13631601_292966034389676_3822281139827815109_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7GlTlw9aXxuIBF369MBerPbKaO-4R6ldgSh7C7ZZcWRIS3rE7c3Csp894iXiDQouhvX8u-bIoAy8WBsn0x8tRbxANrRBEkL8frVOy30YVTpmmyVwpKjqWMKoK71a3I9AhyphenhyphenbeCjhNskHg/s1600/13654160_292965974389682_4237492905428698091_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7GlTlw9aXxuIBF369MBerPbKaO-4R6ldgSh7C7ZZcWRIS3rE7c3Csp894iXiDQouhvX8u-bIoAy8WBsn0x8tRbxANrRBEkL8frVOy30YVTpmmyVwpKjqWMKoK71a3I9AhyphenhyphenbeCjhNskHg/s640/13654160_292965974389682_4237492905428698091_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh7sFoBxuIvQmPAKUca2eUoS786moDEjXJgna2FydQUlx81fDBgYbQSrSZM_r-tRSWe92y-3UIBd0hYvJ0MTN1W9ja7XV-CXY0Um6dLFpvswbiKuPGJ2meOubRGrujleKSSIeykvrVfBy4/s1600/13567035_998102196976249_5270431209182086705_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh7sFoBxuIvQmPAKUca2eUoS786moDEjXJgna2FydQUlx81fDBgYbQSrSZM_r-tRSWe92y-3UIBd0hYvJ0MTN1W9ja7XV-CXY0Um6dLFpvswbiKuPGJ2meOubRGrujleKSSIeykvrVfBy4/s640/13567035_998102196976249_5270431209182086705_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNHSKNy8AMu2nmspaxSTdjekjKkG1AK-yEIwZ4NwXmVb8e10u7XZ7-JI6DaDAOP1YJkuezsSJwc05knQMjyph0ZChavz9Gwtrj2hFJKB1U9iwZnojr5FGQ5Qg3wJUH-g-Bu9xQL9J7vGw/s1600/13592258_292965984389681_5457047439670021690_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNHSKNy8AMu2nmspaxSTdjekjKkG1AK-yEIwZ4NwXmVb8e10u7XZ7-JI6DaDAOP1YJkuezsSJwc05knQMjyph0ZChavz9Gwtrj2hFJKB1U9iwZnojr5FGQ5Qg3wJUH-g-Bu9xQL9J7vGw/s640/13592258_292965984389681_5457047439670021690_n.jpg" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-73558864573809350892016-06-18T11:41:00.002-07:002016-06-18T11:41:32.824-07:00The Battle Of An Loc by James H. Willbanks<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKAp1pIyqNzxYLdGtI28zamgkb-jZ7y0KQeoBh7QG2_i0tirrzvX0RE8LydSUITTnsQbwIOdxc_7-jF54XYPn2vyWvL7bACEoCo2AIsFfw9bfe1tlV_JYinqda8BSY7kL4_iSFrau6Kms/s1600/9780253018991_med.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKAp1pIyqNzxYLdGtI28zamgkb-jZ7y0KQeoBh7QG2_i0tirrzvX0RE8LydSUITTnsQbwIOdxc_7-jF54XYPn2vyWvL7bACEoCo2AIsFfw9bfe1tlV_JYinqda8BSY7kL4_iSFrau6Kms/s400/9780253018991_med.jpg" width="270" /></a></div>
<div class="book-awards-copy">
<span style="font-size: large;">Main Selection of Military Book Club<br />Army Historical Society Book of Distinction finalist</span></div>
<div class="book-descriptive-copy">
<span style="font-size: large;"><span>With
the knowledge born of firsthand experience, James H. Willbanks tells
the story of the 60-day siege of An Loc. In 1972, late in the Vietnam
War, a small group of South Vietnamese held off three North Vietnamese
divisions and helped prevent a direct attack on Saigon. The battle can
be considered one of the major events during the gradual American exit
from Vietnam. An advisor to the South Vietnamese during the battle,
Willbanks places the battle in the context of the shifting role of the
American forces and a policy decision to shift more of the burden of
fighting the war onto the Vietnamese troops. He presents an overview of
the 1972 North Vietnamese Easter Offensive, a plan to press forward the
attack on U.S. and ARVN positions throughout the country, including Binh
Long province and Saigon. The North Vietnamese hoped to strike a
decisive blow at a time when most American troops were being withdrawn.
The heart of Willbanks’s account concentrates on the fighting in Binh
Long province, Saigon, and the siege of An Loc. It concludes with a
discussion of the Paris peace talks, the significance of the fighting at
An Loc, and the eventual fall of South Vietnam.</span></span></div>
<div class="book-descriptive-copy">
<span style="font-size: large;"><span> </span><span class="book-descriptive-copy"><span style="color: black; font-family: "Verdana";">James
H. Willbanks is General of the Army George C. Marshall Chair of
Military History and director of the department of military history at
the US Army Command and General Staff College in Leavenworth, Kansas.
His books include </span><span style="color: black; font-family: "Verdana"; font-style: italic;">A Raid Too Far: Operation Lam Son 719 and Vietnamization in Laos,</span><span style="color: black; font-family: "Verdana";"> </span><span style="color: black; font-family: "Verdana"; font-style: italic;">The Tet Offensive: A Concise History,</span><span style="color: black; font-family: "Verdana";"> and </span><span style="color: black; font-style: italic;">Abandoning Vietnam</span><span style="color: black;">.</span></span></span></div>
<div class="book-descriptive-copy">
<span style="font-size: large;"><span class="book-descriptive-copy"><span style="color: black;"> </span></span><span class="book-descriptive-copy"><span>"</span><span style="font-family: "Verdana"; font-style: italic;">The Battle of An Loc</span><span>
could only be written effectively by a participant, and Willbanks was
present as an advisor to an ARVN unit. But this is not just an
eyewitness account. Utilizing newly discovered archival evidence and
recently translated North Vietnamese after-action reports, Willbanks has
reconstructed . . . the nearly three-month long siege . . . to answer
the question that has plagued military historians since the war ended:
was the Army of the Republic of Vietnam an effective fighting force? . .
. A fine book with rich, vibrant descriptions of combat, weapons, and
command decisions. Willbanks writes from an insider's perspective [with]
the discipline of a historian who knows what questions to ask.</span><span>" —</span><span style="font-style: italic;">H-Net Reviews<br /></span><span>"</span><span>An
informative and consuming account. It is an engrossing read . . . for
those who want to understand the battle of An Loc itself, the state of
the war in 1972, and the sacrifices of those who advised the ARVN during
the war's final years. A must-read for those who think the Vietnam War
was only about defeating a jungle insurgency.</span><span>" —</span><span style="font-style: italic;">HistoryNet</span></span></span></div>
<div class="book-descriptive-copy">
<span style="font-size: large;"><span class="book-descriptive-copy"><span style="font-style: italic;"><span class="book-descriptive-copy"><span>List of Figures<br />List of Maps<br />List of Photos<br />Preface<br />Acknowledgments<br />Introduction<br />List of Abbreviations<br />1. Prelude to Battle<br />2. The Nguyen Hue Campaign<br />3. The Area of Operations<br />4. The Battle of Loc Ninh<br />5. The Opening Battle for An Loc<br />6. Second Attack on An Loc<br />7. NVA High Tide<br />8. The Fight for Highway 13<br />9. Breaking the Siege<br />10. Evaluating the Battle of An Loc<br />11. Aftermath<br />Epilogue<br />Appendix 1. Order of Battle<br />Appendix 2. Presidential Unit Citation, 229th Aviation Battalion<br />Appendix 3. Presidential Unit Citation, Advisory Team 70<br />Notes<br />Bibliography<br />Index</span></span> </span></span></span></div>
<div class="book-descriptive-copy">
<span style="font-size: large;"><span class="book-descriptive-copy"><span style="font-style: italic;"> </span></span></span></div>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-3380436998469518222016-06-18T10:50:00.000-07:002016-06-18T10:50:03.693-07:00Anh Hùng Vị Quốc Vong Thân: Đại Tá HỒ NGỌC CẨN (Phạm Phong Dinh)<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpanwsgSGTYKuEhDbEiCxz-ChMToEns6f5oakLSHDvx9eQTE8CurBs84jT89hibA3MKtpPwP-jQ3Q0zdqQjlocKbmofn6HG0lj9Uwe-pxJVjMxIbbOmp_dW-fLAbNC8WOi35ui2OG4TUQ/s1600/image002.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpanwsgSGTYKuEhDbEiCxz-ChMToEns6f5oakLSHDvx9eQTE8CurBs84jT89hibA3MKtpPwP-jQ3Q0zdqQjlocKbmofn6HG0lj9Uwe-pxJVjMxIbbOmp_dW-fLAbNC8WOi35ui2OG4TUQ/s400/image002.jpg" width="255" /></a></span></div>
<h2 class="entry-title" style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"> <span style="color: red; font-family: verdana;">Anh Hùng Vị Quốc Vong Thân<br /><i><span style="color: maroon; font-family: verdana;">Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn<br />Tiểu Khu Trưởng Tiểu Khu Chương Thiện</span></i></span></span></h2>
<span style="font-size: large;"></span><div class="entry-meta">
<span style="font-size: large;"><span class="meta-prep meta-prep-author"><br /></span><span class="by-author"><span class="author vcard"><a class="url fn n" href="https://baovecovang2012.wordpress.com/author/lethy1944/" rel="author" title="View all posts by Lê Thy"></a></span> </span></span> </div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="padding-left: 30px; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: maroon;"><em>“Nếu
tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ không kết án các anh như các anh kết
án tôi. Tôi cũng không làm nhục các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi
cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do
của người dân. Tôi có công mà không có tội. Không ai có quyền kết tội
tôi. Lịch sử sẽ phê phán xét đoán các anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy.
Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Xin đừng bịt mắt. Đả đảo cộng sản.
Việt Nam muôn năm.” – </em><span style="color: navy;">Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn (24-3-1938 14-8-1975)</span></span><span id="more-22556"></span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div class="wp-caption aligncenter" data-shortcode="caption" id="attachment_1130" style="width: 360px;">
<div class="wp-caption-text">
<span style="font-size: large;"><span style="color: red; font-family: verdana;"><i><span style="color: maroon; font-family: verdana;"></span></i></span></span></div>
</div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Tên tuổi của
Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn đã bắt đầu lừng lẫy từ khi ông còn là một sĩ quan
cấp Úy phục vụ trong binh chủng Mũ Nâu Biệt Động Quân ở Miền Tây. Các
cấp chỉ huy Biệt Động Quân trong thời điểm đầu những năm 1960 đã để ý
nhiều đến tân Chuẩn Úy Hồ Ngọc Cẩn, Trung Đội Trưởng BĐQ, về những hành
động quả cảm đến phi thường trong những cuộc giao tranh. Người Trung Đội
Trưởng trẻ mới có 22 tuổi đời đã đứng xõng lưng dẫn quân Mũ Nâu xung
phong lên đánh những trận long trời trên chiến trường đồng bằng sông Cửu
Long. Những chiếc lon mới nở nhanh theo cùng với những chiến thắng. Chỉ
trong vòng bốn năm, Chuẩn Úy Hồ Ngọc Cẩn đã được vinh thăng lên đến cấp
bậc Đại Úy và được điều về làm Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 1 thuộc Trung
Đoàn 33 của Sư Đoàn 21 Bộ Binh “Tia Sét Miền Tây”. Lúc đó trên lãnh thổ
Vùng 4 Chiến Thuật đã nổi lên những khuôn mặt chiến binh dũng mãnh mà
đã đƯợc ca tụng là những con mãnh hổ miền Tây, Đại Úy Hồ Ngọc Cẩn có
vinh dự nằm trong số năm vị này. Những vị còn lại gồm những tên tuổi như
sau:</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="padding-left: 30px; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">– Thiếu Tá Nguyễn Văn Huy, Tiểu Đoàn 44 Biệt Động Quân.</span></span>
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"> – Thiếu Tá Lưu Trọng Kiệt, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 42 Biệt Động Quân.</span></span>
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"> – Thiếu Tá Lê Văn Dần, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 44 Biệt Động Quân.</span></span>
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"> – Thiếu Tá Lê Văn Hưng, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 2, Trung Đoàn 31, SĐ21BB.</span></span>
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"> – Thiếu Tá Vương Văn Trổ, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 3, Trung Đoàn 33, SĐ21BB.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Thật ra bản
danh sách này chỉ có tính cách ước lệ và tượng trưng, đâu phải một Miền
Tây rộng bát ngát mà chỉ có vỏn vẹn có năm người hùng. Mỗi người lính
của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa xứng đáng được vinh danh là những anh
hùng, vì những đóng góp máu xương quá lớn cho tổ quốc.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Đại Tá Hồ
Ngọc Cẩn sinh ngày 24.3.1938 tại xã Vĩnh Thạnh Vân, Rạch Giá. Thân phụ
của ông là một hạ sĩ quan phục vụ trong Quân Đội Quốc Gia Việt Nam (danh
xưng của quân đội trong thời Đệ Nhất Cộng Hòa, dưới sự lãnh đạo của
Tổng Thống Ngô Đình Diệm). Đại Tá Cẩn không may sinh ra và lớn lên trong
thời buổi chiến tranh, nên khi lên bảy tuổi ông sắp sửa cắp sách đến
trường, thì chiến tranh Việt-Pháp bùng nổ, việc học của ông bị gián
đoạn. Mãi hai năm sau, tức vào năm 1947 ông mới được đi học lại, sau khi
tình hình ở các thành phố trở lại yên tĩnh, quân Việt Minh rút về các
chiến khu, quân Pháp chiếm đóng các thành phố. Cậu bé Cẩn học muộn đến
những hai năm, khi ông học tiểu học được bốn năm thì thân sinh của cậu
quyết định xin cho cậu nhập học Trường Thiếu Sinh Quân Gia Định. Có lẽ
vị thân sinh của người đã nhìn thấy được những dấu hiệu, những nảy nở
của tinh thần và ý hướng, mà sau này sẽ hướng người vào con đường binh
nghiệp, sẽ làm nên những công nghiệp lớn có ích lợi cho đất nước</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Cuộc đời đèn
sách trễ nải của chàng thiếu niên Hồ Ngọc Cẩn, lúc này đã 17 tuổi, đã
ngáng bước đi lên về mặt văn hóa. Theo học quy của Trường Thiếu Sinh
Quân, một học sinh ở độ tuổi 17 chưa học xong Đệ Ngũ, sẽ được gửi đi học
chuyên môn. Vì vậy chàng thiếu niên Hồ Ngọc Cẩn được trường gửi lên
Liên Trường Võ Khoa Thủ Đức học khóa chuyên môn CC1 Vũ Khí. Trong lớp
văn hóa hồi ở Trường TSQ, ông chỉ ở mức trung bình, nhưng sau ba tháng
học ở Thủ Đức, chàng trai trẻ lại đậu hạng ưu. Ông được cho học thêm
khóa chuyên môn vũ khí bậc nhì CC2. Sau khóa học này ông quyết định đăng
vào phục vụ trong Quân Đội Quốc Gia Việt Nam, với cấp bậc Binh Nhì.
Theo quy chế dành cho các Thiếu Sinh Quân, thì ba tháng sau, Binh Nhì Hồ
Ngọc Cẩn sẽ được thăng lên Hạ Sĩ, ba tháng kế tiếp được lên Hạ Sĩ Nhất
và ba tháng sau nữa được thăng Trung Sĩ. Trong vòng chín tháng kế tiếp,
với khả năng ưu hạng về môn vũ khí, Trung Sĩ Hồ Ngọc Cẩn được chọn làm
huấn luyện viên vũ khí cho trường.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Cuộc đời làm
huấn luyện của ông những tưởng êm đềm trôi và tài năng quân sự của
người sẽ bị mai một trong một ngôi trường khiêm tốn. Nhưng định mệnh đã
dành cho người anh hùng một vị trí xứng đáng trong quân đội và những cơ
hội thi thố tài năng, mà sau này được mọi người truyền tụng lại như là
những huyền thoại, để phục vụ và bảo vệ tổ quốc. Tình hình quân sự ngày
càng nghiêm trọng cho một quốc gia non trẻ và một quân đội còn tập tễnh
kinh nghiệm chiến đấu, sĩ quan chỉ huy thiếu hụt. Bộ Quốc Phòng quyết
định mở các khóa Sĩ Quan Đặc Biệt bắt đầu từ năm 1962 để cung cấp thêm
sĩ quan có khả năng cho chiến trường và nâng đỡ những Hạ Sĩ Quan có ước
vọng thăng tiến. Một may mắn lớn cho Trung Sĩ Hồ Ngọc Cẩn, mà cũng là
may mắn cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Đại Tướng Lê Văn Tỵ, Tổng Tham
Mưu Trưởng Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa, một cựu Thiếu Sinh Quân, đã nâng
đỡ cho các đàn em TSQ. Những Thiếu Sinh Quân không hội đủ năm năm quân
vụ và có bằng Trung Học Đệ Nhất Cấp vẫn được cho đi học Khóa Sĩ Quan Đặc
Biệt. Hơn nữa, dường như Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Đại Tướng Lê Văn
Tỵ có mật lệnh, các tân Chuẩn Úy xuất thân từ Thiếu Sinh Quân đều được
đưa về các binh chủng thiện chiến hay đặc biệt như Nhảy Dù, Thủy Quân
Lục Chiến, Thiết Giáp, Biệt Động Quân, Quân Báo, An Ninh Quân Đội, Lực
Lượng Đặc Biệt. Tổng Thống Diệm và Đại Tướng Tỵ cũng không quên gửi
những Thiếu Sinh Quân tốt nghiệp Tú Tài vào học các Trường Cao Đẳng Sư
Phạm và Y Khoa để có nhân tài phục vụ xã hội và huấn luyện lại cho những
thế hệ tuổi trẻ kế tiếp. Đặc biệt nhiều Thiếu Sinh Quân cũng được cho
vào học Trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt để làm nền tảng cho cái xương sống
chỉ huy chuyên nghiệp trong hệ thống quân đội Việt Nam Cộng Hòa.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Trung Sĩ Hồ
Ngọc Cẩn được cho theo học Khóa 2 Sĩ Quan Hiện Dịch tại Trường Hạ Sĩ
Quan QLVNCH, Đồng Đế, Nha Trang. Các tân Chuẩn Úy Đặc Biệt, trong đó có
Chuẩn Úy Hồ Ngọc Cẩn tung cánh đại bàng bay đi khắp bốn phương và sau
này đã trở thành những sĩ quan tài giỏi nhất của quân lực, lưu danh quân
sử. Chuẩn Úy Hồ Ngọc Cẩn được thuyên chuyển về Biệt Động Quân Vùng 4
Chiến Thuật Miền Tây, sau một khóa học Rừng Núi Sình Lầy của binh chủng
Mũ Nâu. Lúc đó các đại đội BĐQ biệt lập theo lệnh của TT Diệm, đã được
cải tổ và sát nhập thành các tiểu đoàn. Khu 42 Chiến Thuật gồm lãnh thổ
các tỉnh Phong Dinh, Chương Thiện, Ba Xuyên, Bạc Liêu và An Xuyên, có
hai tiểu đoàn BĐQ, mà lại là hai tiểu đoàn lừng lẫy nhất của binh chủng.
Đó là Tiểu Đoàn 42 Biệt Động Quân “Cọp Ba Đầu Rằn”, và Tiểu Đoàn 44
Biệt Động Quân “Cọp Xám”. Chuẩn Úy Hồ Ngọc Cẩn nhận sự vụ lệnh trình
diện Tiểu Đoàn 42 BĐQ và làm Trung Đội Trưởng. Khả năng quân sự thiên
bẩm, tài chỉ huy và sự chiến đấu hết sức gan dạ của Chuẩn Úy Cẩn, mà đã
đem nhiều chiến thắng vang dội về cho TĐ42BĐQ, được thăng cấp đặc cách
nhiều lần tại mặt trận, đã nhanh chóng xác nhận Trung Úy tân thăng</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Hồ Ngọc Cẩn
có khả năng chỉ huy tiểu đoàn. Trung Úy Cẩn được bổ nhiệm làm Tiểu Đoàn
Phó Tiểu Đoàn 42BĐQ, đặt dưới quyền chỉ huy của một chiến binh lừng lẫy
và nhiều huyền thoại không kém gì Trung Úy Hồ Ngọc Cẩn. Thiếu Tá Lưu
Trọng Kiệt, xuất thân từ Sư Đoàn 21 Bộ Binh, với tác phong chiến đấu
dũng cảm làm quân giặc kiêng sợ và thuộc cấp kính phục. Cung cách đánh
giặc như vũ bão của Trung Úy Cẩn còn được nhân lên thập bội, khi lời yêu
cầu của ông lên cấp chỉ huy xin cho các chiến binh gốc Thiếu Sinh Quân
được về chiến đấu chung với ông. Lời yêu cầu này được thỏa mãn một phần,
nhưng cũng đủ để cho Trung Úy Cẩn có thêm được sức mạnh cần thiết. Có
lần ông tâm sự với một người bạn lý do này: “Một là để dễ sai. Tất cả
bọn cựu Thiếu Sinh Quân này đều ra trường sau tôi. Chúng là đàn em, dù
tôi không phải là cấp trên của chúng, mà chúng nó lộn xộn, tôi vẫn hèo
vào đít chúng nó được. Nay tôi muốn chúng nó về với tôi, để tôi có thể
dạy dỗ chúng nó những gì mà quân trường không dạy. Hai là truyền thống
của tôi khi ra trận là chết thì chết chứ không lùi. Vì vậy cần phải có
một số người giống mình, thì đánh nhau mới đã. Bọn cựu Thiếu Sinh Quân
đều như tôi”.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="background-color: yellow;"><span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Một câu
chuyện dũng cảm và cảm động khác kể về Trung Tá Hồ Ngọc Cẩn, Trung Đoàn
Trưởng Trung Đoàn 15 Bộ Binh tại mặt trận An Lộc năm 1972. Trong khi
quân của Trung Đoàn 15 thuộc Sư Đoàn 9 Bộ Binh bị pháo địch nã hàng ngàn
quả ghìm đầu xuống trong những hố cá nhân bên đường Quốc Lộ 13 gần thị
xã An Lộc, thì binh sĩ trung đoàn ngạc nhiên lẫn cảm kích khi thấy vị
Trung Đoàn Trưởng của họ dẫn vài người lính cũng quả cảm như vị chỉ huy
điềm tĩnh đi thẳng lưng dưới cơn hỏa pháo cường kích như bão lửa của Sư
Đoàn 7 Bắc Việt từ công sự này sang hố chiến đấu kia thăm hỏi chiến sĩ,
an ủi các chiến thương và khích lệ tinh thần binh sĩ. Chiến binh Hồ Ngọc
Cẩn coi thường cái chết, mà dường như cái chết cũng sợ hãi và tránh xa
con người kiệt xuất ấy. Định mệnh sẽ dành cho người một cái chết cao cả
nhất, ít nhất cũng chưa phải là trong mùa hè đỏ lửa của năm 1972. Dường
như giữa Trung Tá Cẩn và cố Đại Tướng Đỗ Cao Trí có rất nhiều chất hào
hùng quả cảm giống như nhau. Đại Tướng Đỗ Cao Trí thường nói với các
phóng viên ngoại quốc đi trong cánh quân của người, khi họ tỏ lòng khâm
phục người chiến binh Nhảy Dù ấy đã đứng giơ cao khẩu súng Browning thúc
giục binh sĩ tiến lên, giữa những làn đạn đan chéo như vải trấu của
địch quân: “Nếu đạn không trúng mình thì mình được tiếng anh hùng, mà
nếu đạn có trúng thì mình cũng được tiếng anh hùng luôn”!</span></span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Các loại
pháo địch từ 122ly đến 130ly, chưa kể đến những loại cối 81ly và các
loại súng đại bác không giật 75 ly và 90 ly dội hàng chục ngàn quả lên
vị trí của quân ta. Quân Trung Đoàn 15 đánh lên An Lộc dọc theo QL13 từ
Tân Khai tiến rất chậm vì đạn pháo giặc. Để tránh bị thiệt hại nặng,
Trung Tá Hồ Ngọc Cẩn đã lệnh cho binh sĩ mỗi người đào một hố nhỏ như
những cái “miệng ve” để ẩn trú. Nếu pháo dội trúng cái “miệng ve” nào,
thì chỉ một chiến sĩ ở chỗ đó bị tử thương mà thôi. Trong một khoảng
chiến tuyến mỗi chiều bề dài 300 thước, có hàng mấy trăm cái hố nhỏ, mấy
ngàn quả pháo của cộng quân dội xuống, tính trung bình mỗi mét vuông
lãnh vài trái. Nếu tính theo lý thuyết toán học thì mỗi chiến sĩ Trung
Đoàn “ăn” từ hai trái lấy lên, và như vậy toàn bộ trung đoàn coi như
chết hết. Nhưng thật kỳ diệu, chiến thuật “cò ỉa miệng ve” của quân ta
lại cứu sống hàng ngàn sinh mạng chiến sĩ. Dứt cơn pháo địch, chiến sĩ
ta nhú đầu lên điểm danh quân số, thì thấy rằng, nhờ ơn trời, rất ít
chiến thương. Tuy nhiên khi quân Trung Đoàn 15 tiến quân trên QL13 và
giao chiến với quân địch, thì con số thương vong lên rất cao. Có nhiều
đại đội trên 100 người, khi tàn cuộc chiến trở về Quân Khu IV chỉ còn
khoảng ba chục chiến sĩ.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Ở phía Nam
Tân Khai, Sư Đoàn 21 Bộ Binh cũng bị thiệt hại nặng vì pháo, nhiều sĩ
quan cao cấp bị tử thương. Trung Đoàn Trưởng của một trung đoàn là Trung
Tá Nguyễn Viết Cần và một vị Trung Tá Trung Đoàn Phó của một trung đoàn
khác hy sinh vì pháo địch quá ác liệt. Trung Tá Nguyễn Viết Cần chính
là bào đệ của cố Trung Tướng Nguyễn Viết Thanh. Ông xuất thân từ binh
chủng Mũ Đỏ Nhảy Dù, con đường binh nghiệp đang có nhiều triển vọng đi
lên thì ông bị liên can trong vụ thuộc cấp ngộ sát hai Quân Cảnh Mỹ tại
Sài Gòn. Thiếu Tá Cần bị thuyên chuyển về SĐ 21 BB, ít lâu sau ông thăng
Trung Tá và nắm trung đoàn. Cuối cùng thì dòng họ Nguyễn Viết đã cống
hiến cho đất nước đến hai người con ưu tú. Theo lời kể lại của Đại Úy
Tiến, một vị Tiểu Đoàn Phó của Trung Đoàn 15 Bộ Binh lên An Lộc tham
chiến, thì Trung Tá Cẩn đã lệnh cho ông phải đứng lên điều động binh sĩ
giữa lúc đạn pháo giặc dội như bão xuống các vị trí Trung Đoàn. Tất cả
các vị chỉ huy cao cấp của Trung Đoàn đều phải nêu gương dũng cảm cho
thuộc cấp và chiến sĩ, để cùng xông lên giải cứu An Lộc. Vì những chiến
công ngoài chiến trường, tính đến năm 1970 thì Trung Tá Hồ Ngọc Cẩn là
chiến sĩ được tưởng thưởng nhiều huy chương nhất của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hòa, với 78 chiếc của gồm 1 Đệ Tứ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương, 25 Anh
Dũng Bội Tinh với Nhành Dương Liễu, 45 Anh Dũng Bội Tinh với các loại
Ngôi Sao, 3 Chiến Thương Bội Tinh và 4 Huy Chương Hoa Kỳ.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Sau khi trở
về từ An Lộc, Trung Đoàn 15 Bộ Binh còn tăng viện cho các trung đoàn bạn
và Sư Đoàn 7 Bộ Binh đánh những trận long trời ở miền biên giới
Việt-Miên, các tỉnh bờ Bắc sông Tiền Giang. Những tổn thất và vết thương
còn chưa hồi phục từ chiến trường Miền Đông, lại vỡ toác ra từng mảnh
lớn khác. Nhưng có sá gì chuyện tử sinh, làm thân chiến sĩ thì người
lính của chúng ta chỉ biết tận lực hiến dâng xương máu cho nền tự do của
tổ quốc và cho niềm hạnh phúc của dân tộc. Một lần nữa, Đại Tá Hồ Ngọc
Cẩn được trao cho một chức vụ trọng yếu và hết sức khó khăn, khó có ai
đảm đương nổi. Ông sẽ đi trấn nhậm tỉnh Chương Thiện, một tỉnh có địa
hình phức tạp nhất vùng đồng lầy Miền Tây, với cái gai nhọn nhức nhối
mật khu U Minh Thượng trong lãnh thổ, từ đó quân Bắc Việt và Việt Cộng
phóng ra những cuộc đánh phá lớn, uy hiếp các quận xã hẻo lánh. Chọn Đại
Tá Cẩn về trấn giữ tỉnh Chương Thiện, vị Tư Lệnh Quân Đoàn IV biết chắc
Đại Tá Cẩn cùng với lực lượng Địa Phương Quân-Nghĩa Quân thiện chiến
của ông sẽ ít nhất hóa giải được áp lực giặc, không cho chúng tiến xuống
Cần Thơ. Giữ vững được Chương Thiện tức là bảo đảm an toàn cho lãnh thổ
Quân Khu IV ở bờ Nam sông Hậu Giang.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Trong thời
gian Đại Tá Cẩn làm tỉnh trưởng Chương Thiện, nhiều huyền thoại khác về
ông đã được kể lại. Đại Tá Cẩn chẳng những là một nhà quân sự xuất
chúng, mà còn là một nhà cai trị và bình định tài ba. Một ngày trước khi
ông nhận bàn giao tỉnh Chương Thiện, Đại Tá Cẩn đã ăn mặc thường phục,
giả dạng thường dân đi thanh tra ngầm một vòng tỉnh lỵ Vị Thanh. Ông vào
các sòng bài, những nơi nhận tiền đánh số đề và những ổ điếm quan sát.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Ngày hôm
sau, khi đã chính thức là vị Tỉnh Trưởng Chương Thiện, Đại Tá Cẩn cho
gọi người Thiếu Tá Trưởng Ty Cảnh Sát tỉnh đến cật vấn nghiêm khắc về
những tệ đoan xã hội trong tỉnh, rồi lập tức cách chức ông này. Thay vào
đó là Trung Tá Đường, một vị sĩ quan mẫn cán và tài năng. Trung Tá
Đường là cánh tay mặt vững chãi của Đại Tá trong lĩnh vực bình định, xã
hội và truy bắt bọn Việt Cộng hoạt động dầy đặc trong tỉnh. Bọn cộng phỉ
rất căm thù Trung Tá Đường, đến nỗi sau ngày 30.4.1975, chúng bắt được
Trung Tá Đường, chỉ giam giữ ông một thời gian ngắn rồi đem ông ra xử
bắn tại Vị Thanh. Cùng đền ơn tổ quốc với Trung Tá Đường còn có Đại Úy
Bé, Chỉ Huy Trưởng Lực Lượng Thám Báo Tỉnh. Đại Úy Bé đã làm điêu đứng
bọn giặc cộng, với những chiến sĩ Thám Báo nhảy sâu vào hậu cứ địch báo
cáo tin tức, địch tình, cũng như tọa độ trú quân để Không Quân, Pháo
Binh dội những cơn bão lửa lên đầu chúng. Trung Tá Đường và Đại Úy Bé bị
giặc tàn nhẫn bắn chết tại chân cầu dẫn vào thành phố Vị Thanh.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Có một ông
Quận Trưởng nọ, muốn cho chi khu của mình được an toàn tối đa, chiều nào
cũng xin Pháo Binh tiểu khu yểm trợ hỏa lực, nại lý do Việt Cộng pháo
kích hay tấn công. Đại Tá Cẩn thỏa mãn tối đa và được báo cáo là quận bị
thiệt hại một kho xăng và kho lương thực. Đại Tá tin thật, ông lệnh cho
sĩ quan Trưởng Phòng 3 chuẩn bị xe Jeep đi xuống quận. Buổi chiều chạng
vạng trên những con đường đất hoang vắng rợn người ở vùng quê Chương
Thiện mà vị Tỉnh Trưởng trẻ của chúng ta dám đi xe Jeep cùng với một vài
người lính, chỉ có những chiến binh dũng cảm như Đại Tá Cẩn mới làm
được. Ông Quận Trưởng đang nằm trên võng rung đùi uống Martell hoảng
kinh ngồi bật dậy mặt mũi tái xanh đứng nghiêm chào vị Tỉnh Trưởng đầy
huyền thoại. Đại Tá Cẩn đi thẳng xuống Trung Tâm Hành Quân của Chi Khu
xem bản đồ và ra lệnh cho ông Quận: “Tôi muốn những ấp loại C sau ba
tháng được nâng lên loại B. Những ấp loại B sau ba tháng phải được nâng
lên loại A”. Ngài Quận Trưởng tạm ngưng uống rượu và làm việc trối chết.
Đại Tá Cẩn không trừng trị tội xao nhãng nhiệm vụ của ông Quận, nhưng
cung cách độ lượng và cương quyết của Đại Tá Cẩn giống như lưỡi gươm
trừng phạt treo đung đưa trên đầu. Đúng ba tháng sau, nhận được báo cáo
khả quan của vị Quận Trưởng, Đại Tá Cẩn lại xuống quận ngủ đêm, sau khi
đã trân trọng gắn lon mới tưởng thưởng cho ông này. Nếu tất cả 44 tỉnh
của Việt Nam Cộng Hòa đều có những vị Tỉnh Trưởng can đảm, mẫn cán và
tài ba như Đại Tá Cẩn, làm sao giang sơn hoa gấm của tổ tiên của chúng
ta có thể lọt vào tay bọn cộng nô tay sai Nga Tàu dễ dàng như vậy được.
Chúng ta cũng được biết rằng, Đại Tá Cẩn là vị Tỉnh Trưởng trẻ tuổi nhất
của Việt Nam Cộng Hòa. Ông nhận chức vụ này hồi năm 1973, lúc ông mới
có 35 tuổi.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Những đóng
góp và hy sinh của Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn lớn lao và nhiều không sao có thể
kể được hết, suốt một đời người đã tận tụy với nước non, danh tiếng lừng
lẫy và nắm giữ những chức vụ khó khăn, mà người vẫn khiêm nhường hết
mực, giữ cuộc sống trong sáng và thanh liêm, tâm tư lúc nào cũng hướng
về những thế hệ đàn em. Một người bạn cũ trong một dịp gặp lại Đại Tá
Cẩn ở Cần Thơ vào mùa hè 1974, đã hỏi ông: “Anh từng là Trung Đoàn
Trưởng, hiện làm Tỉnh Trưởng, anh có nghĩ rằng sau này sẽ làm Tư Lệnh sư
đoàn không”? Con người danh tiếng lừng lẫy trên các chiến trường đã
khiêm tốn trả lời: “Tôi lặn lội suốt mười bốn năm qua gối chưa mỏi,
nhưng kiến thức có hạn. Được chỉ huy trung đoàn là cao rồi, mình phải
biết liêm sỉ chớ, coi sư đoàn sao được. Làm Tỉnh Trưởng bất quá một hai
năm nữa rồi tôi phải ra đi, cho đàn em họ có chỗ tiến thân. Bấy giờ tôi
xin về coi Trường Thiếu Sinh Quân, hoặc coi các lớp huấn luyện Đại Đội
Trưởng, Tiểu Đoàn Trưởng, đem những kinh nghiệm thu nhặt được dạy đàn
em. Tôi sẽ thuật trước sau hơn ba trăm trận đánh mà tôi đã trải qua”. Ôi
cao cả biết ngần nào tấm chân tình với nước non và với thế hệ chiến
binh đàn em của người. Con người chân chính để lại cho hậu thế những lời
khí khái.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Cuối cùng
thì cái ngày tang thương 30.4.1975 của đất nước cũng đến. Dân tộc Việt
Nam được chứng kiến những cái chết bi tráng hào hùng của những vị thần
tướng nước Nam, của những sĩ quan các cấp còn chưa được biết và nhắc nhở
tới. Và của những người chiến sĩ vô danh, một đời tận tụy vì nước non,
những đôi vai nhỏ bé gánh vác cả một sức nặng kinh khiếp của chiến
tranh. Sinh mệnh của Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn cũng bị cuốn theo cơn lốc ai oán
của vận mệnh đất nước. Chu vi phòng thủ của Tiểu Khu Chương Thiện co
cụm dần, quân giặc hung hăng đưa quân tràn vào vây chặt lấy bốn phía.
Những chiến sĩ Địa Phương Quân-Nghĩa Quân của Chương Thiện nghiến răng
ghì chặt tay súng, quyết một lòng liều sinh tử với vị chủ tướng anh hùng
của mình. Đại Tá Cẩn nhớ lại lời đanh thép của ông: “Chết thì chết chứ
không lùi”. Ông tự biết những khoảnh khắc của cuộc đời mình cũng co ngắn
lại dần theo với chu vi chiến tuyến. Ông nhớ lại những ngày sình lầy
với Biệt Động Quân, những ngày lên An Lộc với chiến sĩ Sư Đoàn 9 Bộ Binh
đi trong cơn bão lửa ngửa nghiêng, những lúc cùng chiến sĩ Sư Đoàn 21
Bộ Binh đi lùng giặc trong những vùng rừng U Minh hoang dã, và những
chuỗi ngày chung vai chiến đấu với chiến sĩ Địa Phương Quân-Nghĩa Quân
thân thiết và dũng mãnh của ông trên những cánh đồng Chương Thiện hoang
dã. Hơn ba trăm trận chiến đấu, nhưng chưa lần nào ông và chiến sĩ của
ông phải đương đầu với một cuộc chiến cuối cùng khó khăn đến như thế
này.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Khoảng hơn 9
giờ tối ngày 30.4.1975, gần nửa ngày sau khi Tướng Dương Văn Minh đọc
lệnh cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa buông súng đầu hàng, Đại Tá Cẩn cố
liên lạc về Bộ Tư Lệnh Quân Đoàn IV xin lệnh của Thiếu Tướng Nguyễn Khoa
Nam. Người trả lời ông lại là phu nhân Thiếu Tướng Lê Văn Hưng. Đại Tá
Cẩn ngơ ngác không biết chuyện hệ trọng nào mà đã đưa Bà Hưng lên văn
phòng Bộ Tư Lệnh. Bà Hưng áp sát ống nghe vào tai, bà nghe có nhiều
tiếng súng lớn nhỏ nổ ầm ầm từ phía Đại Tá Cẩn. Như vậy là Tiểu Khu
Chương Thiện vẫn còn đang chiến đấu ác liệt và không tuân lệnh hàng cùa
tướng Minh. Trước đó, khoảng 8 G 45 phút tối 30.4.1975 Thiếu Tướng Lê
Văn Hưng đã nổ súng tử tiết, Thiếu Tướng Nam đang đi thăm chiến sĩ và
thương bệnh binh lần cuối cùng trong Quân Y Viện Phan Thanh Giản Cần
Thơ, rồi người tự sát ngay trong đêm. Bà Thiếu Tướng Hưng biết Đại Tá
Cẩn kiên quyết chiến đấu đến cùng, thà chết không hàng, vì đó là tính
cách thiên bẩm của người chiến sĩ Hồ Ngọc Cẩn. Nếu có chết thì Đại Tá
Cẩn phải chết hào hùng, trong danh dự của một người chiến sĩ Quân Lực
Việt Nam Cộng Hòa công chính. Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn cùng các sĩ quan trong
Ban Chỉ Huy Tiểu Khu và các chiến sĩ Tiểu Khu Chương Thiện đã đánh một
trận tuyệt vọng nhưng lừng lẫy nhất trong chiến sử Quân Lực Việt Nam
Cộng Hòa. Đánh tới viên đạn và giọt máu cuối cùng và đành sa cơ giữa
vòng vây của bầy lang sói. Cuộc chiến đấu kéo dài đến 11 giờ trưa ngày
1.5.1975, quân ta không còn gì để bắn nữa, Đại Tá Cẩn lệnh cho thuộc cấp
buông súng. Khi những người lính Cộng chỉa súng vào hầm chỉ huy Tiểu
Khu Chương Thiện, Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn, vị Trung Úy tùy viên và các sĩ
quan tham mưu, hạ sĩ quan và binh sĩ tùng sự đều có mặt. Một viên chỉ
huy Việt Cộng tên Năm Thanh hùng hổ chỉa khẩu K 54 vào đầu Đại Tá Cẩn dữ
dằn gằn giọng: “Anh Cẩn, tội anh đáng chết vì những gì anh đã gây ra
cho chúng tôi”. Đại Tá Cẩn cười nhạt không trả lời.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Cộng Sản Việt Nam hèn hạ dùng nhục hình để xử tử hình Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn ngày 14-8-1975.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Nhưng bọn
cộng phỉ không giết ông ngay, chúng đã có kế hoạch làm nhục người anh
hùng sa cơ nhưng cứng cỏi của chúng ta. Các sĩ quan tham mưu được cho về
nhà, nhưng Đại Tá Cẩn thì không, địch áp giải ông sang giam trong Ty
Cảnh Sát Chương Thiện. Vài ngày sau, các sĩ quan Tiểu Khu Chương Thiện
cũng bị gọi vào giam chung với Đại Tá Cẩn. Để làm nhục và hành hạ tinh
thần người dũng tướng nước Nam, giặc cho phá hủy nhà cầu trong Ty Cảnh
Sát và thay vào bằng một cái thùng nhựa. Mỗi buổi sáng, ngày nào chúng
cũng bắt Đại Tá Cẩn cùng một người nữa khiêng thùng phân đi đổ. Người ưu
tiên được làm nhục thứ hai là vị Phó Tỉnh Trưởng. Dù cho các sĩ quan
của ta có đề nghị hãy để cho mọi người làm công tác công bằng, nhưng bọn
Cộng vẫn nhất quyết đày đọa Đại Tá Cẩn. Người anh hùng của chúng ta chỉ
mỉm cười, ung dung làm công việc của mình. Chúa Jesus đã chẳng từng nói
khi lên thập giá: “Lạy Cha ở trên trời, họ không biết việc họ đang làm”
đó sao. Bà Đại Tá Cẩn lo sợ bị cộng quân trả thù nên bà đã đem cậu con
trai duy nhất của ông bà là Hồ Huỳnh Nguyên, lúc ấy được 5 tuổi, về Cần
Thơ ẩn náu và thay đổi lý lịch nhiều lần. Nhớ thương chồng, nhiều lúc bà
đã liều lĩnh choàng khăn che mặt xuống Vị Thanh tìm đến Ty Cảnh Sát
đứng bên này bờ con rạch nghẹn ngào nhìn vào sang dãy tường rào kín
bưng. Một vài sĩ quan ra xách nước trông thấy bà đã tìm cách dẫn Đại Tá
Cẩn ra. Những khoảnh khắc cuối cùng đẫm đầy nước mắt ấy sẽ theo ký ức
của bà Đại Tá Cẩn đến suốt khoảng đời còn lại của bà. Đầu năm 1979 bà
Cẩn cùng bé Nguyên liều chết vượt biển. Thượng Đế đã dang tay từ ái bảo
vệ giọt máu duy nhất của Đại Tá Cẩn. Bà Cẩn và bé Nguyên đến được đảo
Bidong thuộc Mã Lai. Mười tháng sau hai mẹ con bà Đại Tá Cẩn được phái
đoàn phỏng vấn Mỹ cho định cư tại Hoa Kỳ theo dạng ưu tiên có chồng và
cha bị cộng sản bắn chết tại Việt Nam.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Bọn phỉ
không giết Đại Tá Cẩn ngay, chúng muốn làm nhục người và làm nhục quân
dân Miền Tây. Bọn chúng sẽ thiết trí một pháp trường và dành cho người
một cái chết thảm khốc hơn. Đại Tá Cẩn không thể tử tiết, vì là con
chiên ngoan đạo, luật Công Giáo không cho phép con cái Chúa được tự tử.
Đại Tá Cẩn thường cầu nguyện mỗi buổi sáng và thổ lộ tâm tư với thuộc
cấp trước khi ra trận: “Sống chết nằm trong tay Chúa”. Vì vậy viên đạn
cuối cùng người bắn vào kẻ thù, để cho chúng biết rằng nước Nam không
thiếu anh hùng.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Quân dân
Miền Tây đã tiếc thương cái chết của hai vị thần tướng Nguyễn Khoa Nam
và Lê Văn Hưng trong ngày u ám đen tối nhất của lịch sử Việt Nam. Giờ
đây, cũng trong bầu không khí ảm đạm đau buồn của ngày 14.8.1975, người
dân thủ phủ Cần Thơ sẽ được chứng kiến giây phút lìa đời cao cả của
người anh hùng Hồ Ngọc Cẩn. Bọn sói lang đã áp giải người từ Chương
Thiện về Cần Thơ và cho bọn ngưu đầu đi phóng thanh loan báo địa điểm,
giờ phút hành hình người anh hùng cuối cùng của Quân Lực Việt Cộng Hòa.
Bọn tiểu nhân cuồng sát thay vì nghiêng mình kính phục khí phách của
người đối địch, thì chúng lại lấy lòng dạ của loài khỉ và loài quỷ để
đòi máu của người phải chảy. Chúng quyết tâm giết Đại Tá Cẩn để đánh đòn
tâm lý phủ đầu lên những người yêu nước nào còn dám tổ chức kháng cự
lại bọn chúng. Thật đau đớn, trong khoảnh khắc cuối cùng này, bà Đại Tá
Cẩn và người con trai còn phải ẩn trốn một nơi kín đáo theo lời căn dặn
của Đại Tá Cẩn trước khi ông bị bắt, vì sợ bọn chúng bắt bớ tra tấn, nên
bà không thể có mặt để chứng kiến giây phút Đại Tá Cẩn đi vào lịch sử.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Trước lúc bị hành hình, những người cộng sản xử ông hỏi ông có nhận tội không thì ông trả lời như sau:</span></span>
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"> <b>“Nếu tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ
không kết án các anh như các anh kết án tôi. Tôi cũng không làm nhục
các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi cũng không hỏi các anh câu mà các
anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do của người dân. Tôi có công mà không
có tội. Không ai có quyền kết tội tôi. Lịch sử sẽ phê phán xét đoán các
anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy. Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Xin
đừng bịt mắt. Đả đảo cộng sản. Việt Nam muôn năm”.</b></span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Đại Tá Cẩn
bị giải lên chỗ hành hình, mấy tên khăn rằn hung hăng ghìm súng bao
quanh người chiến sĩ. Trước khi bắn người, tên chỉ huy cho phép người
được nói. Đại Tá Cẩn trong chiếc áo tù vẫn hiên ngang để lại cho lịch sử
lời khẳng khái: <b>“Tôi chỉ có một mình, không mang vũ khí, tôi không
đầu hàng, các ông cứ bắn tôi đi. Nhưng trước khi bắn tôi xin được mặc
quân phục và chào lá quốc kỳ của tôi lần cuối”</b>. Dĩ nhiên lời yêu cầu
không được thỏa mãn. Đại Tá Cẩn còn muốn nói thêm những lời trối trăn
hào hùng nữa, nhưng người đã bị mấy tên khăn rằn nón cối xông lên đè
người xuống và bịt miệng lại. Tên chỉ huy ra lệnh hành quyết người anh
hùng. Điều duy nhất mà bọn chúng thỏa mãn cho người là không bịt mắt, để
người nhìn thẳng vào những họng súng thù, nhìn lần cuối quốc dân đồng
bào. Rồi người ngạo nghễ ra đi.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Cùng ngẩng
cao đầu đi vào chiến sử Việt Nam với Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn tại sân vận động
Cần Thơ là người anh hùng Thiếu Tá Trịnh Tấn Tiếp, Quận Trưởng quận
Kiến Thiện, bạn đồng khóa với Đại Tá Cẩn. Thiếu Tá Tiếp đã cùng các
chiến sĩ Địa Phương Quân Chi Khu chiến đấu dũng cảm đến sáng ngày
1.5.1975 thì ông bị sa vào tay giặc. Thiếu Tá Tiếp là một sĩ quan xuất
sắc, trí dũng song toàn. Ông đã từng gây rất nhiều tổn thất nặng nề cho
quân địch, nhờ tổ chức thám sát chính xác, có lần ông đã gọi B 52 dội
trúng một trung đoàn cộng quân và hầu như xóa sổ trung đoàn này. Cộng
quân ghi nhớ mối thù này, người anh hùng của chúng ta sa vào chúng, thì
chúng sẽ giết chết ông không thương tiếc. Hai người anh hùng cuối cùng
của miền Tây đã vĩnh viễn ra đi. Đất trời những ngày đầu mùa mưa bỗng
tối sầm lại.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Một nhân chứng đứng ở hàng đầu dân chúng kể lại rằng, trong những giây phút cuối cùng, Đại Tá Cẩn đã dõng dạc hét lớn: <b> “Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm! Đả Đảo Cộng Sản”!</b>
Năm sáu tên bộ đội nhào vào tấn công như lũ lang sói, chúng la hét man
rợ và đánh đấm người anh hùng sa cơ tàn nhẫn. Người dân Cần Thơ lén đưa
thi thể cố Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn về… và phủ cho một lá cờ Việt Nam Cộng
Hòa… mà cố Đại Tá đã suốt đời phục vụ cho lý tưởng của Việt Nam Cộng
Hoà.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Người phụ nữ
nhân chứng nước mắt ràn rụa, bà nhắm nghiền mắt lại không dám nhìn. Bà
nghe trong cõi âm thanh rừng rú có nhiều tiếng súng nổ chát chúa. Khi bà
mở mắt ra thì thấy nhiều tên Việt Cộng quây quanh thi thể của Đại Tá
Cẩn và khiêng đem đi.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;">Đúng ra,
phải vinh danh Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn là Chuẩn Tướng Hồ Ngọc Cẩn, vì người
đã anh dũng chiến đấu trên chiến trường và vị quốc vong thân. Nhưng Tổng
Thống Tổng Tư Lệnh, Tổng Tham Mưu Trưởng đã bỏ chạy từ lâu, Tư Lệnh
Quân Khu IV đã tử tiết, lấy ai đủ tư cách trao gắn lon và truy thăng
Chuẩn Tướng cho người. Anh linh của Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn đã thăng thiên.
Tên tuổi của ông đã đi vào lịch sử đến ngàn đời sau. Xin người hãy
thương xót cho dân tộc và đất nước Việt Nam còn đang chìm đắm trong tối
tăm và gông xiềng cộng sản, xin hãy ban cho những người còn đang sống
khắc khoải sức mạnh và quyết tâm. Để cùng nhau đứng dậy lật đổ chúng,
hất bọn chúng, tất cả bọn tự nhận là con cháu loài vượn đó vào vực thẳm
lạnh lẽo nhất của địa ngục.</span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="padding-left: 30px; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><strong><span style="color: maroon;"><em>Phạm Phong Dinh</em></span></strong></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"><i>HLTL:
Theo tài liệu của Bác sĩ Yên Tử Trần Đại Sỹ, trong số nhân chứng có mặt
tại sân vận động Cần Thơ ngày 14-8-1975 thuật lại có bà Vũ Thị Quỳnh-Chi
(phu nhân </i><i>Trung-tá bác-sĩ Jean Marc Bodoret, hiện sống ở Marseille). Bà là em ruột của <a href="http://hoilatraloi.blogspot.com/2009/09/song-oai-hung-chet-vinh-quang-that-xung.html" style="color: navy;" target="_blank">cựu Thiếu-sinh-quân Vũ Tiến Quang</a>, người lính sau cùng bên cạnh tử chiến cùng Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn.</i></span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"><b>Video: Quốc Hận 30-4-1975 – Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn<br />
(Phu nhân Cố Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn chia sẻ)</b></span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"><a href="http://youtu.be/etZXRohdsKc" style="color: navy;" target="_blank">http://youtu.be/etZXRohdsKc</a> </span></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: justify;">
<br /></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><span style="color: navy;"><img alt="" border="0" class="CToWUd a6T" height="480" src="https://baovecovang2012.files.wordpress.com/2014/04/55b16-dsc00018.jpg?w=640&h=480" width="640" /> <span style="color: #003300;"><i>Tưởng
nhớ Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn, đồng bào tị nạn CS dựng tên đường mang tên Hồ
Ngọc Cẩn ở khu Eden Center, Virginia, Hoa Kỳ (Ảnh chụp 2008 – HLTL)</i></span></span></span></div>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-8300146990210751102016-06-18T01:55:00.004-07:002016-06-18T01:59:19.121-07:00Chuẩn Tướng Richard J. Tallman Tử Trận tại An Lộc 1972<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9NYPjtOZwv8SG5VMXhd1pKS0-Fp_UmW4SfQrasISb41F6klcpVDEw4V0IJA4ZFwrvd1GUItRze1v3soz9M_bWsllOwpAKYnNm8OfierIVJSN-fboScyBYbh25ADIyQ9ITA4rRhbepD6U/s1600/Brigadier-General-Richard-J.-Tallman.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="500" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9NYPjtOZwv8SG5VMXhd1pKS0-Fp_UmW4SfQrasISb41F6klcpVDEw4V0IJA4ZFwrvd1GUItRze1v3soz9M_bWsllOwpAKYnNm8OfierIVJSN-fboScyBYbh25ADIyQ9ITA4rRhbepD6U/s640/Brigadier-General-Richard-J.-Tallman.jpg" width="640" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;"></span><br />
<ol class="references">
<li id="cite_note-3" value="3"><h1 class="firstHeading" id="firstHeading" lang="en">
<span style="font-size: large;">Richard J. Tallman</span></h1>
<div class="mw-body-content" id="bodyContent">
<div id="siteSub">
<span style="font-size: large;">From Wikipedia, the free encyclopedia</span></div>
</div>
<table class="infobox vcard" style="border-spacing: 2px; width: 315px;">
<tbody>
<tr>
<th colspan="2" style="background-color: lightsteelblue; font-weight: bold; text-align: center;"><span style="font-size: large;"><span class="fn">Richard J. Tallman</span></span></th>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Born</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><span class="mw-formatted-date" title="1925-03-28">March 28, 1925</span><br />
Wayne County, Pennsylvania</span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Died</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><span class="mw-formatted-date" title="1972-07-09">July 9, 1972</span> (aged 47)</span>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/An_L%E1%BB%99c" title="An Lộc">An Lộc</a>, <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnam" title="South Vietnam">South Vietnam</a></span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Place of burial</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><span class="label"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/West_Point_Cemetery" title="West Point Cemetery">West Point Cemetery</a></span></span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Allegiance</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><span class="flagicon"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States" title="United States"><img alt="United States" class="thumbborder" data-file-height="650" data-file-width="1235" height="12" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/en/thumb/a/a4/Flag_of_the_United_States.svg/23px-Flag_of_the_United_States.svg.png" width="23" /></a></span> United States of America</span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Service/branch</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><a class="image" href="https://en.wikipedia.org/wiki/File:Emblem_of_the_United_States_Department_of_the_Army.svg"><img alt="Emblem of the United States Department of the Army.svg" data-file-height="900" data-file-width="900" height="20" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/1/19/Emblem_of_the_United_States_Department_of_the_Army.svg/20px-Emblem_of_the_United_States_Department_of_the_Army.svg.png" width="20" /></a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States_Army" title="United States Army">United States Army</a></span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Years of service</span></th>
<td><span style="font-size: large;">1943–1972</span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Rank</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Brigadier_general_%28United_States%29" title="Brigadier general (United States)">Brigadier General</a> <a class="image" href="https://en.wikipedia.org/wiki/File:US-O7_insignia.svg"><img alt="US-O7 insignia.svg" data-file-height="583" data-file-width="622" height="19" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/2/23/US-O7_insignia.svg/20px-US-O7_insignia.svg.png" width="20" /></a></span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Commands held</span></th>
<td><span style="font-size: large;">Deputy Commander, Third [Military] Regional Assistance Command</span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Battles/wars</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/World_War_II" title="World War II">World War II</a></span>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Korean_War" title="Korean War">Korean War</a></span>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnam_War" title="Vietnam War">Vietnam War</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Killed_in_action" title="Killed in action"><span style="font-family: "Times New Roman","Old English Text MT",serif;"><b>†</b></span></a></span></td>
</tr>
<tr>
<th scope="row" style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Awards</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Silver_Star" title="Silver Star">Silver Star</a></span></td>
</tr>
</tbody></table>
<br />
<span style="font-size: large;"><b>Richard J. Tallman</b> (March 28, 1925 – July 9, 1972) was a <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States_Army" title="United States Army">United States Army</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Brigadier_general_%28United_States%29" title="Brigadier general (United States)">brigadier general</a> who was killed by North Vietnamese artillery fire in 1972 during the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c" title="Battle of An Lộc">Battle of An Lộc</a>.<sup class="reference" id="cite_ref-1"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#cite_note-1">[1]</a></sup> He was the last U.S. Army general and last <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/General_officers_in_the_United_States" title="General officers in the United States">general officer</a> to die in the Vietnam War. He also served in <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/World_War_II" title="World War II">World War II</a> and the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Korean_War" title="Korean War">Korean War</a>.</span><br />
<div class="toc" id="toc">
<div id="toctitle">
<h2>
<span style="font-size: large;">Contents</span></h2>
</div>
</div>
<div class="toc" id="toc">
<ul>
<li class="toclevel-1 tocsection-1"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#Early_life_and_family"><span class="tocnumber">1</span> <span class="toctext">Early life and family</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-2"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#Education"><span class="tocnumber">2</span> <span class="toctext">Education</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-3"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#US_Army_career"><span class="tocnumber">3</span> <span class="toctext">US Army career</span></a></span>
<ul>
<li class="toclevel-2 tocsection-4"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#Vietnam_War"><span class="tocnumber">3.1</span> <span class="toctext">Vietnam War</span></a></span>
<ul>
<li class="toclevel-3 tocsection-5"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#Death"><span class="tocnumber">3.1.1</span> <span class="toctext">Death</span></a></span></li>
</ul>
</li>
</ul>
</li>
<li class="toclevel-1 tocsection-6"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#Memorials"><span class="tocnumber">4</span> <span class="toctext">Memorials</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-7"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#See_also"><span class="tocnumber">5</span> <span class="toctext">See also</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-8"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#References"><span class="tocnumber">6</span> <span class="toctext">References</span></a></span></li>
</ul>
</div>
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Early_life_and_family">Early life and family</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">He was born in <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Honesdale,_Pennsylvania" title="Honesdale, Pennsylvania">Honesdale</a>, Wayne County, Pennsylvania.</span><br />
<span style="font-size: large;">General Tallman married Miss Evelyn Phillips in 1949, they had seven children.</span><br />
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Education">Education</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">He graduated from <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Honesdale_High_School" title="Honesdale High School">Honesdale High School</a> in 1943.</span><br />
<span style="font-size: large;">He graduated from the US Military Academy at West Point in 1949.</span><br />
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="US_Army_career">US Army career</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">Shortly after graduation he was drafted into the Army and sent to the European theatre. He fought in the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_the_Bulge" title="Battle of the Bulge">Battle of the Bulge</a> as a machine gunner. He later earned a field commission. He subsequently became a cadet at <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States_Military_Academy" title="United States Military Academy">West Point</a> graduating in the Class of 1949 as an infantry officer.</span><br />
<span style="font-size: large;">1st Lt Tallman saw action during the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Korean_War" title="Korean War">Korean War</a> in 1951-2 with the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/3rd_Infantry_Division_%28United_States%29" title="3rd Infantry Division (United States)">3rd Infantry Division</a>.</span><br />
<span style="font-size: large;">He later served as a tactical officer and military history teacher and as assistant commandant of cadets at West Point.</span><br />
<h3>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Vietnam_War">Vietnam War</span></span></h3>
<span style="font-size: large;">General Tallman served four tours of duty during the Vienam War.</span><br />
<span style="font-size: large;">He served as senior advisor to the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/22nd_Division_%28South_Vietnam%29" title="22nd Division (South Vietnam)">ARVN 22nd Infantry Division</a>.</span><br />
<span style="font-size: large;">Then-Lieutenant Colonel Tallman commanded the 2nd Battalion, <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/501st_Infantry_Regiment_%28United_States%29" title="501st Infantry Regiment (United States)">501st Infantry Regiment</a> in 1968-68.</span><br />
<span style="font-size: large;">On 18 June 1971, then-Colonel Tallman became commander of the 3rd Brigade of the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/101st_Airborne_Division" title="101st Airborne Division">101st Airborne Division</a>.</span><br />
<span style="font-size: large;">On 1 July 1972 he was promoted to Brigadier-General and appointed as
Deputy Commander of Third [Military] Regional Assistance Command (TRAC)
which was responsible for overseeing all U.S. military advisors
throughout the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/III_Corps_%28South_Vietnam%29" title="III Corps (South Vietnam)">3rd Military Region</a>.</span><br />
<h4>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Death">Death</span></span></h4>
<span style="font-size: large;">On 9 July 1972, General Tallman and his aides had just landed at An Lộc to observe <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/ARVN" title="ARVN">ARVN</a> counter-offensive operations at the conclusion of the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c" title="Battle of An Lộc">Battle of An Lộc</a>
when they were hit by North Vietnamese artillery fire, 3 of the group
were killed instantly, while General Tallman and two others were
wounded. The wounded men were evacuated to the 3rd Field Hospital in <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/Saigon" title="Saigon">Saigon</a> where General Tallman died of his wounds.<sup class="reference" id="cite_ref-2"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#cite_note-2">[2]</a></sup>He was the last U.S. Army general to die in <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnam" title="South Vietnam">South Vietnam</a>.</span><br />
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Memorials">Memorials</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">The Brigadier General Richard J. Tallman Memorial Bridge in Honesdale is named in his honour.<sup class="reference" id="cite_ref-3"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Richard_J._Tallman#cite_note-3">[3]</a></sup></span><br />
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="See_also">See also</span></span></h2>
<ul>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/George_W._Casey,_Sr." title="George W. Casey, Sr.">George W. Casey, Sr.</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/John_A._B._Dillard" title="John A. B. Dillard">John A. B. Dillard</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Keith_L._Ware" title="Keith L. Ware">Keith L. Ware</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/William_R._Bond" title="William R. Bond">William R. Bond</a></span></li>
</ul>
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="References">References</span></span></h2>
<ol class="references">
<li id="cite_note-1"><span style="font-size: large;"><br /></span></li>
</ol>
</li>
<li id="cite_note-1"> <span style="font-size: large;"><span class="reference-text"><cite class="citation web"><a class="external text" href="http://www.virtualwall.org/dt/TallmanRJ01a.htm" rel="nofollow">"Richard Tallman, Brigadier General, United States Army"</a>. The Virtual Wall<span class="reference-accessdate">. Retrieved <span class="nowrap">24 August</span> 2014</span>.</cite><span class="Z3988" title="ctx_ver=Z39.88-2004&rfr_id=info%3Asid%2Fen.wikipedia.org%3ARichard+J.+Tallman&rft.btitle=Richard+Tallman%2C+Brigadier+General%2C+United+States+Army&rft.genre=unknown&rft_id=http%3A%2F%2Fwww.virtualwall.org%2Fdt%2FTallmanRJ01a.htm&rft.pub=The+Virtual+Wall&rft_val_fmt=info%3Aofi%2Ffmt%3Akev%3Amtx%3Abook"></span></span></span></li>
<li id="cite_note-2"><span style="font-size: large;"><br /></span></li>
<li id="cite_note-2"> <span style="font-size: large;"><span class="reference-text"><cite class="citation book">Willbanks, James (2005). <i>The Battle of An Loc</i>. Indiana University Press. p. 145. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/International_Standard_Book_Number" title="International Standard Book Number">ISBN</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Special:BookSources/9780253344816" title="Special:BookSources/9780253344816">9780253344816</a>.</cite><span class="Z3988" title="ctx_ver=Z39.88-2004&rfr_id=info%3Asid%2Fen.wikipedia.org%3ARichard+J.+Tallman&rft.aufirst=James&rft.aulast=Willbanks&rft.btitle=The+Battle+of+An+Loc&rft.date=2005&rft.genre=book&rft.isbn=9780253344816&rft.pages=145&rft.pub=Indiana+University+Press&rft_val_fmt=info%3Aofi%2Ffmt%3Akev%3Amtx%3Abook"></span></span></span></li>
<li id="cite_note-3"><span style="font-size: large;"><br /></span></li>
<span style="font-size: large;"><span class="reference-text"><cite class="citation web"><a class="external text" href="http://www.legis.state.pa.us/WU01/LI/LI/US/PDF/2011/0/0058..PDF" rel="nofollow">"BRIGADIER GENERAL RICHARD J. TALLMAN MEMORIAL BRIDGE - DESIGNATION Act of Jul. 7, 2011, P.L. 273, No. 58 Cl. 87"</a> <span>(PDF)</span>. Pennsylvania General Assembly. July 7, 2011<span class="reference-accessdate">. Retrieved <span class="nowrap">24 August</span> 2014</span>.</cite></span></span></ol>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjFVKIT8zTln_aULVSIh8Gll4PuRcKb-0RnbaDjYORVRGi3iNUVoFtBEIQRH7xagbxrwvpTI-YdpR0djmho4jcCNvIMmb3t1dhBduLkGToqW2oIOkjYkA4XqgoMS4uZA0-tpxGwhrBpqSk/s1600/al-richardtallman.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="372" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjFVKIT8zTln_aULVSIh8Gll4PuRcKb-0RnbaDjYORVRGi3iNUVoFtBEIQRH7xagbxrwvpTI-YdpR0djmho4jcCNvIMmb3t1dhBduLkGToqW2oIOkjYkA4XqgoMS4uZA0-tpxGwhrBpqSk/s640/al-richardtallman.jpg" width="640" /></a></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjkQ0Z3nTYxNYORkR-045xn86j85j604OrowCc8lwO-17pV2NshavOseCfl42dwRqgY_w5VpM7czzZMCxYwUYE1VzXrB7vD6YaiSElsUHBpLPlVDNK-SpBZWa4msXcDvt4q2OoWrlCAm5w/s1600/TallmanWall.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjkQ0Z3nTYxNYORkR-045xn86j85j604OrowCc8lwO-17pV2NshavOseCfl42dwRqgY_w5VpM7czzZMCxYwUYE1VzXrB7vD6YaiSElsUHBpLPlVDNK-SpBZWa4msXcDvt4q2OoWrlCAm5w/s400/TallmanWall.jpg" width="297" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_0pR_l9uBd-Ue2P-OiYbDso5y1cut03_sNaKXZLS3ADiRfCjaoyFkfOXtT_VBFqmbRnmGJ8_C-FPjEmd7x7A_F3esFZuScpkrP9kwACihlJ7b39I0wPW4npKDyRVpQ2OzwVsfCIHcXZg/s1600/Richard_J._Tallman_signature.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="132" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_0pR_l9uBd-Ue2P-OiYbDso5y1cut03_sNaKXZLS3ADiRfCjaoyFkfOXtT_VBFqmbRnmGJ8_C-FPjEmd7x7A_F3esFZuScpkrP9kwACihlJ7b39I0wPW4npKDyRVpQ2OzwVsfCIHcXZg/s640/Richard_J._Tallman_signature.jpg" width="640" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicYsZfT4ctLPh_wn4xH90yHt18H-drs-4cRQXBuPmhNmo2BSlHjeU2kF0GhhD_B2E91m61eNI9v8ysEeaDQaE_8fc1pNGj8MztK7SR-GfhQSMol9PEZEXnvaXZPEARvFYW3zD5aICMVis/s1600/ltctonyheiter.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="436" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicYsZfT4ctLPh_wn4xH90yHt18H-drs-4cRQXBuPmhNmo2BSlHjeU2kF0GhhD_B2E91m61eNI9v8ysEeaDQaE_8fc1pNGj8MztK7SR-GfhQSMol9PEZEXnvaXZPEARvFYW3zD5aICMVis/s640/ltctonyheiter.jpg" width="640" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;"><br /></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-7203254484918366912016-06-18T01:02:00.004-07:002016-06-18T01:02:52.608-07:00Tướng Lê Văn Hưng, người hùng An Lộc<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhYw6LGQpWcRBdW42RaFEV5-u2vTC3ij7SJCDQP6GRDz6qFwoklWkcRRH9WT9kMl2lSKYafAFOhnvqKIpPW1_jklsoVGveRsMj5kHxewW-QGjzGGX0eUvZWBw0go2ztqw94rO2FshS3Xm8/s1600/daitadiemdaituongvienchuantuonghungnguyenvanthieuanloc07071972.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhYw6LGQpWcRBdW42RaFEV5-u2vTC3ij7SJCDQP6GRDz6qFwoklWkcRRH9WT9kMl2lSKYafAFOhnvqKIpPW1_jklsoVGveRsMj5kHxewW-QGjzGGX0eUvZWBw0go2ztqw94rO2FshS3Xm8/s640/daitadiemdaituongvienchuantuonghungnguyenvanthieuanloc07071972.jpg" width="494" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;"></span><span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><em>Tướng Lê Văn Hưng đảm nhiệm chức vụ
Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh, khi còn mang cấp bậc Đại Tá. Mùa Hè Đỏ Lửa
năm 1972, ông được giao nhiệm vụ tổng chỉ huy mặt trận An Lộc, ông giữ
vững thị xã An Lộc và đã đẩy lui quân cộng sản Bắc Việt sau hai tháng tử
chiến tại mặt trận này.</em></span></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><em>Ngày 30 tháng 4 năm 1975, sau khi
Tổng thống Dương Văn Minh ra lệnh cho quân dân Việt Nam Cộng Hòa buông
súng, ông ra lệnh cho thuộc cấp tan hàng, sau đó quay vào văn phòng rút
súng bắn vào đầu tự sát đền nợ nước.</em></span></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><em>Trong tiết mục Danh nhân nước Việt,
chúng tôi xin gửi đến quý thính giả bài "Tướng Lê Văn Hưng, người hùng
An Lộc" của Việt Thái qua giọng đọc của Hoài Phương và Nam Hương để kết
thúc chương trình tối hôm nay.</em></span></span><br />
<br />
<span style="font-size: large;">
</span><b><span style="font-size: large;">Khí tiết Lê Văn Hưng đã thăng hoa giữa chiến trường Bình Long và hoa
anh hùng Lê Văn Hưng đã nở đẹp tại phòng tuyến An Lộc. Và rồi hấp hối
theo vận nước, phút cuối Lê Tướng Quân đã chọn cái chết bi hùng để trở
thành bất tử trong lịch sử và quân sử Việt Nam.</span></b><br />
<b><span style="font-size: large;">
</span></b><b><span style="font-size: large;">Với dụng ý vinh danh và tưởng niệm Tướng Lê Văn Hưng, nơi trang cuối
của tác phẩm "Last Man Out", tác giả James E Parker, đã xếp bài thơ
không tựa, không tên tác giả với câu thơ chấm dứt: I am not there. I did
not die.</span></b><br />
<b><span style="font-size: large;">
</span></b><b><span style="font-size: large;">Và sau chót, một câu lập ngôn được xem như quân huấn của danh tướng Douglas MacArthur: "Duty, Honor, Country".</span></b><br />
<br />
<span style="font-size: large;">
</span><div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;">***</span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Tướng Lê Văn Hưng xuất thân khóa 5 Sĩ quan Trừ bị Thủ Ðức, mãn khóa
vào tháng 1 năm 1955. Sau ngày ra trường, ông thuyên chuyển về miền Tây
giữ các chức vụ chỉ huy từ cấp Đại đội, Tiểu đoàn (TĐ), Trung đoàn (TrĐ)
thuộc Sư đoàn 21 Bộ Binh.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">-Năm 1966, mang cấp bậc Thiếu tá, ông làm Tiểu đoàn trưởng TĐ2,
TrĐ31, SĐ21BB. Cũng trong năm 1966, ông được các phóng viên chiến trường
vinh danh là một trong Ngũ hổ U Minh Thượng cùng với 4 sĩ quan khác là:
Thiếu tá Lưu Trọng Kiệt, Tiểu đoàn trưởng TĐ42 BÐQ. Thiếu tá Nguyễn Văn
Huy, Tiểu đoàn trưởng TĐ44BÐQ. Ðại úy Vương Văn Trổ, Tiểu đoàn trưởng
Tiểu đoàn 3, TrĐ33, SĐ21BB. Ðại úy Hồ Ngọc Cẩn, Tiểu đoàn trưởng TĐ 1,
TrĐ33, SĐ21BB.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">-Năm 1968, ông làm Trung đoàn trưởng TrĐ 31, SĐ21BB. Ông đã lập nhiều
chiến tích tại chiến trường Hậu Giang nên được thăng cấp Đại tá.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">-Tháng 6/1971, ông được bổ nhiệm giữ chức vụ Tư lệnh SĐ5BB khi còn mang cấp Đại tá.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">-Năm 1972, ông được thăng cấp Chuẩn tướng, vẫn làm Tư lệnh SĐ5BB đến
ngày 3/9/1972 và sau đó giữ chức vụ Tư lệnh phó Quân đoàn III.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">-Năm 1973, ông được bổ nhiệm làm Tư lệnh Sư đoàn 21 BB, cuối tháng
10/1974, ông đảm nhận chức vụ Tư lệnh phó Quân đoàn IV, Quân khu 4.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Tối ngày 30/4/1975, tại Bộ Tư lệnh Quân đoàn, sau khi nói lời từ giã
với gia đình và bắt tay từ biệt thuộc cấp, Tướng Hưng đã quay vào văn
phòng, khóa chặt cửa và tự sát bằng súng lục vào lúc 8 giờ 45 phút tối.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">***</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Tác giả James E Parker, đã kể lại cái chết bi tráng, thương cảm của Tướng Lê Văn Hưng như sau:</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">"Ngày 30 tháng 4 năm 1975, đúng 7 giờ tối, Tướng Hưng, đã nhắn gọi vợ
ông đến văn phòng làm việc tại Cần Thơ, ông không hề nghĩ tới việc diện
kiến và thảo luận với một giới chức Việt Cộng tên Hoàng Văn Thạch, để
bàn giao vùng Hậu Giang cho Cộng Sản. Ông không bỏ nước để thoát thân.
Ông có trách nhiệm với những quân nhân đã dành mạng sống của họ ở lại vị
trí trấn thủ. Ông đã ở lại bằng một lựa chọn vinh dự. Ông phải tự quyết
định sinh mạng của mình.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Khi người vợ và các con bước vô văn phòng làm việc của ông, Tướng
Hưng nói lời chia tay và cúi xuống hôn từng đứa con. Bên ngoài văn
phòng, nhiều sĩ quan và binh lính thuộc cấp lần lượt kéo tới, đứng sắp
hàng ngoài sân, chờ đợi lệnh.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Tướng Hưng tuyên bố việc chiến đấu đã chấm dứt. Ông nói, nước đã mất
là do lãnh đạo kém tại Sài Gòn, và xin thuộc cấp tha thứ lỗi của ông,
nếu như cá nhân ông đã có những lỗi lầm nào đó.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Bầu không khí xung quanh nặng nề. "Tôi chấp nhận cái chết. Vĩnh biệt
các anh em", Tướng Hưng nói dứt câu đưa tay lên chào và bắt tay từng
người một. Ông yêu cầu mọi người ra về và chỉ một mình bước vô văn phòng
làm việc. Chỉ trong khoảnh khắc sau đó vang lên một tiếng súng nổ.
Tướng Hưng đã tự sát bằng súng".</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">***</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Tướng Lê Văn Hưng đã cùng với quân sĩ các cấp giữ vững phòng tuyến
tỉnh lỵ Bình Long. Trong những giờ phút căng thẳng nhất của cuộc chiến,
ông đã nêu gương sáng cho các sĩ quan thuộc quyền về phong cách chỉ huy.
Trong cuộc phỏng vấn, thay vì nói về mình, Tướng Hưng chỉ đề cao tinh
thần chiến đấu của chiến sĩ thuộc các quân binh chủng đã giữ vững An Lộc
và tình cảnh bi đát của mấy chục ngàn đồng bào kẹt giữa vùng lửa đạn
Bình Long. Trước khi vĩnh biệt, ông nhận lãnh trách nhiệm trước lịch sử
và dân tộc, ông nói: "Tôi bằng lòng chọn cái chết. Tướng mà không giữ
được Nước, không bảo vệ được Thành, thì phải chết theo Thành".</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Đúng 40 năm sau ngày 30/4/1975, không chỉ có các thế hệ lớn lên ở VN
mà cả dân chúng nước Mỹ cũng đau lòng khi biết được những giờ phút lẫm
liệt vào cuối đời của Tướng Lê Văn Hưng. Một điều rõ ràng nhất là ông
hiểu rất tường tận bọn cộng sản nên chọn cái chết chứ không muốn bị lăng
nhục như Dương Văn Minh khi bị một đại tá cộng sản ra lệnh đầu hàng tại
Dinh Độc Lập.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Khi viết cuốn sách "Last Man Out – A Personal Account of the Vietnam
War", tác giả James E Parker Jr. chắc chắn sẽ ngậm ngùi nhớ lại dấu mốc
lịch sử khi Tướng Robert Edward Lee, trao thanh gươm biểu tượng cho sự
đầu hàng của Nam quân cho Tướng Ulysses S. Grant của Bắc quân để chấm
dứt cuộc nội chiến Nam - Bắc Mỹ. Sau khi nhận thanh gươm, Tướng Grant đã
nói một câu bất hủ để xóa đi mặc cảm thất trận của Tướng Lee: "Đây
không phải là sự thắng bại gì cả. Đây là niềm ô nhục trong lịch sử Hoa
Kỳ".</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Chính nhờ câu nói đó mà Tướng Lee không chết vì uất hận, trái lại đã
cổ xúy mạnh mẽ cho việc hòa hợp giữa hai miền sau chiến tranh. Nhưng đất
nước VN không có được sự may mắn đó, 40 năm trôi qua, người cộng sản
vẫn tiếp tục gây thêm phân hóa và hận thù trong lòng dân tộc khi ra rả
xưng tụng cái gọi là "Đại thắng Mùa xuân 1975".</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Nhưng càng rầm rộ thì càng khiến cho người dân VN biết đến những võ
tướng hiển hách của quân lực VNCH, trong đó có Tướng Lê Văn Hưng, người
hùng An Lộc!</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;"><strong>Việt Thái</strong></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-46623984765124471462016-06-18T00:46:00.001-07:002016-06-18T00:46:33.611-07:00Người Hùng An Lộc / Tướng Nhảy Dù Lê Quang Lưỡng<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBp-eDqSJHnZnb8ghZlelKwlsznEZciznQozS8OQ1Y_zIvpkEfICv_FL8v-1t3R_ejX4BagjQ3laNi_SqKbe_tqoBSUje9ddOROvA90lJkCBHVX5wedb90m1rsu-fmDJ435zrq8oc0wuI/s1600/luong.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBp-eDqSJHnZnb8ghZlelKwlsznEZciznQozS8OQ1Y_zIvpkEfICv_FL8v-1t3R_ejX4BagjQ3laNi_SqKbe_tqoBSUje9ddOROvA90lJkCBHVX5wedb90m1rsu-fmDJ435zrq8oc0wuI/s400/luong.jpg" width="308" /></a></span></span></div>
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Tướng Lê Quang Lưỡng sinh năm 1932 quê tại tỉnh Bình Dương. Thời niên
thiếu, học hết bậc Tiểu học tại tỉnh nhà ông lên Sài Gòn theo học tại
Trường Trung Học Petrus Ký. Sau khi lấy bằng Thành Chung ông gia nhập
vào quân đội và xuất thân Khóa 4 Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, cùng
khóa với Trung Tướng Ngô Quang Trưởng, Chuẩn Tướng Hồ Trung Hậu, Đại Tá
Lê Văn Phát…Ngay khi vừa mãn khóa vào ngày 1 tháng 06 năm 1954 ông tình
nguyện sang Binh Chủng Nhảy Dù và được gởi ngay ra Bắc bổ sung cho Tiểu
Đoàn 5 Nhảy Dù với chức vụ Trung Đội Trưởng của Đại Ðội 52 ND. Từ đó ông
đã trải qua các chức vụ chỉ huy từ cấp Trung Đội Trưởng (Thăng cấp
Trung Úy tháng 6/1956), Đại Đội Trưởng (Thăng cấp Đại Úy tháng 11/1963),
Ban 3 Tiểu Đoàn rồi Tiểu Đoàn Phó.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Năm 1965 Ông được đi du học về “Tác Chiến Trong Rừng Núi Sình
Lầy” tại Mã Lai Á. Tại quân trường ông đã trình bày chiến thuật tấn công
và tác chiến theo quan điểm của riêng ông được tất cả các Huấn luyện
viên đều chú ý và thán phục. Đến tháng 9/1965, về nước với bằng tốt
nghiệp Thủ Khoa, ông được Tướng Dư Quốc Đống chỉ định nhiệm vụ thành lập
và giữ chức Tiểu Đoàn Trưởng TĐ2ND tại Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia
Vạn Kiếp ở Bà Rịa. Trong buổi lể xuất quân của TĐ2ND vào tháng 1/1966,
Đại Tá Lý Thái Như Chỉ Huy Trưởng TTHL/QG Vạn Kiếp đã Chủ Tọa và trao
gắng cấp bậc Thiếu Tá cho Ông.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Sau buổi lể xuất quân, Tiểu Ðoàn 2 ND về trấn giữ vòng đai
Biệt-Khu-Thủ-Ðô vừa chỉnh trang đơn vị, vừa tái huấn luyện tại chỗ.
Chính ông đã đứng ra hướng dẩn tất cả Sĩ quan cũng như binh sĩ về chiến
thuật và kỹ thuật tác chiến của Nhảy Dù và ngay sau đó TĐ2ND đã tham
chiến tại khu phi chiến, tại đồi 1416 trên đỉnh Ngok Wank quân khu II,
tại khắp các mặt trận ở các quân khu và đã từng gây kinh hoàng cho các
đơn vị CS không thua bất cứ một đơn vị Nhảy Dù kỳ cựu nào khác.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Cuối năm 1967, ông sang Okinawa du khảo và học hỏi về Chiến thuật
phản tình báo và chống chiến tranh du kích. Ngày 25/1/1968, ông được bổ
nhiệm giữ chức vụ Lữ Ðoàn Trưởng Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù thay thế Trung Tá Hồ
Trung Hậu, đánh đuổi quân Cộng Sản ra khỏi Huế và Quảng Trị trong trận
chiến “Tổng Công Kích năm Mậu Thân” của CS. Sau trận nầy ông được thăng
cấp Trung Tá tại mặt trận vào tháng 4/1968. Và cũng trong chức vụ
LĐT/LĐIND ông được thăng cấp Ðại Tá tại mặt trận vào tháng 9/1969 sau
các cuộc hành quân tại Tây Ninh để tiêu diệt các đơn vị CS lẩn khuất
trong khu vực Chiến Khu C và đưa chiến trường ra khỏi lảnh thổ Quân Khu
III qua bên kia biên giới.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Kể từ đây, ông đã tham gia hầu hết các cuộc hành quân làm nên
lịch sử của SĐND, như là Chiến dịch Bình Tây Kampuchea 1970, Hành Quân
Lam Sơn 719 trên đất Lào vào tháng 02 năm 1971, giải vây An Lộc tháng
4/1972, Hành Quân Lam Sơn 72 trong chiến dịch Lôi Phong tái chiếm Quảng
Trị vào tháng 06 năm 1972, và cuộc hành quân tái chiếm Thường Đức vào
tháng 08 năm 1974. Trong ba cuộc hành quân đầu, Tướng Lưỡng đã tham dự
với tư cách Đại Tá Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù, trong các cuộc hành
quân về sau Tướng Lưỡng đã điều quân với tư cách là Tư Lệnh Sư Đoàn
Nhảy Dù.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Trong trận chiến giải vây An Lộc năm 1972, tài điều binh của ông
đã được đưa vào chương trình nghiên huấn của Trường Quân Sự Command and
General Staff College (Đại Học Chỉ Huy & Tham Mưu) ở Fort
Leavenworth, tiểu bang Kansas, Hoa Kỳ sau hai danh tướng Tôn Tử, một
thiên tài quân sự nổi tiếng của Trung Hoa thời Xuân Thu Chiến Quốc (722 –
480 TCN) và Erwin Rommel (1891 – 1944 có biệt danh là "the Desert Fox")
một tướng lảnh lừng danh của Đức Quốc Xả vào đệ nhị thế chiến.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Trong trận chiến nầy ông đã phối hợp chiến thuật phân tán mỏng
các đơn vị Nhảy Dù để bao vây, dùng các Tổ Khinh Binh đột kích vào các
chốt của CS rồi dùng Phi Pháo và Pháo Binh tiêu diệt địch để phá vở
chiến thuật Chốt Kiềng của CS tại suối Tàu Ô cũng như tại cửa ngỏ Sóc
Gòn của An Lộc.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Đại Tá Lê Quang Lưỡng đã áp dụng yếu tố bất ngờ một cách táo bạo
và thành công khi đổ quân Nhảy Dù xuống Sóc Ton Cui cạnh Đồi Gió để làm
đầu cầu, rồi tiến vào An Lộc. Ông cũng đã nghi binh đánh lạc hướng địch
quân khi liên lạc bằng hệ thống âm thoại báo cho Tướng Hưng rằng ông sẽ
không vào An Lộc mà ngày mai Quân Đoàn sẽ đưa một đại đơn vị nhảy xuống
phía Bắc An Lộc tấn công vào Đồi Đồng Long vào giải cứu các đơn vị bị
bao vây. Ông được Tướng Minh Tư Lịnh Quân Khu III đặt trọn niềm tin và
giao cho Ông trọn quyền quyết định sách lược.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Với kinh nghiệm lão luyên trên chiến trường của một “Quân Đội con
nhà nghèo” với sự yểm trợ tích cực của người bạn đồng minh, ông đã sử
dụng tài tình và hiệu quả lối đánh thần tốc của các Chiến Binh Nhảy Dù
với hỏa lực vô tiền khoáng hậu của phi pháo và các pháo đài bay B52 để
tiêu diệt các đơn vị CS, để giải vây cho các đơn vị thuộc quyền, để mở
rộng vòng đai và rồi hoàn toàn giải tỏa An Lộc.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Tháng 6 năm 1972, Đại Tá Lê Quang Lưỡng được đề cử chức vụ Phụ-Tá
hành-quân cho Tư Lệnh Sư Ðoàn Nhảy Dù là Trung Tướng Dư Quốc Đống trong
chiến dịch Lôi Phong tái chiếm Quảng Tri. Cuối tháng 8 năm 1972, ông
được Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu thăng cấp Chuẩn Tướng, và sau đó ông
được bổ nhiệm giữ chức Tư Lệnh Phó, xử lý thường vụ chức vụ Tư Lệnh
SĐND. Lúc bấy giờ Bộ Tư Lệnh Hành Quân Sư Đoàn Nhảy Dù đặt tại căn cứ
Hiệp Khánh, cách Huế 17 km về phía Bắc.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Tháng 11 năm 1972, Chuẩn Tướng Lê Quang Lưỡng chính thức được chỉ
định làm Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù cũng là vào lúc VNCH đang đi vào một
giai đoạn cực kỳ khó khăn nhất trong lịch sử. Sư Đoàn Nhảy Dù do ông chỉ
huy đã phải đương đầu với bao nhiêu thử thách từ phía Cộng quân cũng
như từ phía Đồng Minh và nội bộ của VNCH. Nhưng ông luôn giữ đúng phong
cách của một vị chỉ huy, thi hành trách nhiệm được giao phó một cách
hoàn hảo và suốt đời tận tụy hy sinh cho tổ quốc đến những ngày cuối
tháng 4/1975.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Trận đánh để đời sau cùng của ông là trận Thường Đức từ tháng
8/1974 đến tháng 11/1974 ông đã áp dụng chiến thuật Xa Luân Chiến để 3
Lữ Đoàn Nhảy Dù luân phiên giao tranh và gây thiệt hại nặng nề cho hai
SĐ324B, SĐ304 và một Trung Đoàn của SĐ2CSBV cùng các lực lượng địa
phương.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Năm 1975 vào những ngày tháng lịch sử của VNCH, lệnh từ trung
ương bỏ quân Đoàn I và rút Sư Đoàn Nhảy Dù về Sài Gòn. Một tin chấn động
cho toàn quân, toàn dân và sự kinh hoàng tột độ ấy đã mở đầu cho sự tan
rã ồ ạt sau đó.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Hơn thế nữa, kể từ ngày SĐND được bốc khỏi Vùng I, quyền chỉ huy
chiến thuật binh chủng Nhảy Dù, quyền xử dụng các chiến binh Nhảy Dù
cũng vượt ra khỏi tầm tay của vị Tư Lệnh. Các đơn vị Nhảy Dù đã bị xé ra
từng mảnh. Mỗi đơn vị một nơi rồi lần lượt bị tan hàng.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Ngày 29 tháng 4 năm 1975 Tướng Lưỡng di tản sang Hoa Kỳ, với nỗi
ngậm ngùi: “Sầu hận của tim ta ai biết được. Người tươi vui ta mãi mãi
căm hờn”.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Và sau đó ông định cư tại thành phố Hampton tiểu bang Virginia,
đến năm 1979 ông cùng gia đình di chuyển về California thành phố Baker
Field cho đến cuối đời.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Trong khoảng thời gian từ 1976 đến những năm 1982 ông có tham dự
vào một số sinh hoạt trong nỗ lực trở lại VN tổ chức lực lượng kháng
chiến nhưng tiếc rằng Trời đã không chiều lòng người. Sau này ông lui
dần vào im lặng và ít khi lên tiếng. Ông cũng thường sinh hoạt và gần
gũi với Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam từ năm 1980.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Năm 1990 ông cùng Tướng James B.Vaught Hoa Kỳ dẫn đầu đoàn diễn
hành của Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam trên đại lộ Constitution, Washington
D.C cùng với các đơn vị Nhảy Dù của 32 quốc gia bạn, nhân ngày kỷ niệm
50 năm thành lập binh chủng Nhảy Dù Hoa Kỳ. Nhảy Dù là đơn vị của QLVNCH
đầu tiên và duy nhất từ trước cho đến thời điểm nầy, được mời chính
thức rước ngọn cờ Vàng ba sọc Đỏ giữa lòng thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Hai bên
đường dân chúng Hoa Kỳ và đồng bào Việt Nam tỵ nạn Cộng Sản, đón tiếp
và cổ võ nồng nhiệt.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">Ngày 21/9/2005 Tướng Lê Quang Luỡng đã qua đời tại Bakefield
California vì chứng bệnh Gan, thọ 73 tuổi, để lại nhiều luyến thương sâu
xa cho đoàn quân Mũ Đỏ. Đến phút cuối, ông nhất định không cho phủ Cờ
Vàng Ba Sọc Đỏ lên “quan tài của một bại tướng lưu vong”, ông cũng trăn
trối không nhận vòng hoa đưa đám, chỉ nhận tiền mặt để gởi về quê nhà
giúp các đàn em thương tật. Tinh thần Tổ Quốc – Danh Dự - Trách Nhiệm và
“Huynh Đệ Chi Binh” của người Anh Cả Mũ Đỏ không ai có thể cao hơn thế
được.
</span></span><br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;"><b>Võ Trung Tín - Nguyễn Hữu Viên</b></span></span>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-47112021533754736912016-06-18T00:38:00.001-07:002016-06-18T00:38:18.060-07:00Tháp tùng TT Nguyễn Văn Thiệu vào An Lộc<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_Pa00cnoLAqJe1J_GRJYwu3j8W_cM4rqieXuV7LcMfJhP-06jKwEW5R4cFUDwxYlL5ch2VVv85lMxkHxAjTRbr84lPgsVkOadzUmKLKNz0HFw7YHwoiuMvWZYe1QttF619o7gPPuNMIk/s1600/ztdal-thieu-bcd.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="518" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_Pa00cnoLAqJe1J_GRJYwu3j8W_cM4rqieXuV7LcMfJhP-06jKwEW5R4cFUDwxYlL5ch2VVv85lMxkHxAjTRbr84lPgsVkOadzUmKLKNz0HFw7YHwoiuMvWZYe1QttF619o7gPPuNMIk/s640/ztdal-thieu-bcd.jpg" width="640" /></a></span></span></div>
<h3>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><strong>Tháp tùng TT Nguyễn Văn Thiệu vào An Lộc</strong></span></span></h3>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;">An
Lộc tỉnh lỵ Bình Long là một trong ba mặt trận ác liệt nhất trong mùa
hè đỏ lửa 1972. Đại quân Cộng sản Bắc việt quân số 40.000 người có xe
tăng pháo binh yểm trợ đã phong tỏa thị xã này trong gần ba tháng. Ngày
7/7/1972 Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu đã có một quyết định dũng cảm,
ông đi vào nơi nguy hiểm nhất để tôn vinh những chiến binh tử thủ An
Lộc, thăm quân cán chính và người dân còn kẹt trong thị xã. Nam Nguyên
lúc đó là đặc phái viên của Hệ thống Truyền thanh Quốc gia kể lại chuyến
đi mà chỉ có mình anh là phóng viên tường thuật và một thu hình viên
được tháp tùng.<br /><br />Công tác đặc trách mặt trận An Lộc của tôi thực
sự kết thúc vào ngày 7/7/1972 với kỷ niệm không bao giờ quên. Hôm đó tôi
được lệnh vào Đài Phát Thanh Saigon rất sớm, lệnh trên là chuẩn bị máy
cassette và băng pin đầy đủ… đi đâu làm gì không biết và thêm một lệnh
đặc biệt nữa, từ lúc này không được điện thoại liên lạc với bất kỳ ai.<br /><br />Mọi
việc dần dần sáng tỏ trong chuyến đi được bảo mật khác thường, tôi là
hành khách của một trong hai chiếc trực thăng UH1D nhưng dành cho VIP có
ghế đàng hoàng, người ngồi đàng trước tôi là Đại tướng Cao Văn Viên,
Tổng Tham mưu trưởng QL.VNCH. Máy bay bên kia là Tổng thống Nguyễn Văn
Thiệu và ông Hoàng Đức Nhã, Tổng trưởng Dân Vận Chiêu Hồi một người có
nhiều ảnh hưởng với Tổng thống…<br /><br />Cho đến khi nhận ra những hàng
cây cao su bạt ngàn và màu đất đỏ, tôi biết mình đang một lần nữa bay
vào An Lộc…Bởi vì những ngày tháng đặc trách mặt trận An Lộc, tôi đã
từng bị rơi trực thăng trong rừng vào ngày 29/4/1972 cũng như đã vào
được An Lộc ngày 13/6/1972 để gửi về bài tường trình tại chỗ có lời
tướng tử thủ Lê Văn Hưng…<br /><br />Lần này ngày 7/7/1972 cũng bãi B15 gần
thị xã, trực thăng đáp an toàn, có lẽ vòng vây địch đã bị đẩy ra xa hơn,
các cao điểm như đồi Đồng Long, đồi 100 đã được tái chiếm, nhưng Đồi
Gió, phi trường Quản Lợi vẫn ở trong tay quân Bắc Việt. Nói theo các nhà
quân sự, vòng vây đã dãn ra xa hơn nhưng địch quân vẫn chiếm những vị
trí có thể quan sát thành phố An Lộc đổ nát… Địch không pháo kích lúc máy
bay đáp xuống bãi B15 gần thị xã mà mật danh truyền tin là Khánh Ly,
hơn nữa Không quân sẽ phải dọn vùng rất cẩn thận để bảo vệ Tổng thống.<br /><br />Cựu
Chuẩn tướng Mạch Văn Trường là một sĩ quan tử thủ An Lộc, lúc đó ông là
Đại tá Trung đoàn trưởng Trung Đoàn 8 SĐ5 BB. Ông Mạch Văn Trường và
gia đình hiện định cư ở Houston Texas Hoa Kỳ, do sức khỏe chưa hồi phục
hoàn toàn sau khi lâm trọng bệnh, cựu Chuẩn tướng Mạch Văn Trường nói
vắn tắt:<br /><br /><em>“An Lộc là chiến trường cô đơn, nguyên thủ quốc gia đến thăm thì tinh thần quân dân ai cũng lên dữ lắm…”</em><br /><br />Ngày
7/7/1972 Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu trong tư cách Tổng tư lệnh quân
đội đã có một chuyến đi lịch sử, ông đi vào nơi nguy hiểm nhất nơi mà
ông đã ra lệnh tử thủ, thăm quân cán chính và người dân còn kẹt trong
thị xã. Tôi đã chứng kiến những hình ảnh bi hùng, có lẽ Tổng thống Thiệu
đã đọc bài diễn văn ứng khẩu hay nhất trong sự nghiệp chính trị của
mình. Ông leo lên một chiếc PT76, một trong hàng chục chiến xa của địch
bị bắn hạ ngổn ngang trên Dốc Tử Thần. Cử toạ của ông không phải là
những nghị sĩ dân biểu com-lê cà vạt, họ là những chiến binh áo trận tả
tơi, dân quân cán chính thiếu ăn ở Bình Long, những người sống sót sau
những tháng dài bị vây hãm. Những tràng pháo tay này mới thực sự xuất
phát từ trái tim, không phải những tràng pháo tay từng làm gián đoạn
những bài diễn văn về chính sách quốc gia, khi ông đọc trước lưỡng viện
Quốc hội. Ở những nơi chốn đó có những tràng pháo tay vì lợi nhuận chính
trị, vì tham vọng quyền lực.<br /></span></span><div class="nw_image" style="clear: both; display: block; float: none; margin: 0px auto; width: 400px;">
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><img alt="" class="size-full wp-image-96915 imgcontent" data-info="400,298" height="298" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/FPCg3Ddj0wgBAAQJ/nghiatrangbietcachdu-anloc1972.jpeg" title="nghiatrangbietcachdu-anloc1972" width="400" /></span></span><div class="nw_image_caption" href="http://hung-viet.org/blog1/wp-content/uploads/2015/02/nghiatrangbietcachdu-anloc1972.jpeg" style="font-style: italic; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;">
<span style="font-size: small;"><b>Nghĩa trang Biệt Cách Dù bên hông chợ nhỏ An Lộc. Thời gian này, Liên
đoàn 81 Biệt cách dù đã rời An Lộc nhưng trước khi đi họ đã xây dựng khu
nghĩa trang tươm tất hơn, có đài tưởng niệm khắc hai câu thơ huyền
thoại: “An Lộc địa sử lưu chiến tích-Biệt cách dù vị quốc vong thân.”
Hình chụp từ sách của Lê Đắc Lực</b></span></span></span></div>
</div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><br />Tổng thống Nguyễn
Văn Thiệu được tướng Lê Văn Hưng lái xe Jeep đưa đi thăm thị xã An Lộc,
lúc ông đứng trên Đại lộ Hoàng Hôn địch quân đã pháo một lượt đạn vào An
Lộc. Ông Nguyễn Văn Thiệu cười và nói đấy là họ chào mừng tôi. Tất
nhiên vị nguyên thủ quốc gia đã không quên viếng thăm nghiã trang Biệt
Cách Dù bên hông chợ nhỏ An Lộc. Thời gian này, Liên đoàn 81 Biệt cách
dù đã rời An Lộc nhưng trước khi đi họ đã xây dựng khu nghĩa trang tươm
tất hơn, có đài tưởng niệm khắc hai câu thơ huyền thoại: “An Lộc địa sử
lưu chiến tích-Biệt cách dù vị quốc vong thân.”<br /><br />Công việc của tôi
trong chuyến đi đặc biệt ngày 7/7/1972 là tường thuật tại chỗ ghi âm
ngay từ khi trực thăng của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đáp xuống bãi
B15. Tường thuật liên tục ngoại trừ những khi Tổng thống phát biểu. Tôi
được lệnh khi về Đài chỉ cắt đi những đoạn trống và cho phát ngay trên
Hệ thống Truyền thanh toàn quốc. Đi cùng với tôi có một Cameramen và bên
Đài Truyền hình được chỉ thị sử dụng toàn bộ bài tường thuật tại chỗ
của tôi và hình ảnh lồng theo đó.<br /><br />Địch quân đã không chiếm được
An Lộc để làm Thủ đô cho MTGP, nhưng thị xã hoang tàn đổ nát này vẫn
chưa hết nguy hiểm. Ngày 9/7/1972, sau chuyến đi của Tổng thống Thiệu
hai ngày, tướng một sao Richard Tallman của Quân đội Hoa Kỳ đã tử thương
tại bãi B15 vì đạn pháo kích, ngay khi ông vừa rời trực thăng. Ông là
vị tướng cuối cùng của quân đội Hoa Kỳ tử trận trong chiến tranh Việt
Nam.</span></span><h3>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><strong>Vì sao CS không thể chiếm An Lộc?</strong></span></span></h3>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;">Tại
sao, với quân số 4 sư đoàn có xe tăng, pháo binh, pháo phòng không yểm
trợ mà quân cộng sản Bắc việt lại không thể chiếm được An Lộc hoặc buộc
quân tử thủ phải đầu hàng? Cựu Trung tá Bùi Quyền vào tháng 4/1972 mang
cấp bậc Thiếu tá Trưởng ban 3 hành quân của Lữ đoàn 1 Nhảy dù, đơn vị
tăng viện trực tiếp chiến đấu bên trong An Lộc. 40 năm sau khi giã từ vũ
khí, cựu Trung tá Bùi Quyền từ Bắc California Hoa Kỳ nhận định:<br /><br /><span style="color: blue;"><span style="font-size: small;"><b><em>“Giữ
cho được phần đất của mình đấy là quan niệm cuối cùng của người lính.
Khi đã ở trong đó rồi thứ nhất lệnh của ông Tổng tư lệnh là giữ cho bằng
được… chết hết thì thôi và người dân cũng chấp nhận như vậy vì người ta
không có lối chạy, còn quân đội bắt buộc phải ở tại chỗ rồi. Địch quân
có thể tính lầm chuyện họ nghĩ với bom đạn pháo kích như vậy thì người
lính sẽ nao lòng, sẽ phải bỏ ngũ mà họ quyên rằng, bỏ ngũ cũng chết vì
ra khỏi cái hố của mình thì có thể chết rồi. Đó là lý do mà dân cũng như
quân đều chấp nhận. Có những người dân thuần túy như nhân dân tự vệ mấy
em trong đó họ cũng cầm súng họ đánh như thường vì biết rằng không đánh
thì cũng chết…Đó là lý do chính còn những danh dự trách nhiệm thì nó
hơi cao, thực sự lúc đó trước cái chết thì ai cũng phải chống cự để mà
sống. An Lộc vững là vì thứ nhất quân ở trong đó thừa lệnh giữ và thứ
hai nữa là trên phương diện chiến trường địch bao vây chung quanh ra rồi
còn chết dễ hơn ở trong đó.”</em></b></span></span></span></span><div class="nw_image" style="float: left; margin: 0px;">
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><img alt="" class="size-full wp-image-96914 imgcontent" data-info="303,400" height="640" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/AAOi2Tdj0wgBAN40/anloc1972.jpeg" title="anloc1972" width="484" /></span></span><div class="nw_image_caption" href="http://hung-viet.org/blog1/wp-content/uploads/2015/02/anloc1972.jpeg" style="font-style: italic; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"> <span style="font-size: small;"><b>Chiến trường An Lộc 1972. Hình chụp từ sách của Lê Đắc Lực</b></span></span></span></div>
</div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><br /> </span></span><br />
<br />
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;">Với
7 trận tấn công thẳng vào An Lộc trong hai tháng 4 và </span></span><br />
<br />
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;">5/1972 quân CSBV
tổn thất 27 xe tăng bên trong thị xã. Trong hồi ký “Trận An Lộc 93
ngày”, Cựu Chuẩn tướng Mạch Văn Trường kể lại trong trận tấn công đầu
tiên vào An Lộc ngày 13/4/1972 địch quân đã bị tổn thất 15 chiến xa, 3
chiếc do trực thăng vũ trang Cobra của Hoa Kỳ bắn hạ, còn 12 chiếc khác
bị quân trú phòng hạ. Từ Houston Texas cựu Chuẩn tướng Mạch Văn Trường
phát biểu:<br /><br /><em>“Trung đoàn 8 của tôi, lúc đó là Trung đoàn mạnh
nhất thành ra ông tướng Hưng giao cho Trung đoàn 8 giữ mặt Bắc là hướng
chính địch đánh từ Bắc xuống Nam từ Lộc Ninh xuống An Lộc. Thành ra tôi
cũng có ý kiến là bây giờ nếu địch đánh cấp sư đoàn mà địch có chiến xa
thì phải đối phó bằng cách nào? Chuyện đối phó bằng ly cách giữa bộ binh
và chiến xa chuyện này nếu mà còn có sức để kể thì nghe hay lắm….có
nhiều cái đặc biệt lắm tôi rất tiếc không có sức khỏe …”</em><br /><br />Trong
số các đơn vị VNCH bên trong An Lộc, chỉ có nhảy dù từng thử lửa với
chiến xa địch ở mặt trận ngoại biên, tuy nhiên không phải ở mức độ qui
mô như trong trận An Lộc.<br /><br />Cựu Trung tá nhảy dù Bùi Quyền nhận định về sự kiện xe tăng địch quân chạy vào bên trong An Lộc đều bị hạ. Ông nói:<br /><br /><em>“Đánh
xe tăng thì có thể các đơn bị bộ binh ở trong đó họ chưa đánh bao giờ
nhưng nhảy dù thì đã đánh với xe tăng nhiều lần, từ Hạ Lào cho tới
Cămpuchia…Thực sự cũng không có gì đáng sợ lắm vì nó (xe tăng) chỉ có
hỏa lực thôi, nó không có bộ binh đi kèm thì chỉ là những mồi ngon
thôi…nó đóng kín và chạy thì có thấy gì đâu, trong An Lộc xe tăng nó bắn
nhưng không ngóc được đại bác lên trên cao cho nên ở trên những tầng
lầu ‘sút’ nó…thứ hai An Lộc nhỏ lắm, bắn phía sau nó tất cả vũ khí bắn
phía sau nó là nó tiêu, hoặc là bắn cháy xích nó thì nó tiêu…An Lộc
nhiều hẻm lắm mà dân ở trong đó những toán đi diệt tăng là dân địa
phương từ phía sau xịt M72 trúng là nó bị… sau này Mỹ đưa loại hỏa tiền
chống chiến xa trang bị trên trực thăng Cobra thì bắn trúng là tiêu.”</em><br /><br />Cựu
Đại úy Biệt Cách dù Lê Đắc Lực người từng được trực thăng vận vào An
Lộc ngày 15/4/1972. Từ Houston Texas nơi quê hương tạm dung, ông Lê Đắc
Lực hồi tưởng:<br /><br /><em>“Từ trước tới nay chúng tôi chưa bao giờ chạm
địch mà có chiến xa yểm trợ, là những người chuyên nghiệp trên các mặt
trận chúng tôi có giao động một đôi phút đầu tiên thôi. Bọn tôi nhảy vào
trong đó thấy được chiến trường lúc đó đã quá bi đát rồi, hơn nữa lại
đụng phải chiến xa của địch, chúng tôi rất giao động, nhưng chúng tôi là
lực lượng đưa vào để giải quyết và tiếp cứu chiến trường nên tinh thần
chiến đấu vẫn vững vàng, dưới quyền chỉ huy của Trung tá Phan Văn huấn
chúng tôi đã được tác động rất mãnh liệt và không chùn bước chiến đấu
diệt tăng, chúng tôi đã thành công với chiến thuật diệt tăng bằng những
quả đạn đại bác nhét TNT vô và dùng con cóc của mìn Claymore để bắt vào
đó và đặt trên đường. Khi chiến xa đi qua chúng tôi bấm cho nổ quả đạn,
ngoài việc sử dụng XM 202 và M72 chúng tôi sử dụng cách đó rất có hiệu
quả, xe tăng địch bị phá hủy và trên đường tạo ra những lỗ hổng lớn xe
tăng tới sau không vượt qua được. Nhờ phát kiến của Trung tá Huấn cho
nên xe tăng không còn là một trở ngại lớn đối với Liên đoàn 81 Biệt cách
chúng tôi.”</em><br /><br />Mặt trận An Lộc để lại những ký ức mà tôi không
thể quên trong đời phóng viên. Từ việc trực thăng bị bắn rơi ở vành đai
An Lộc ngày 29/4/1972 tới dấu ấn 13/6/1972 vào được An Lộc gởi về bài
tường trình tại chỗ với cuộc phỏng vấn tướng Lê Văn Hưng và sau cùng là
chuyến tháp tùng Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu vào An Lộc ngày
7/7/1972. Một giai đoạn lịch sử đã kết thúc, nhưng trong giấc ngủ đôi
khi tôi nghe tiếng cánh quạt trực thăng phần phật gió và tiếng đạn pháo
nổ nháng lên ánh lửa màu da cam.<br /><br /><strong>Nam Nguyên, phóng viên RFA</strong></span></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-54050087603458028772016-06-18T00:10:00.002-07:002016-06-18T00:10:55.658-07:00Trận đánh An Lộc, mùa hè năm 1972 (6) / Website Hưng Việt <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxtaZ4uqyq8d6JwQQR-ahXvPmG6hVIKrPLDvxWTvqITBCNTk7hL1jIp6WRK25azcm4zUSjEXYSD59dwJFIP1-8ay4ESp_20boD-_eKs2cUkXl5zZtc239a0OrXbuNh8Ixhr6jlwYC8MhQ/s1600/volinhvietnamconghoa.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhxtaZ4uqyq8d6JwQQR-ahXvPmG6hVIKrPLDvxWTvqITBCNTk7hL1jIp6WRK25azcm4zUSjEXYSD59dwJFIP1-8ay4ESp_20boD-_eKs2cUkXl5zZtc239a0OrXbuNh8Ixhr6jlwYC8MhQ/s640/volinhvietnamconghoa.jpg" width="404" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;">Cuối tháng 6, 1972 sau hơn hai tháng An Lộc bị bao vây, Lữ Đoàn 1 Nhẩy
Dù, Liên Đoàn 81 Biệt cách Dù đã rút ra để sau đó được chuyển ngay ra
chiến trường Quảng Trị để tiến công tái chiếm Cổ Thành tại Thị Xã này,
vì VNCH không còn quân trừ bị nữa. Hai Lực Lựơng tinh nhuệ này không có
thì giờ nghỉ ngơi tiếp tục ngay sứ mệnh chiền đấu khi tổ quốc lâm nguy.
Giữa tháng 6, sau cuộc bắt tay từ Nam lên, từ Bắc xuống của hai đại đội
Nhẩy Dù, một từ ngoài vào, một từ trong hàng phòng thủ tiến ra, vài ngàn
dân trong thị xã gồm hầu hết phụ nữ, trẻ em, người gìa cả, bị ốm đói
thương tật suốt hai tháng bị bao vây đã lên đường tiến ra QL 13 đi bộ
xuôi Nam về Chơn Thành, sau nhiều tổn thất nặng do VC chận phá, bắt bớt
người, cuối cùng đoàn dân tị nạn thảm thương này cũng về đến bên VNCH,
tuy nhiên một số không nhỏ đã nằm xuống vì đạn pháo của VC và kiệt sức.
Các trại tị nạn Phú Văn 1,2 được lập ra ở Bình Dương được lập ra cho họ
tạm thời cư ngụ. Hơn năm sau đó, một số lớn được đưa lên định cư ở Long
Khánh, lập nhà, vườn tược bắt đầu xanh tười thì tháng Tư năm 1975 ập
tới, lại một lần nữa đoàn người tị nạn năm nào ở An Lộc lại bị ngập tràn
trong máu lửa.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/zlBPQDhj0wgBAKZz/daitadiemdaituongvienchuantuonghungnguyenvanthieuanloc07071972.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108102 imgcontent" data-info="593,766" height="766" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/zlBPQDhj0wgBAKZz/daitadiemdaituongvienchuantuonghungnguyenvanthieuanloc07071972.jpg" title="daitadiemdaituongvienchuantuonghungnguyenvanthieuanloc07071972" width="593" /></a><br />.<br /> <a href="http://hung-viet.org/images/file/t5N7RThj0wgBANor/trungtuongnguyenvanminhchuantuonglevanhungdaitalequangluongtaitatranvannhut.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108114 imgcontent" data-info="564,340" height="340" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/t5N7RThj0wgBANor/trungtuongnguyenvanminhchuantuonglevanhungdaitalequangluongtaitatranvannhut.jpg" title="trungtuongnguyenvanminhchuantuonglevanhungdaitalequangluongtaitatranvannhut" width="564" /></a><br /> <a href="http://hung-viet.org/images/file/du6ARThj0wgBAIwC/trungtuongnguyenvanminhdaitabuiducdiemdaituongcaovanvienchuantuonglevanhungnguyenvanthieudaitatranvannhut.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108115 imgcontent" data-info="585,320" height="320" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/du6ARThj0wgBAIwC/trungtuongnguyenvanminhdaitabuiducdiemdaituongcaovanvienchuantuonglevanhungnguyenvanthieudaitatranvannhut.jpg" title="trungtuongnguyenvanminhdaitabuiducdiemdaituongcaovanvienchuantuonglevanhungnguyenvanthieudaitatranvannhut" width="585" /></a><br />Hầu
hết lực lượng của SĐ 5 trấn giữ An Lộc từ trước và trong suốt thời gian
Thị Xã bị bao vây đã được rút ra, được thay quân bằng SĐ 18 BB. Còn bộ
chỉ huy của Tướng Hưng, Lê văn Hưng lúc này đã được lên một chức từ
Nhiệm Chức trong những ngày đầu tử thủ An Lộc, còn nằm lại điều khiển
chiến trường và chuẩn bị đón TT Nguyễn văn Thiệu lên thăm thị xã để
chính thức cho thấy đại quân VC đã bị thảm bại khi bao vây tiến đánh An
Lộc trên hai tháng trời. Chuẩn Tướng Thực Thụ Hưng đã có quân phục mới
thẳng nếp, ngôi sao mới, quân phục đẹp nhất trong các hình chụp chung
với các cấp lãnh đạo VNCH cao cấp. Tóc hớt cao, mặt trắng trẻo vì ở lâu
trong hầm, Tướng Hưng tươi cười hướng dẫn phái đoàn quan sát sự điêu tàn
của Thị Xã An Lộc. Nhất tướng công thành, vạn cốt khô của bên VC ngoài
xa và cả trong Thị Xã An Lộc gần như bị san bằng với nhiều ngàn quân và
dân thị xã đã nằm xuống, quyết chí hy sinh tử thủ chứ không đầu hàng.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/IC1XQDhj0wgBAO9H/daitaluong-tuonghung.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108103 imgcontent" data-info="600,383" height="383" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/IC1XQDhj0wgBAO9H/daitaluong-tuonghung.jpg" title="daitaluong-tuonghung" width="600" /></a><a href="http://hung-viet.org/images/file/flNzRThj0wgBANIY/trungtaphanvanhuanliendoantruongliendoan81bietcachdu.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108113 imgcontent" data-info="500,445" height="445" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/flNzRThj0wgBANIY/trungtaphanvanhuanliendoantruongliendoan81bietcachdu.jpg" title="trungtaphanvanhuanliendoantruongliendoan81bietcachdu" width="500" /></a><a href="http://hung-viet.org/images/file/ZbvwRDhj0wgBANgj/thieutuonghollingsworthtrungtacorleynguyenvanthieudaitamillertaibotulenhsudoan5laikhe.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108110 imgcontent" data-info="593,531" height="531" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/ZbvwRDhj0wgBANgj/thieutuonghollingsworthtrungtacorleynguyenvanthieudaitamillertaibotulenhsudoan5laikhe.jpg" title="thieutuonghollingsworthtrungtacorleynguyenvanthieudaitamillertaibotulenhsudoan5laikhe" width="593" /></a><br />Sư
Đoàn 1 Không Kỵ của quân đội Hoa Kỳ, lực lượng chính yiểm trợ không
chiến và tiếp liệu cho thị xã An Lộc, với những máy bay trực thăng mới
nhất cho chiến trường, những phi công gan lì, đã được huấn luyện kỹ
càng, thêm nhiều kinh nghiệm chiến trường đã đưa phái đoàn của TT Nguyễn
văn Thiệu vào An Lộc trong bí mật được chuẩn bị rất kỹ. Không thấy nói
chính xác cách họ đổ xuống như thế nào từ đâu, nhưng có lẽ vẫn có các
phị vụ trực thăng lên xuống bãi đáp B15 đầu Thị Xã như thường lệ, chuyện
này không có gì khác lạ đối với VC, vì nơi đáp là mặt đường QL 13, nằm
giữa hai rừng cao su bên hướng Tây che mặt Xa Cam hay xã Thanh Bình, bên
hướng Đông che mặt Đông từ đồi Gió tới, nên khi nghe thấy tiếng động cơ
và quan sát thấy trực thăng từ trên mây cao đổ xuống, thì pháo binh VC
bắt đầu bắn cầm chừng cầu may vào khoảng đáp này chứ khó điều chỉnh cho
chính xác vì không quan sát rõ ràng từng chiếc trực thăng đuợc từ xa.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/UIG-Qzhj0wgBALYV/nguyenvanthieuthamnghiatrangbietcachdutaithixanloc07071972.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108109 imgcontent" data-info="578,469" height="469" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/UIG-Qzhj0wgBALYV/nguyenvanthieuthamnghiatrangbietcachdutaithixanloc07071972.jpg" title="nguyenvanthieuthamnghiatrangbietcachdutaithixanloc07071972" width="578" /></a><br />Ngày
7 tháng 7, sau các chuyến lên xuống của trực thăng tại bãi đáp B-15
ngoài phạm vi Thị Xã để cho pháo binh VC chú ý đến đó như thường lệ, thì
một vài trực thăng của SĐ 1 Không Kỵ Hoa Kỳ từ trên cao bất thần đổ
xuống Sân Vận Động ngay kế bên Tòa Hành Chánh Bình Long nơi đặt hầm
phòng thủ của Tướng Hưng trong suốt cuộc bao vây. Sau đó với xe Jeep, TT
Thiệu đã được đi một vòng quan sát Thị Xã và thắp nhang tại Nghĩa Trang
của Biệt cách Dù 81, ngay bên cạnh một nhà lồng chợ gần tan nát hết của
An Lộc.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/FDYYQzhj0wgBAOwk/nguoilinhvietnamconghoanhaydu-bietcachdu.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108107 imgcontent" data-info="593,402" height="402" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/FDYYQzhj0wgBAOwk/nguoilinhvietnamconghoanhaydu-bietcachdu.jpg" title="nguoilinhvietnamconghoanhaydu-bietcachdu" width="593" /></a><br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/FZ5fQDhj0wgBAPxu/daitanhattinhtruongbinhlongdaitaluongludoantruongludoan1nhaydu.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108104 imgcontent" data-info="595,415" height="415" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/FZ5fQDhj0wgBAPxu/daitanhattinhtruongbinhlongdaitaluongludoantruongludoan1nhaydu.jpg" title="daitanhattinhtruongbinhlongdaitaluongludoantruongludoan1nhaydu" width="595" /></a><br />Cuộc
thăm viếng, thị sát của TT Thiệu đã đánh đấu chính thức sự thất bại của
đại quân VC không dứt điểm đuợc thị xã An Lộc, và TT VNCH đẵ đến được
nơi này bình an, chính thức coi như Thị Xã vẫn đứng vững trong lãnh thổ
của VNCH. Sau đó các trực thăng của SĐ 1 Không Kỵ lại từ trên cao bất
ngờ đáp xuống, bốc phái đoàn cao cấp nhất VNCH trở về bộ chỉ huy của SĐ 5
tại Lai Khê, sau đó có bữa picnic khoản đãi để cảm tạ sự hy sinh của
đơn vị SĐ 1 Không Kỵ Hoa Kỳ này tại đây. Vào buổi tối cùng ngày, trên
chương trình của Đài Truyền Hình, cả nước và chính VC cũng được coi, đã
nhìn thấy những hình ảnh kiêu hùng của An Lộc, thấy sự hy sinh nặng nề
của quân dân An Lộc, vẫn đứng vững trong cuộc bao vây trên hai tháng
trời của đại quân VC. Đây là một chiến thắng về tâm lý chung của toàn
lãnh thổ VNCH, làm cho VC bối rối bực mình trong chuyện không ra mắt
được thủ đô của MTGPMN là chánh phủ bù nhìn của Bắc Việt, VC dựng lên
trong miền Nam<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/B5WoQzhj0wgBAO0D/nguyenvanthieu.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108108 imgcontent" data-info="596,286" height="286" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/B5WoQzhj0wgBAO0D/nguyenvanthieu.jpg" title="nguyenvanthieu" width="596" /></a><br />Từ
tin tức TT Thiệu đã vào An Lộc thị sát, tưởng thưởng binh sĩ, tuy nhiên
những hình ảnh chụp chung với binh sĩ thì lại là các đơn vị của SĐ 18
vừa vào thay thế, chứ không phải các chiến sĩ tiều tụy gần kiệt sức của
SĐ 5 và Tiểu Khu Bình Long. Chuyến thăm viếng bất ngờ này của TT Thiệu
nằm ngoài vòng dự tính của quân VC, họ vẫn còn đang kiểm soát bầu trời
An Lộc bằng phòng không và đại pháo đủ loại, VC bị sự bất ngờ để thoát
dịp cho TT VNCH vào An Lộc đi quan sát Thị Xã làm VC mất mặt quá, nên
chiến trường An Lộc lại được VC chú ý hơn nữa, tiền sát viên phải quan
sát kỹ những lần bay vô thị sát sau đó hơn của bộ chỉ huy quân đội Việt
Mỹ, nếu không chiếm được AL, thì VC vẫn có cơ hội bắn pháo trúng các
nhân vật quan trọng Việt Mỹ thích vào đây quan sát như TT Thiệu của VNCH
đã từng làm..<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/WKRVSDhj0wgBAJY0/ztdal-levanhung-va-hollings.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108095 imgcontent" data-info="591,434" height="434" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/WKRVSDhj0wgBAJY0/ztdal-levanhung-va-hollings.jpg" title="ztdal-levanhung-va-hollings" width="591" /></a><br />Cuộc
viếng thăm của TT Thiệu đã gây chú ý cho tiền sát viên pháo binh VC, họ
được lịnh bám sát hơn nữa không bỏ lơ là các chuyến viếng thăm vào các
ngày sau đó, sẽ có các phóng viên, truyền hình, mang hình ảnh đứng vững
của An Lộc ra ngoài thế giới. Đúng như vậy, hai ngày sau chuyến thăm của
TT Thiệu, vào ngày 9 tháng 7, có một chuyến đi thị sát vào An Lộc của
Chuẩn Tướng Mỹ Richard Tallman, tham mưu trưởng cố vấn của Quân Đoàn 3,
vừa nhậm chức trước đó sau khi là cố vấn trưởng của SĐ 18 bộ binh VNCH,
ông và tùy tùng vào An Lộc thăm SĐ 18, khi trở ra thì bị pháo VC theo
dõi từ trước, bắn pháo vào trước khi trực thăng cất cánh tại bãi đáp,
gây tử thương cho tướng Tallman, và hai sĩ quan cao cấp Hoa Kỳ cấp tá
tháp tùng. Tướng Tallman là vị tướng cuối cùng tử thương trên chiến
trường VN. Pháo binh VC đã gây được chiến thắng lớn sau cùng trên An Lộc
là gây tử thương cho một tướng lãnh, một Chuẩn Tướng Hoa Kỳ. Như vậy
trong chiến dịch đánh An Lộc Bình Long, VC gây tử thương cho Đại Tá
Trương Hữu Đức, Thiết Đoàn 5 Kỵ Binh ở Bắc Chơn Thành bằng súng Phòng
Không bắn trúng trực thăng chỉ huy, trên An Lộc thì Pháo Binh VC gây tử
thương cho một Chuẩn tướng Hoa Kỳ.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/FcZMPjhj0wgBAGs4/al-tallmanbridge.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108097 imgcontent" data-info="600,401" height="401" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/FcZMPjhj0wgBAGs4/al-tallmanbridge.jpg" title="al-tallmanbridge" width="600" /></a><br />Không
ngờ đây là một may mắn của pháo binh VC, tuy nhiên cũng là một sơ hở,
một hớ hênh của bên Hoa Kỳ, không dự đoán là cuộc viếng thăm của TT
Thiệu từ hai ngày trước đó đã làm cho VC mất mặt, gây chú ý cho pháo
binh VC bám sát, quan sát kỹ sự lên xuống của trực thăng trong thị xã
hơn. Ngoài ra, toán trực thăng này chắc chắn không đáp ngoài bãi B-15,
mà đáp ngay trại B-15, nơi khá cao khá trống trải bị quan sát dễ dàng từ
ngoài xa, đáp ở đây thì ngay trong thị xã không phải di chuyển xa. Cỏ
lẽ trực thăng vẫn nằm tại chỗ chờ đón ông tướng này đi ra, nên VC có đủ
thời gian chấm tọa độ hay là khi đáp xuống đã bị pháo VC rình rập chờ
sẵn. Nói chung là cái xui của ông Tallman và là cái may mắn của pháo
binh VC, tuy không chiếm được thị xã An Lộc, diệt được Chuẩn Tướng Hưng,
nhưng cuối cùng may mắn gây tử thương cho Chuẩn Tướng Mỹ Tallman. Tin
tức này hoàn toàn được Hoa Kỳ giữ kín khi đó, chỉ biết Tướng Mỹ này tử
thương trên chiến trường VN vì tai nạn trực thăng, chứ không nói rõ ở
đâu, mặt trận nào. Cái chết của ông được bên Hoa kỳ ghi nhận là “xui
xẻo, không cần thiết” vì Tướng Mỹ này không có nhiệm vụ trên chiến
trường An Lộc, ông trước đó là cố vấn của SĐ18, sau về làm tham mưu
trưởng cho cố vấn Quân Đoàn 3 là Tướng Hollingsworth, ông Tallman chỉ
làm một chuyến bay vào An Lộc cho biết nơi này ra sao thôi nhân dịp có
các đơn vị của SĐ18 vào đây thay quân.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/qwxSPjhj0wgBANh_/al-tallmangang.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108098 imgcontent" data-info="596,420" height="420" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/qwxSPjhj0wgBANh_/al-tallmangang.jpg" title="al-tallmangang" width="596" /></a><br />Sau
đó thì các cuộc viếng thăm An Lộc của các cấp chỉ huy cao cấp Mỹ, vì tò
mò hay vì lý do khác, vẫn được an toàn diễn ra, có lẽ vì họ đã thay đổi
chiến thuật lên xuống trực thăng, cẩn thận hơn, như Tướng
Hollingsworth, cố vấn Quân Đoàn 3, ra vào nhiều lần với các nhân vật cao
cấp mà không sao. Trong các bài viết về An Lộc trên Net, tôi có đọc
những đoạn, có Sĩ Quan cao cấp không quân VNCH than phiền là có sự thỏa
thuận giữa Hoa Kỳ và VC, các trực thăng Hoa Kỳ sơn trắng dưới đáy để VC
không bắn, họ vào ra tiếp tế thực phẩm cho các cố vấn Mỹ mà không sao? .
Sự thật ở đây cho thấy trong chiến trường này, không có cấp tướng VNCH
nào hy sinh mà chỉ có tướng Mỹ Tallman hy sinh khi đi trực thăng vào An
Lộc, ngoài ra có trên 50 nhân viên phi hành, phi công Mỹ tử thương trên
An Lộc. Như vậy tỷ lệ thiệt hại nhân mạng của các sĩ quan không quân Hoa
Kỳ là cao nhất so sánh với toàn thể các đơn vị VNCH tham chiến. Chưa kể
vào ngay ngày đầu trận Lộc Ninh, trung tá cố vấn trưởng Hoa Kỳ tự sát
sau khi bị thương nặng và các sĩ quan cố vấn khác cũng tử thương hay bị
bắt sống, sau này mới được trao đổi tù binh sau hiệp định Paris.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/D5tHPjhj0wgBACQf/al-richardtallman.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108096 imgcontent" data-info="592,345" height="345" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/D5tHPjhj0wgBACQf/al-richardtallman.jpg" title="al-richardtallman" width="592" /></a><br />Còn
nhìn sơn trắng dưới đáy trực thăng Mỹ mà bắn hay không bắn, thì ai từng
cầm súng, nhìn lên trời chói sáng, nghe tiến trực thăng đến vù vù, có
thể cùng với đại liên và hỏa tiễn từ trên bắn xuống tới tấp đỏ rực thì ở
đó mà còn có thời giờ phân biệt được chiếc trực thăng có sơn trắng bên
dưới hay không ?. Tại sao VC không bắn những trực thăng lẻ tẻ mà pháo
ngay trực thăng của tướng Tallman khi ông này sửa soạn trở ra cất cánh
khỏi An Lộc. Chẳng qua là VC ngáp trúng ruồi, còn từ trên trời cao, máy
bay ào ào phóng qua thời gian chì vài giây, ở đó mà phân biệt được chiếc
nào là ruồi cái, chiếc nào là ruồi đực, để mà không bắn, tất cả đều bị
VC bắn hết. Chẳng qua, máy bay Mỹ, sĩ quan Mỹ, họ học bay từ Mỹ, dĩ
nhiên tiếng Mỹ là tiếng mẹ đẻ họ, ở đây là sĩ quan Mỹ bay giỏi hơn,
trình độ sĩ quan Mỹ phải tốt nghiệp đại học, máy bay họ được bảo trì tốt
hơn, bay giỏi hơn, nhát gan hơn nên bay cẩn thận hơn và họ là thầy dậy
bay cho các phi công VNCH, cho nên tỷ lệ họ bị bắn hạ dĩ nhiên ít hơn,
vì số lượng máy bay tham dự của họ có thể ít hơn, hay chính họ có nhiều
chiến thuật, kỹ thuật khác lạ hơn. Dẫu sao chính họ đã phát minh ra trực
thăng, bay giỏi hơn, phát minh ra chiến thuật, chiến lược rồi mới
truyền lại cho học trò phi công VNCH, có giới hạn về tiếng Mỹ, giới hạn
về bảo trì, thì Không Quân VNCH cứ than là thiệt hại của mình cao hơn,
hay VC có thỏa thuận không bắn vào trực thăng Mỹ. Thấy thiệt khôi hài,
cái chết của tướng Tallman đã trả lời cho chuyện này.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/i19dRThj0wgBABQ8/tructhangmybocquantrongchientranhvietnam.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108111 imgcontent" data-info="595,569" height="569" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/i19dRThj0wgBABQ8/tructhangmybocquantrongchientranhvietnam.jpg" title="tructhangmybocquantrongchientranhvietnam" width="595" /></a><br />Các
máy bay của không lực Mỹ thường sơn trắng bên dưới, vì khi nhìn từ dưới
lên, máy bay sẽ lẫn với mây trắng đó là yếu tố ngụy trang, nhìn từ trên
xuống thì họ sơn mầu rằn ri ngụy trang lá cây để nhìn từ trên xuống thì
lẫn với cây rừng. Còn trực thăng thì có khi sơn cả máy bay mầu xám hay
trắng nhạt, dùng cho các chuyến tải thương hay phi vụ đặc biệt, còn đa
số trực thăng Mỹ đều sơn xanh lá cây đậm mầu Olive đậm toàn thân y như
những trực thăng chuyển giao cho không lực VNCH. Còn pháo thủ cao xạ bắn
trực thăng, thì nguyên tắc phải bắn từ xa, bắn chận đầu trước khi máy
bay tới, nên lúc đó khó mà thấy hay phân biệt được mầu sơn trắng dưới
đáy vì rất nhỏ, lại từ xa, thường thì thấy ngang hông trực thăng là
nhiều nhất, lúc đó là khai hỏa bắn chận đầu rồi, ít khi đợi trực thăng
đến ngay đỉnh đầu mới bắn. nên chuyện quan sát được mầu trắng trực thăng
Mỹ để không bắn, cho rằng phi công Mỹ bay vào An Lộc dễ hơn phi công
VN, là chuyện khó tin. Ngoài ra các trực thăng chiến đấu Cobra Mỹ cũng
bắn hỏa tiễn hạ rất nhiều tăng VC, như vậy không lẽ VC chịu chết, vẫn
tránh bắn vào trực thăng Mỹ. Chiến trường hai bên đều cố giết nhau mà có
chuyện tránh bắn trực thăng này. Chưa kể số sĩ quan phi công Mỹ bị hy
sinh không nhỏ, nếu so với số lượng của phi công VN tham chiến trong
trận An Lộc. Chưa kể lúc đó, Mỹ đang dội bom miền Bắc của VC để trả đũa
các trận tiến xâm chiếm ở Miền Nam, kéo dài tới tận tháng 12, 1972, Mỹ
dội B52 vào tận Hải Phòng và Hà Nội. Ở đó mà phòng không VC tha sống cho
trực thăng Hoa Kỳ.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/-YWDPjhj0wgBAH84/b52trongtranchienanloc.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108100 imgcontent" data-info="400,582" height="582" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/-YWDPjhj0wgBAH84/b52trongtranchienanloc.jpg" title="b52trongtranchienanloc" width="400" /></a><br />Còn
giữa Người Pháp điều hành các đồn điền Cao Su trên tỉnh Bình Long và
quanh An Lộc thì quan hệ giữa họ và VC đã có nhiều dàn xếp thỏa hiệp qua
nhiều năm trong cuộc chiến. Họ đóng thuế, chi tiền, cung cấp nhiều thứ
cho VC, xe đồn điền, phi cơ của người Pháp thường sơn mầu trắng và người
Pháp cũng chuyên mặc đồ trắng khi hoạt động ở đây. Trong trận An Lộc
cũng có một số người Pháp kẹt trong An Lộc, chịu pháo và cũng di tản ké
máy bay trực thăng để ra khỏi An Lộc hay đi bộ thoát về nơi an toàn.</span><br />
<span style="font-size: large;"><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/UyHxQThj0wgBAEtZ/khongquanvietnamconghoaphicochiendau.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108106 imgcontent" data-info="595,378" height="378" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/UyHxQThj0wgBAEtZ/khongquanvietnamconghoaphicochiendau.jpg" title="khongquanvietnamconghoaphicochiendau" width="595" /></a><br />Nói
chung là như vậy, nói riêng có thể có vài cá nhân hay nhiềuphi công
VNCH bay rất giỏi và can đảm phi thường hơn phi công Mỹ, nhưng đừng nói
ai không sợ chết, ai cũng sợ chết hết, nhưng ai can đảm hơn rời bỏ xứ Mỹ
an lành bỏ gia đình êm ấm giầu có đi nửa vòng trái đất để chết trên cái
xứ VN, có ai từ chối không bay vào An Lộc, không. Thành ra ông sĩ quan
không quân VNCH nào, phi công nào đặt ra chuyện trên là điều lố bịch. Có
nhiều phi công Mỹ chết mất xác, mà nhiều năm sau này mới tìm ra. Có
nhiều quân nhân Mỹ ngày nay vẫn còn mất tích. Còn dĩ nhiên ở miền Nam,
cũng có đầy người trốn lính, con ông cháu cha lính kiểng, chạy tiền
không dám chiến đấu. Dĩ nhiên không phải sĩ quan Mỹ nào cũng can đảm,
toán cố vấn Mỹ do một Trung Tá Mỹ cầm đầu đã từ chối theo Trung Đoàn 8 /
SĐ5 vào An Lộc những ngày 10, 11 tháng 4 … vì sợ chết. Đó là toán cố
vấn nhát gan nhất không dám tham dự trận chiến An Lộc. Trong suốt trận
bao vây An Lộc sau Lộc Ninh, không có một cố vấn Mỹ nào tử trận, các
toán cố vấn Mỹ đều được các binh sĩ trú phòng của VNCH bảo vệ an toàn.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/orHSQDhj0wgBAL58/diaphuongquantaichientruonganloc.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108105 imgcontent" data-info="594,391" height="391" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/orHSQDhj0wgBAL58/diaphuongquantaichientruonganloc.jpg" title="diaphuongquantaichientruonganloc" width="594" /></a><br />Còn
thiệt hại bên hàng ngũ chỉ huy cao cấp của VC ra sao ? chuyện này không
bàn, vì VC không có tư cách … miễn sao chiến thắng là được, lính tráng,
sĩ quan không đeo lon lá, không đeo tên, phải dùng bí danh, dấu tên
thật như mèo dấu cứt, không quân số, ngay cái tên đảng CS cũng phải lừa
bịp đổi thành đảng Lao Động cho khỏi có mùi CS quốc tế, để lừa bịp ai
ngây thơ, tao đâu phải CS , có chữ CS nào đâu chỉ Lao Động thôi, sau 75,
thắng xong thì lại Cộng Sản tuốt, thì chuyện gian manh láu cá, gian xảo
là cách hành xử chung của CS, của VC nên không so sánh chuyện này. Quân
VNCH và Hoa Kỳ theo đúng hiệp định quốc tế Geneve, có số quân, có quân
phục, đeo tên, đeo lon lá chức vụ khi tham chiến, giống như truyện Tầu
Tam Quốc Chí, tướng lãnh nói chuyện chào nhau trước khi tham chiến,
không cần hèn hạ gian manh đá cá lăn dưa. Ai tử trận thì đều loan báo
cho dù chức vụ cao tới đâu, gia đình làm lễ an táng công khai với lễ
nghi có hình ảnh, đăng cáo phó trên báo chí tự do, phân ưu được thông
báo đầy đủ, không cần phải dấu diếm. Hai cách hành sử khác nhau dựa trên
hai nền tảng đạo đức khác nhau nên không bàn, không cần bàn thêm giữa
thủ đoạn của VC, của các xứ CS (hay chỉ có VC, mới không dám đeo lon cấp
bậc và xưng tên tuổi thật) và cách hành xử của các xứ Dân Chủ khác.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/zyamRThj0wgBADJ3/tusivietnamconghoataianloc1972-chiensisudoan5.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108116 imgcontent" data-info="585,393" height="393" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/zyamRThj0wgBADJ3/tusivietnamconghoataianloc1972-chiensisudoan5.jpg" title="tusivietnamconghoataianloc1972-chiensisudoan5" width="585" /></a><br />Kết
luận của trận An Lộc, quân phòng thủ An Lộc đứng vững được là do tướng
Hưng lên An Lộc với bộ chỉ huy SĐ 5 sau khi Lộc Ninh thất thủ, thay vì
không vào An Lộc như SĐ 3 chạy ra khỏi Quảng Trị, do sự can đảm anh dũng
của quân dân trú phòng, do sự anh dũng hy sinh của các lực lượng tiếp
viện, và quan trọng nhất là do sự yiểm trợ tối đa và hy sinh cao của lực
lượng không quân Việt Mỹ, nhất là phía Hoa Kỳ đã cung cấp mọi phương
tiện kỹ thuật tiếp liệu cần thiết và không ngần ngại chịu sự hy sinh.
Cho nên khi qua lần tấn công đầu năm 1975 để thăm dò của VC, khi thấy
người Mỹ không trở lại chiến trường VN cho dù chỉ bằng không lực như B52
và tiếp liệu dồi dào thì VC tấn công thẳng luôn bằng các yiểm trợ tối
đa của khối CS quốc tế đã tích lũy từ sau 72 tới 75. Trận tiến công sau
cùng của VC chưa tới hai tháng, không so sánh được với trận An Lộc, VC
đã xâm chiếm được trọn Miền Nam, Cộng Sản Quốc Tế đã cưỡng chiếm được
được mảnh đất Tự Do, Miền Nam Việt Nam.<br /><br />An
Lộc đứng vững sau trận chiến hè 72, tuy nhiên chỉ còn là một ốc đảo,
tiếp liệu di chuyển vào chỉ bằng trực thăng, còn đường bộ thì VC vẫn
đóng chốt không khai thông được. VC tuy thất bại vào năm 72, nhưng đã
học được bài học rằng chiến trường sẽ được quyết định bằng không quân
Hoa Kỳ, khi không có Hoa Kỳ nữa, sau hoà đàm Paris, coi như phía Hoa Kỳ
đã bán đứng Miền Nam Việt Nam, họ đã lấy lại được tất cả tù binh, bắt
tay thỏa thuận ngầm với Trung Cộng, chia đôi được khối CS quốc tế, không
có sự đoàn kết Nga Xô – Trung Cộng nữa, thì lần lần Mỹ sẽ phá vỡ toàn
chủ nghĩa CS quốc tế do Nga Xô cầm đầu trên thế giới. Chiến trường VN
chỉ là một chiến trường qúa nhỏ bé trên chiến lược toàn cầu to lớn của
Mỹ. Sau chiến thắng 75 ở VN, khối cộng sản quốc tế do Nga cầm đầu tiến
lên chuẩn bị biến toàn Đông Nam Á thành CS, Nga phải chi viện lớn hơn
cho chư hầu VC vừa chiến thắng toàn xứ VN. Sau nhiều năm phải chi phí
cao như vậy cho khối CS quốc tế, trong khi Nga phải ngửa tay xin được
mua lúa mì của đối thủ Hoa Kỳ thì đến 1991, cộng sản Nga phải phá sản
hết tiền và tự tan vỡ. Cuối cùng thì xứ Mỹ là xứ Mỹ, họ phục vụ quyền
lợi người Mỹ trước. Mục tiêu của Hoa Kỳ sau thế chiến thứ 2 là đánh gục
chủ nghĩa Cộng Sản, Mỹ chỉ làm điều có lợi cho họ, Mỹ đến VN là vì có CS
Nga, CS Tầu đang xâm lấn nuôi dưỡng bành trướng chủ thuyết CS ở đây từ
những năm 1920’s, nên khi Mỹ không cần phải có mặt tại VN nữa, ngay cả ở
Phi Luật Tân, một thuộc địa cũ của Mỹ, mà họ cũng bỏ các căn cứ quân sự
cuối cùng vào thập niên 1980’s, thì Hoa Kỳ không cần tốn tiền duy trì
ảnh hưởng ở Miền Nam VN nữa. Việt Nam chỉ là một chiến trường cho Mỹ
huấn luyện quân, tự do thử súng đạn vũ khí mới, so tài với vũ khí của
cộng sản Nga-Tầu.<br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/fSK-Pzhj0wgBAL0O/buianhtuantrongtieukhubinhlonganloc1973.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108101 imgcontent" data-info="390,597" height="597" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/fSK-Pzhj0wgBAL0O/buianhtuantrongtieukhubinhlonganloc1973.jpg" title="buianhtuantrongtieukhubinhlonganloc1973" width="390" /></a><br />Chuyện
đất nước VN, xứ sở VN, có định mệnh riêng của nó. Tôi viết về An Lộc là
vì để cho An Lộc sống mãi trong lịch sử, cho những kỷ niệm gắn bó, một
thời ấu thơ lớn lên có trí nhớ bắt đầu ở đây, An Lộc của tôi với một
trời ấu thơ đầy kỷ niệm được giữ lại bằng các bài viết trong đây, xin
giữ lại chút lịch sử trung thực hơn cho tất cả những ai đã có một lần
gắn bó đến mảnh đất nhỏ bé này, nơi rừng thiêng nước độc, của một góc
trời xa vắng không xa Saigon là mấy, nhưng ít ai biết đến trước khi trận
An Lộc xầy ra … Từ nơi rất xa An Lộc, tôi viết cho những người đã nằm
xuống:<br /><br /><em>An Lộc Địa, Sử ghi chiến tích</em><br /><em> Biệt Cách Dù vị quốc vong thân</em><br /><br />Ngày 30 tháng 4, 2012.<br /><br /><strong>Duongtiden</strong><br /><br /><em>Nguồn <a href="https://kientruc5sj.wordpress.com/2014/09/03/chien-truong-an-loc-mua-he-nam-1972-tiep-theo-bai-11-den-hoi-ket-thuc-by-duongtiden/" target="_blank">https://kientruc5sj.wordpress.com/2014/09/03/chien-truong-an-loc-mua-he-nam-1972-tiep-theo-bai-11-den-hoi-ket-thuc-by-duongtiden/</a></em><br /><br />Tiếp
đến là những bài phụ lục của An Lộc với các chi tiết chưa từng được ai
để tâm tới, lần lượt sẽ đưa lên với rất nhiều hình ảnh của An Lộc mà ít
ai nhìn thấy trước đây.<br /><br /><a href="http://hung-viet.org/images/file/WUxgPjhj0wgBAH4G/anloc1972-nguoithuong.jpg"><img alt="" class="aligncenter size-full wp-image-108099 imgcontent" data-info="590,385" height="385" itemprop="image" src="http://hung-viet.org/images/file/WUxgPjhj0wgBAH4G/anloc1972-nguoithuong.jpg" title="anloc1972-nguoithuong" width="590" /></a><br />” other wrtting of An Loc battle on internet …quoted …:<br />Về trực thăng tiếp tế và tản thương.<br /><br />–
Tất cả các trực thăng tiếp tế cũng như tản thương của Không Lực Việt
Nam Cộng Hoà đều không thể đáp xuống mặt trận An Lộc trong thời gian
cuộc chiến đang sôi động . Dư luận của các cố vấn Mỹ cho là phi công
Việt Nam Cộng Hoà nhát gan, sợ phòng không địch nên không muốn đáp xuống
trận địa. Trong lúc đó thì phi cơ trực thăng tiếp tế của Hoa Kỳ vẫn đáp
lên xuống đều đặn, đem đồ tiếp tế cho các cố vấn Mỹ của Sư Đoàn 5 Bộ
Binh Việt Nam Cộng Hoà và Tiểu Khu Bình Long, không chiếc nào bị phòng
không Cộng Sản Bắc Việt ngăn cản.<br /><br />– Theo lời tường thuật của
Thiếu Tá Nguyễn Văn Ức đại diện Sư Đoàn 3 Không Quân Việt Nam Cộng Hoà,
đích thân quan sát, đàm thoại và chứng kiến tận mắt, , cho biết : Sở dĩ
trực thăng Mỹ được ra vào An Lộc một cách an toàn, là vì phía dưới luờn
của trực thăng Mỹ và các mũ phi hành của tất cả phi hành đoàn, đều có
sơn màu trắng, thay vì màu olive như các đơn vị Trực Thăng tác chiến của
Việt Nam Cộng Hoà.<br /><br />Như vậy, câu hỏi được đặt ra là, phía đồng
minh Hoa Kỳ có đường giây bí mật nào liên lạc với địch quân , để nhận
được một thoả hiệp như thế hay không? …. un quote … “”</span><br />
<span style="font-size: large;">Nguồn Website Hưng Việt </span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-72436556299907365332016-06-17T23:46:00.000-07:002016-06-17T23:46:05.937-07:00Cuộc Chiến 1972 / Trung Tướng Ngô Quang Trưởng <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhiy55gA9mZaC3Kv8KzWF_vT4euYEWi3vBNJBbRTDvuH3gBPSgc5t58xTHSV56SDPRj2ifqoPcCKlzkmc1J0f0v3Fo6i_kPeX8sYwNq_yEisaNO4X4UqmroSmGrbQnELZVI5qe_fePO3ms/s1600/600px-AnLoc_Map.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhiy55gA9mZaC3Kv8KzWF_vT4euYEWi3vBNJBbRTDvuH3gBPSgc5t58xTHSV56SDPRj2ifqoPcCKlzkmc1J0f0v3Fo6i_kPeX8sYwNq_yEisaNO4X4UqmroSmGrbQnELZVI5qe_fePO3ms/s640/600px-AnLoc_Map.png" width="546" /></a></span></span></div>
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;"></span></span><br />
<h2>
</h2>
<span style="font-size: large;">
<h4>
<span style="color: maroon;">Nguyên bản Anh ngữ của
Cố Trung Tướng NGÔ QUANG TRƯỞNG</span><br />
Kiều Công Cự chuyển ngữ<br />
(TS/BĐQ trích đăng từng phần)</h4>
<hr size="5" width="40%" />
</span><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">
<div class="Section2">
<u><span style="color: #660033;">Chương 5 :BAO VÂY AN LỘC.</span></u><br />
<span style="color: #660033;">KẾ HOẠCH TẤN CÔNG CỦA ĐỊCH VÀO VÙNG 3/ CT</span>.<br />
Khi CSBV xua quân băng qua vùng phi quân sự tấn công vào tỉnh địa đầu
Quảng Trị trong ngày 30/3/1972 thì Bộ TTM vẫn chưa xác quyết mục tiêu
thật sự của địch. <br />
Về mặt nổi Huế là một mục tiêu trực tiếp. Huế luôn luôn đặt lên vị trí
hàng đầu vì vị trí lịch sử của nó. Nhưng sự gia tăng lực lượng địch ở
Kontum cũng báo trước sự nghiêm trọng ở vùng này. Đã từ lâu trong lý
luận của những nhà chiến lược VN và Hoa kỳ, người ta cho rằng Cộng quân
sẽ mở một cuốc tấn công băng qua vùng Cao nguyên đến tận vùng bờ biển
phía đông để cắt đứt Nam VN ra làm hai mảnh. Nếu vậy thì vùng Cao
nguyên sẽ trở nên một mục tiêu khá quan trọng, có ý nghĩa hết sức lớn
lao về mặt chiến lược.<br />
Tuy nhiên người ta cũng phải quan tâm đến Vùng 3 Chiến thuật và ước
tính luôn luôn Cộng quân sẽ tấn công vào tỉnh Tây Ninh và ngay cả Sài
gòn nữa. Sự bố trí quân và khả năng tiếp vận của địch dọc theo sườn
biên giới phía tây với sự xâm nhập dễ dàng vào ra những mật khu trên địa
phận của Lào và Miên, đã tạo nên một vấn đề suy luận rằng nỗ lực chính
của đối phương có gặp những khó khăn nào hơn. Điều lợi thế của chúng là
những thành công tiên khởi trong bất cứ cuộc công kích nào có thể được
tăng cường và trở thành nỗ lực chính; nếu không, nó được xử dụng như một
mục tiêu chiến thuật để yểm trợ cho những cuộc tấn công khác. Sự linh
động này rất giống như những điều chúng suy nghĩ khi quân miền Nam rơi
vào cuộc tấn công mùa Phục sinh ở Lộc Ninh vào ngày 2/4/1972.<br />
Bởi vì nó rất gần Sài gòn theo QL13, nên cuộc tấn công vào Lộc Ninh đưa
đến một câu hỏi là liệu mục tiêu cuối cùng xảy ra ở đâu? Có phải là
Sài gòn, thủ đô của VNCH, là nơi mà tất cả lực lượng quân sự của miền
Nam và những quyết định chính trị đều xuất phát tại đó.<br />
Sài gòn là một thành phố đông dân với một vùng ngoại ô rộng lớn. Có
rất nhiều con đường tiến thẳng vào Thủ đô và địch thường lợi dụng những
con đường này trong những cuộc tấn công chính. Những con đường tiến sát
ở phía tây bắc và tây nam rất quan trọng. Từ phía tây bắc địch có thể
mở cuộc hành quân từ khu Tam giác sắt ( Iron Triangle) gồm có các mật
khu Hố Bò, Bời Lời và Long Nguyên. Những con đường tiến sát chạy dọc
theo sông Sài gòn ở phía nam nơi có thể tiếp giáp với Quốc lộ I từ Tây
Ninh và chạy theo Quốc lộ 13 từ Bình Long. Từ phía tây nam, cuộc tấn
công của địch có thể được mở ra từ vùng Mỏ Vẹt (Parrot's Beak) và mật
khu Ba Thu bên Kampuchia rồi băng qua khu vườn thơm của Hậu Nghĩa và
cuối cùng dẫn vào Chợ lớn. Đây là con đường ngắn nhất.<br />
Vùng 3 Chiến thuật có 13 tỉnh vây quanh Sài gòn, trong đó tỉnh Biên Hòa
là quan trọng nhất vì có khu kỹ nghệ Biên Hòa, có phi trường quân sự
rộng lớn, có căn cứ tổng hợp hay còn gọi là Tổng kho Long Bình là nơi
đặt bản doanh của Bộ Tư lịnh Mỹ tại VN và BCH Lực lượng Dã chiến 2 ( the
US II Field Forces ). Tỉnh quan trọng thứ hai của Vùng 3 Chiến thuật
là Tây Ninh, nơi có Thánh địa đạo Cao Đài. Ở phía tây bắc tỉnh có mật
khu nổi tiếng của địch là Dương minh Châu hay còn gọi là Chiến khu C
(War Zone C) là nơi ẩn náu của nhóm lãnh đạo quân sự và chính trị của
địch. <br />
Vùng 3 Chiến thuật có 3 SĐ/BB là SĐ5,18 và 25 và 3 Liên đoàn BĐQ là 3,5
và 6. SĐ25/BB chịu trách nhiệm 3 tỉnh là Tây Ninh, Hậu Nghĩa và Long
An. Bộ Tư lịnh SĐ và BCH các Tr/đoàn thường đặt bản doanh tại Tây
Ninh. SĐ5/BB chịu trách nhiệm 3 tỉnh Phước Long, Bình Long và Bình
Dương. BTL/SĐ đóng tại Lai Khê thuộc tỉnh Bình Dương. SĐ18/BB với vùng
hành quân mở rộng qua 4 tỉnh Biên Hòa, Long Khánh, Phước Tuy và Bình
Tuy. BTL/SĐ đóng tại thị xã Xuân Lộc thuộc tỉnh Long Khánh.<br />
<img align="left" height="429" src="http://www.bietdongquan.com/baochi/munau/so21/images21/vungba.jpg" width="450" />
Tình hình quân sự ở Vùng 3 CT kể từ cuối năm 1971 và đầu năm 1972 cho
đến ngày nổ ra cuộc chiến trong Mùa Phục Sinh, được ghi nhận là rất
tốt. Những đơn vị hoạt động chính của địch gồm các SĐ chính qui CSBV là
Công Trường 5,7 và 9 từ vùng biên giới phía tây bắc Kampuchia xâm
nhập. Những mật khu và căn cứ địa của địch đặt dọc theo biên giới như
713, 354 và 708 đã bị quân đội Mỹ và VNCH phá nát trong cuộc hành quân
vượt biên năm 1970, bây giờ không còn hoạt động nữa. Để củng cố lại
địch đã thiết lập 3 căn cứ mới vào sâu trong lãnh thổ Miên là 711,714 và
715.<br />
Trong khoảng thời gian từ tháng 1 đến tháng 3 năm 1972, cơ quan quân
báo miền Nam xác nhận đã có sự hiện diện của SĐ5CSBV tại Snoul, một
thành phố Miên cách Lộc Ninh khoảng 30 cây số về phía tây bắc trên Quốc
lộ 13. Hai SĐ khác của địch là 7 và 9 cũng đang đóng quân tại các đồn
điền Dambe và Chup (Kampuchia) nơi mà Quân đoàn 3 dự trù mở cuộc hành
quân quan trọng vào tháng 9/1971, nhưng kế hoạch bị ngừng lại khi
Tr/tướng Đỗ cao Trí, Tư lịnh QĐ3, đã tử thương vì một tai nạn trực
thăng. Người kế nhiệm ông là Tr/tướng Nguyễn văn Minh, người chủ trương
một cuộc phòng thủ chiến lược tại vùng biên giới thay vì đem quân xâm
nhập vào những căn cứ của địch ở Miên.<br />
Tuy nhiên trong thời gian này những vị Tư lịnh QĐ3 và QĐ4 cũng mở những
cuộc hành quân riêng lẻ vào sâu trong lãnh thổ Kampuchia, kể cả những
cuộc hành quân phối hợp với quân đội Miên, dĩ nhiên họ đều thông báo kế
hoạch cho Bộ TTM ở Sài gòn, nhưng Sài gòn chỉ ghi nhận mà không can
thiệp vào những quyết định của Tư lịnh Vùng.<br />
Cả 3 SĐ địch đều đã qua những đợt chỉnh quân và học tập chính trị trong
suốt những tháng đầu năm
1972. Nhưng đến cuối tháng 3, tình báo của ta đã ghi nhận được sự
chuyển động của SĐ9CSBV. Theo một tài liệu mà ta bắt được trong cuộc
hành quân ở Tây Ninh thì SĐ9 đang chuyển quân đến căn cứ 708 trong vùng
Lưỡi câu (Fishook Area) vào khoảng 24/3/72 và một đơn vị khác của SĐ
cũng đang tập trung tại vùng phía nam của căn cứ. Tr/đoàn 272 của SĐ9
CS cũng đang di chuyển đến vùng phía tây của Bình Long để thay thế cho
Tr/đoàn 95C của SĐ đến một địa điểm nào mà ta chưa biết rõ được. Tài
liệu cũng không xác nhận và nhấn mạnh đến đơn vị đang ở phía bắc của
trại BĐQ/Biên phòng Tống lê Chân. Một sự kiện quan trọng được tài liệu
này tiết lộ là cả SĐ9 và SĐ7 đã phối hợp hành động cho một chiến dịch
trong tương lai. Các Tr/đoàn và các khung chỉ huy của SĐ9 được huấn
luyện đặc biệt về tác chiến trong thành phố. Cuối cùng thì Tr/đoàn 272
nhận được một sự huấn luyện đặc biệt để hướng dẫn một cuộc tấn công vào
một mục tiêu đã được lựa chọn trước. Sự huấn luyện của địch về tác
chiến trong thành phố rất có ý nghĩa vì những cuộc huấn luyện như thế
này đã bị gián đoạn từ năm 1969 sau dịp tấn công vào tết Mậu thân
(1968). Không phải đến cuối năm 1971 loại diễn tập này mới được thực
hiện tại các đơn vị chính qui của địch mà tài liệu còn tiết lộ SĐ9 đã
được học tập đầy đủ phương thức tác chiến trong thành phố, đặc biết nhấn
mạnh tầm quan trọng trong khuôn khổ phòng thủ của Quân đoàn 3.<br />
Cho nên, tài liệu có liên quan đến SĐ9 CSBV cho thấy một ánh sáng đầu
tiên là địch đã có kế hoạch tấn công vào Quân đoàn 3. Mục tiêu là tỉnh
Bình Long chứ không phải là tỉnh Tây Ninh như tình báo của ta trước đây
đã dự đoán căn cứ theo những dữ kiện thâu thập được theo thời gian của
tài liệu đã bắt được cho thấy địch đã chọn nơi này làm thủ đô cho cái
gọi là MTGPMN hơn là Tây Ninh. <br />
Ngày 27/3 tình báo ta cũng nhận được một tin tức quan trọng hơn nữa:
một hồi chánh viên đã khai rằng trước đây anh ta thuộc toán trinh sát
của SĐ7 có nhiệm vụ đi điều nghiên con đường tiến sát từ Tây Ninh đến
Bình Long để chuẩn bị đợt chuyển quân kế tiếp của SĐ7. Và để xác nhận
chắc chắn hơn nguồn tin này, Phòng 7 và Phòng 2 Quân báo thuộc Bộ TTM,
cũng tăng cường dò tìm và theo dõi những hoạt động của SĐ7 và SĐ9 dọc
theo ranh giới hai tỉnh Tây Ninh và Bình Long. <br />
Mặc dầu những thông tin tương đối chính xác này, BTL/QĐ3 vẫn đặt trọng
tâm theo dõi vào tỉnh Bình Long, một phần vì địch chưa bao giờ đặt nặng
tầm quan trọng ở tỉnh này tuy đã có những trận đánh lớn vào những năm
1966 và 1967 của quân đội Mỹ mở ra để quét sạch SĐ9CSBV trên Quốc lộ 13
hơn là những tính toán về việc thành lập và kiểm soát về chính trị của
MTGPMN. QL13 chắc chắn là một đường tiến sát chính hướng về khu vực Sài
gòn, nhưng khoảng đường quan trọng nhất đối với địch là khoảng hơi
chếch về bắc ở Lai Khê. Con đường này không chỉ quan trọng đối với Quân
đội miền Nam là nối kết giữa tỉnh Bình Dương với Lai Khê, Chơn Thành, An
Lộc và Lộc Ninh, là khu vực phòng thủ chính và có những trung tâm dân
cư dọc theo đó.<br />
Nếu xét về một vài khía cạnh thì sự sự đánh giá của BTL/QĐ3 chính xác
khi đánh giá thấp Bình Long là một mục tiêu chính. một điểm khác thì
Bình Long ở xa các mật khu của địch ở vùng biên giới hơn là Tây Ninh.
Về vấn đề nhân khẩu thì sự đánh dấu trở nên vô nghĩa khi đối chiếu Bình
Long 60.000 dân so với 30.000 của Tây Ninh. Tóm lại, nếu so sánh với
Tây Ninh thì Bình Long mất đi nhiều điều kiện để trở thành một mục tiêu
chính mà địch quan tâm trừ hai điều sau: thứ nhất, những cuộc hành quân
tấn công vào Bình Long sẽ được yểm trợ từ những căn cứ bên Miên tốt hơn
bất cứ cuộc hành quân nào vào lãnh thổ của QĐ3, thứ hai là sự phòng thủ
của Quân đội miền Nam ở đây yếu hơn. Lực lượng đặc nhiệm 52 gồm hai
Tiểu đoàn bộ binh của Tr/đoàn 52 thuộc SĐ18/BB với hai pháo đội 105 và
155 ly được khai triển ở căn cứ hỏa lực TF-52 nằm trên LTL-17 hai cây số
về phía tây của QL13 và 15 cây số về phía bắc An Lộc, để bảo vệ trục
giao thông chính giữa Lộc Ninh và An Lộc, thủ phủ của tỉnh Bình Long. <br />
Cộng quân bắt đầu mở cuộc tấn công vào Vùng 3 Chiến thuật trong buổi
sáng sớm ngày 2/4 bằng Tr/đoàn 24 biệt lập với sự yểm trợ của tăng vào
căn cứ hỏa lực Lạc Long, sát vùng biên giới 35 Km về phía tây bắc của
thành phố Tây Ninh. Căn cứ này được bảo vệ bởi một Tiểu đoàn của
Tr/đoàn 49 thuộc SĐ25/BB. Sự tấn công bằng pháo và tăng đã làm cho căn
cứ thất thủ vào buổi trưa.<br />
Sự triệt thoái nhanh chóng của căn cứ hỏa lực Lạc Long đã đưa Quân đoàn
3 đến một quyết định cũng nhanh chóng là cho lịnh triệt thoái tất cả
những căn cứ dọc theo vùng biên giới Kampuchia. Những tiền đồn nhỏ và
di động này rất khó bảo vệ với lực lượng đông đảo của địch, nên tốt hơn
hết là cho di tản về sau và củng cố lại phòng thủ chiều sâu để tránh sự
mất mát về người và vũ khí.<br />
Tiếp theo đó, tất cả những lực lượng bảo vệ những tiền đồn dọc biên
giới cũng được lịnh di tản về sau để thiết lập một vòng đai phòng thủ
quanh thành phố Tây Ninh,
<span style="color: #660033;">ngoại trừ một Tiểu đoàn BĐQ/ Biên phòng của Th/tá Lê văn Ngôn (Khóa 21 Đà lạt), đang có mặt tại căn cứ Tống lê Chân</span>.
Theo ý kiến của vị Th/tá Tiểu đoàn trưởng chỉ huy căn cứ Tông lê Chân,
nếu Tiểu đoàn ông rút lui thì tất cả sẽ trở nên một món mồi ngon cho
địch phục kích và tiêu diệt. Quân đoàn 3 đồng ý theo yêu cầu của ông sẽ
giữ lại trại biên phòng này. Sau ngày ngưng bắn có hiệu lực
(27/1/1973) thì trại bị bao vây và tấn công liên tục của những đơn vị
thuộc SĐ7CSBV, trong vòng hơn một năm, cho đến ngày Tiểu đoàn di tản vào
tháng 4/1974. Nó trở nên một bằng chứng xác thực về sự vi phạm ngừng
bắn của địch và là một bằng chứng hùng hồn về sự kiên trì chiến đấu của
quân lực VNCH. <br />
Những đơn vị biên phòng trên đường rút về thành phố Tây Ninh đã chạm
súng lẻ tẻ với địch. Những quân trú phòng ở căn cứ hỏa lực Thiện Ngôn,
cách Tây Ninh khoảng 35 Km về hướng bắc, cũng bị Tr/đoàn 271 Biệt lập
phục kích gây thiệt hại một số về nhân mạng và xe quân sự, đặc biệt là
những khẩu pháo 105 và 155 ly. Khi lực lượng tiếp viện của SĐ25 tiến
đến vị trí phục kích ngày hôm trước, họ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy
những vũ khí và những khẩu pháo còn nguyên tại đó. Lạ lùng hơn nữa là
đơn vị tấn công đã rời khỏi nơi này, thay vì tiếp tục phục kích để đánh
viện binh, hoặc gây áp lực về thành phố Tây Ninh. Sự khó hiểu này đã
được làm sáng tỏ khi sau đó ta bắt được một tù binh thuộc Tr/đoàn 271và
tên này đã khai báo là đơn vị của hắn được lịnh tấn công vào đơn vị rút
về từ Thiện Ngôn, chỉ nhằm mục đích đánh lạc hướng vào sự nhận định của
Quân đoàn 3, để những đơn vị chính của quân BV mở một trận tấn công
chính vào tỉnh Bình Long mà Lộc Ninh là mục tiêu đầu tiên. <br />
Mặc dầu những chi tiết của kế hoạch hành quân của địch không được biết
chính xác cho đến khi mặt trận Bình Long nổ ra thì những thông tin của
mặt trận tình báo cũng trở nên dồn dập, giải đáp được nhiều thắc mắc. VC
đã tung vào chiến trường Bình Long 3 Sư đoàn và hai tr/đoàn biệt lập
với Trung đoàn thiết giáp. Giai đoạn đầu là đánh lạc hướng bằng cách xử
dụng hai Tr/đoàn 24 và 271 địa phương phá rối ở Tây Ninh. Giai đoạn 2
mở cuộc tấn công vào Lộc Ninh bằng SĐ5 CSBV và sau đó xử dụng SĐ9 tấn
công và chiếm giữ thị trấn An Lộc, nơi mà bọn chúng muốn đặt cái gọi là
thủ đô của MTGPMN ở đây. Trong khi đó chúng xử dụng SĐ7 để án ngữ phía
nam của An Lộc và ngăn chận không cho những đơn vị tiếp viện tiến về An
Lộc theo Quốc lộ 13.
Sau khi chiếm Lộc Ninh, SĐ5VC sẽ tiến về Tây Ninh, cô lập thành phố và
đánh phá những lực lượng của SĐ25 đang bảo vệ ở đây. <br />
<span style="color: #660033;">TẤN CÔNG LỘC NINH</span>:<br />
Cuộc tấn công vào Lộc Ninh mở đầu bằng một cuộc pháo kích trên Quốc lộ
13, cách thị xã An Lộc khoảng 5 Km về phía bắc vào ngày 4/4/72. Trong
khi nhận được lịnh các lực lượng biên phòng triệt thoái về bảo vệ Lộc
Ninh thì một Chi đoàn (-) Thiết kỵ có bộ binh của Tr/đoàn 9 thuộc SĐ5
tùng thiết đã bị một Trung đoàn của SĐ5 CSBV phục kích. Một số còn sống
sót đã về đến thị trấn. Trong buổi sáng sớm ngày hôm sau thì lực lượng
phòng thủ Chi khu Lộc Ninh báo cáo là họ nghe tiếng tăng địch đang di
chuyển. Vài giờ sau đó, pháo địch đã bắt đầu và tiếp theo đó là lực
lượng địch tấn công vào Chi khu và các căn cứ phòng thủ của Tr/đoàn 9
thuộc SĐ5/BB ở gần đấy.<br />
Lực lượng phòng thủ đã chống trả quyết liệt và các phi tuần không quân
chiến thuật Mỹ đã dội bom vào những đơn vị địch do các cố vấn Mỹ điều
chỉnh. Đến xế chiều đơn vị địch chiếm phi đạo Lộc Ninh đã bị phi cơ Mỹ
xử dụng bom CBU dọn sạch. Sáng sớm hôm sau, ngày 6/4 địch lại mở cuộc
tấn công, lần này có sự tăng cường của một Tiểu đoàn thiết giáp, khoảng
từ 25 đến 30 chiếc. Mặc dầu pháo binh của ta đã hạ nòng trực xạ để ngăn
tăng địch tiến tới, Lộc Ninh cũng phải di tản vài giờ sau đó. Một số
đông binh sỉ đã về đến An Lộc trong ngày 11/4. Ngày hôm sau vị Chi khu
trưởng Lộc Ninh và cố vấn trưởng cũng đã về đến nơi. <br />
Trong thời gian Lộc Ninh bị tấn công, BTL/SĐ5 đã ra lịnh cho lực lượng
đặc nhiệm 52 xử dụng một Tiểu đoàn tăng cường bảo vệ Chi khu. Buổi sáng
hôm sau Tiểu đoàn này đã đến giao điểm của Liên tỉnh lộ 17 và Quốc lộ
13 vừa chiến đấu vượt qua chốt địch và đã đến được Chi khu. Trong lúc
đó một Tiểu đoàn thứ hai cũng đã quét sạch địch ở phía tây của căn cứ,
đã khám phá ra một đơn vị địch đang đào hầm hố chuẩn bị phục kích, Tiểu
đoàn đã tấn công trước và gây cho địch những thiệt hại nặng nề. Liền
sau đó, BCH của lực lượng đặc nhiệm bị pháo kích nặng nề ở căn cứ. <br />
Trong thời gian sau đó, Lộc Ninh phải triệt thoái. Lực lượng đặc nhiệm
52 cũng nhận được lịnh lui về An Lộc để tăng cường phòng thủ nhưng họ
đã bị chận lại và tấn công trên cùng một giao lộ. Sau lần đụng độ này,
LLĐN52 đã ra lịnh cho các đơn vị còn lại dạt vào trong những khu rừng và
xử dụng nhiều con đường để về An Lộc. Mặc dầu có thương vong và mất
mát nhiều, LLĐN 52 vẫn gom quân và tăng cường phòng thủ An Lộc. <br />
<span style="color: #660033;">BAO VÂY VÀ NHỮNG TRẬN TẤN CÔNG ĐẦU TIÊN
VÀO AN LỘC</span>:<br />
Chỉ sau khi VC mở cuộc tấn công vào quận Lộc Ninh thì Tr/tướng Nguyễn
văn Minh, Tư lịnh Quân đoàn 3, quyết đoán rằng thị xã An Lộc là mục tiêu
đầu tiên mà địch nhắm tới. Ông ta cũng nhận định rằng: "Nếu An Lộc bị
thất thủ thì Sài gòn sẽ bị đe dọa vì chỉ còn hai chướng ngại vật chính
trên Quốc lộ 13 là bắc Chơn Thành và Lai Khê. Cho nên An Lộc phải được
tăng viện ngay và phải giữ bằng mọi giá."<br />
Tướng Minh đã hành động nhanh chóng. BTL/SĐ5 dưới sự chỉ huy của Ch/tướng Lê văn Hưng và
<span style="color: #660033;">hai Tiểu đoàn của Liên đoàn 3 BĐQ được trực thăng vận vào ngay An Lộc</span>.
Cuộc không vận đã hoàn tất trong ngày 5/4 mà không gặp một trở ngại nào
và ở thời điểm này thì Quân đoàn 3 không còn một lực lượng trừ bị nào
hết. <br />
Trong cuộc họp ngày 5/4 tại dinh Độc Lập ở Sài gòn để duyệt xét tình
hình chiến sự trên cả nước, tướng Minh yêu cầu được tăng viện để phòng
thủ An Lộc. Nhưng đòi hỏi của ông không được xét theo mức độ ưu tiên vì
mức độ nghiêm trọng khi Cộng quân vượt qua sông Bến hải và tấn công vào
Quảng Trị và sự gia tăng một cách đáng ngại của địch ở Vùng 2 Chiến
thuật. Hầu hết những đơn vị trừ bị của Bộ TTM đã tăng cường cho hai
Vùng này rồi. Để tăng cường cho Vùng 3 chỉ còn cách xử dụng một Lữ đoàn
Dù duy nhất còn lại hay rút ra một SĐ/BB từ Vùng 4. Câu hỏi được đặt
ra cho buổi họp là đơn vị nào thật sự thích hợp cho Quân đoàn 3. <br />
Buổi họp này có sự tham dự của Tư lịnh bốn quân khu, tướng Quang, tướng
Viên cũng như Tổng thống Thiệu và Thủ tướng Khiêm. Nhu cầu tăng thêm
viện quân cho 4 Quân khu được đem ra bàn luận. Khi có sự đề nghị đưa
SĐ21 cho Quân đoàn 1 thì tướng Quang cho rằng tình hình An Lộc còn
nghiêm trọng hơn nhiều so với những biến cố ở Quảng Trị. Nếu quân BV
thành công trong việc chiếm An Lộc và đặt cái gọi là thủ đô cho MTGPMN
tại đây thì sự tổn thương về mặt tâm lý và chính trị đối với chính quyền
miền Nam là không thể chấp nhận được. Tổng thống Thiệu đồng ý và vấn
đề xử dụng một SĐ tại Vùng 4 cho Vùng 3 là một vấn đề khả thi. Đầu tiên
là SĐ 9 được đề nghị, nhưng lúc đó với tư cách là Tư lịnh Quân đoàn 4,
tôi đã đề nghị SĐ21 với hai lý do sau:<br />
- Thứ nhất là SĐ21 đã vừa thành công với cuộc hành quân tìm và diệt
địch ở rừng U Minh và đặc biệt SĐ21 rất thiện chiến trong những cuộc
hành quân di động.<br />
- Thứ hai, SĐ21 đã từng được chỉ huy bởi tướng Minh nên việc đặt SĐ này
trở lại dưới sự điều động và kiểm soát của Quân đoàn 3, sẽ đem lại sự
hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt nhất cho SĐ.<br />
Ngày 7/4 Lữ đoàn 1 Dù đã được lịnh di chuyển bộ từ Lai Khê đến Chơn
Thành. Từ đấy Lữ đoàn sẽ mở một cuộc hành quân tiến về phía bắc để khai
thông Quốc lộ 13 dẫn đến An Lộc và giữ con đường tiếp tế huyết mạch
này. Nhưng khi đơn vị tiền quân của Dù tiến qua khỏi bắc Chơn Thành
khoảng 6 Km, cách An Lộc 15 Km thì đã bị một Tr/đoàn của SĐ7VC chận lại
bằng những vị trí chốt kiền trận địa pháo trên khu vực suối Tàu Ô. Cộng
quân tìm mọi cách để chế ngự con đường này và cắt đứt mọi viện binh và
tiếp liệu vào An Lộc.<br />
Sau khi chiếm được Lộc Ninh, SĐ5VC bắt đầu chuyển về phía nam, hướng An
Lộc. Bắt đầu ngày 7/4, dân chúng địa phương sống ở những vùng phụ cận
và công nhân của những đồn điền cao su gần đó cho biết quân chính qui BV
đã có mặt trong vùng này. Một thời gian ngắn sau đó, tất cả những thực
phẩm bày bán tại những chợ địa phương quanh An Lộc, đặc biệt là đường
tán và thực phẩm khô được bán hết sạch trong ngày. Tin tức tình báo cho
biết những hậu cần của địch đã mua hết những thực phẩm này để giữ lại
tiếp tế cho những đơn vị đang di chuyển đến mặt trận.<br />
Thị xã An Lộc chưa bị tấn công nhưng phi đạo Quản Lợi, 3Km về phía
đông, đã bị pháo và bộ binh địch tấn công trong đêm 7/4. Cuộc tấn công
mở ra khá dữ dội đến nổi hai Đại đội bảo vệ phi đạo được lịnh phá hủy
hai khẩu pháo 105 ly bố trí tại đây và triệt thoái về thị xã. Hai ngày
sau họ mới về tới đây. <br />
Phi đạo Quản Lợi bị rơi vào tay giặc khiến An Lộc gần như bị cô lập
hoàn toàn, bởi vì sự liên lạc bằng đường không và đường bộ với thị xã
đều bị cắt đứt. Phi đạo Quản Lợi nằm trên một thế đất cao chế ngự hoàn
toàn phía đông của thị xã và địch đã xử dụng vị trí này để đặt pháo và
điều chỉnh pháo vào thị xã một cách chính xác chết người. Tuy nhiên SĐ9
VC vẫn chưa mở ra cuộc tấn công mà còn nằm lì tại chỗ nhiều ngày sau
đó. Lý do của sự trì hoãn này, sau này được những tù binh cung khai là
những sự chuẩn bị về tiếp vận đã không kịp yểm trợ cho chiến trường
này. Theo kế hoạch của Cộng quân, chúng phải xử dụng một tuần lễ để
quấy phá và tấn công những tiền đồn dọc theo biên giới của quân miền Nam
và trong thời gian này tiếp liệu sẽ được chuyển về phía trước cho cuộc
tấn công vào An Lộc. Những cuộc di tản của những tiền đồn dọc biên giới
do Tư lịnh Quân đoàn 3 đưa ra làm cho kế hoạch của địch bị xáo trộn và
SĐ9 phải hoãn lại cuộc ra quân sau khi đã chuyển đến vị trí tấn công.
Đến ngày 7/4, thị xã An lộc đã hoàn toàn bị bao vây và phi đạo dĩ nhiên
là không xử dụng được. Từ ngày 7 đến ngày 12/4 mọi phi vụ tiếp tế đều
xử dụng trực thăng và thả dù bằng C123. Nhưng đến ngày 12/4 thì một
chiếc trực thăng Chinook CH47 bị phòng không địch bắn hạ nên việc xử
dụng trực thăng cũng phải chấm dứt. Rồi từ đó đến ngày 19/4 mọi tiếp tế
đều bằng thả dù từ C123. Để đạt được kết quả, phi công phải bay ở cao
độ thấp trên bãi thả. Nhưng đến phi vụ thứ 40 thì một C123 cũng bị bắn
hạ.<br />
Trong khi đó, SĐ21 dưới sự chỉ huy của Th/tướng Nguyễn vĩnh Nghi, đã
tăng cường cho Quân đoàn 3 và Tr/đoàn 8 thuộc SĐ5 với hai Tiểu đoàn được
lịnh tăng cường phòng thủ An Lộc. Cuộc trực thăng vận hoàn tất trong
hai ngày 11 và 12/4. Như vậy quân số phòng thủ An lộc lên tới 3.000
người kể cả những đơn vị ĐPQ và NQ. Những chiếc Chinook CH47 được xử
dụng liên tục để chuyển vận tiếp tế, lương thực, tải thương và di tản
đồng bào tỵ nạn. Tình hình trong thị xã nghiêm trọng hơn từng giờ.
Những toán tuần tiễu của ta ở bên ngoài thị xã đã gia tăng đụng độ với
những đơn vị địch ở phía đông bắc và đông nam. Những người dân tị nạn
đổ dồn vào thị xã càng ngày càng đông và họ đều báo rằng họ đã nhìn thấy
tận mắt những thiết giáp và pháo của địch. Tất cả những chuẩn bị cho
một tấn công lớn vào An Lộc đã xảy ra ngày 12/4 khi màn đêm buông xuống.
<br />
Trong những giờ phút đầu tiên của ngày 13/4, những đợt pháo dữ dội của
địch đã đổ lên thị xã. Và khi vầng đông vừa ló dạng, những đơn vị phòng
thủ ở hưóng tây bắc báo cáo đã thấy những đoàn tăng địch và xe quân sự
đang tiến vào thị xã. Một chiếc AC-130 Specter đang có mặt trên vùng đã
tấn công thẳng vào đoàn quân và đã phá hủy một tăng, 4 chiếc xe quân sự
của địch. Cùng lúc đó nhiều tăng khác của địch cũng được báo cáo ở
phía bắc của tuyến phòng thủ. Đến 0600G trận tấn công thứ nhất đã bắt
đầu ở những vị trí phía tây của Tr/đoàn 7. Tuy nhiên những nỗ lực chính
hình như được khai triển ở phía bắc với những chiến xa xung kích.
Những lực lượng thiện chiến của địch đã mở ra một cuộc tấn công tràn
ngập và lực lượng phòng thủ miền Nam đã được lịnh lui về tuyến sau. <br />
Một sự kiện nổi bật đáng chú ý là trong những giờ phút đầu tiên của
cuộc chiến là tính hiệu quả của loại hỏa tiễn cầm tay M72 LAW. Đúng vậy
chiếc tăng đầu tiên tiến vào thị xã đã bị một anh lính Nghĩa quân xử
dụng M72 bắn hạ. Chiến công này đã được loan truyền rất nhanh trong
hàng ngũ quân đội miền Nam và điều này làm gia tăng sự tin cậy của mọi
người. Chỉ trong một thời gian ngắn mà nỗi lo sợ về tăng địch đã hình
thành từ lâu bây giờ đã tan biến mất. Trong lúc này, nhiều chiếc tăng
địch đã chọc thủng phòng tuyến và băng qua thị xã, nhưng chúng đã bị lạc
lõng và nhìn quanh không có bóng dáng bộ binh tùng thiết. Có một chiếc
T54 chạy dài theo QL13 từ bắc xuống nam mà không nhắm được một mục tiêu
nào và đã bị M72 phá hủy. Cuối cùng có 4 chiếc T54 bị bắn hạ và những
chiếc khác bỏ chạy trốn trong khi nhân viên trên xe bắn hết đạn. Ta bắt
sống được nhiều tù binh, một tên đã khai rằng hắn thuộc Tiểu đoàn 1
Trung đoàn 203 Thiết giáp. Đơn vị hắn từ miền bắc di chuyển qua hạ Lào
rối đến đất Miên. Đơn vị hắn nhận lịnh chỉ trong ngày hôm trước di
chuyển đến biên giới vào tỉnh Bình Long và tham gia vào trận đánh An
Lộc.<br />
Vị tư lịnh Quân đoàn 3 tỏ ra ngạc nhiên vì sự hiện diện của tăng địch ở
Bình Long và ông đã trách Phòng 2 đã không cung cấp cho ông những dữ
kiện đúng lúc. Nhưng thật ra từ ngày đầu tháng 10/1971, những bản phúc
trình của tình báo ta đã xác nhận sự hiện diện của tăng địch ở vùng
Kratie, Dambe và Chup trên lãnh thổ
Kampuchia. Tháng 12/71 vị Trưởng phòng 2 của Bộ TTM quân đội Quốc
gia Miên cũng đã xác nhận, hiện có khoảng 30 tăng địch đang ở căn cứ 361
theo những nguồn tin đáng tin cậy ở địa phương. Tuy nhiên những không
ảnh đã không chụp được những dấu vết của tăng địch đang di chuyển phần
nhiều vào ban đêm. Quả thật những bản phúc trình tình báo của quân miền
Nam và
Kampuchia không thuyết phục được vị Tư lịnh Quân đoàn 3. Còn địch
thì cho rằng sự tham chiến của tăng ở Vùng 3 là yếu tố chính dẫn đến
thành công. Chúng quả quyết chúng có thể chiếm An Lộc từ 5 đến 10 ngày,
nếu một sự cố nào thì cũng kéo dài 10 ngày thôi.<br />
Để bảo đảm sự tấn công và cũng bởi vì nhận thấy những cấp chỉ huy ở cấp
trung đoàn và sư đoàn không có bất kỳ một kinh nghiệm nào về việc phối
hợp tác chiến giữa bộ binh và thiết giáp, nên đảng ủy MTGPMN đã giao cho
BCH chiến dịch trực tiếp điều động và kiểm soát những đơn vị tăng. Và
kết quả thì thật là thảm hại. Rõ ràng tăng địch được lịnh mở cuộc tấn
công và chạy xuyên qua chu vi phòng thủ của ta mà không hề có bất cứ một
sự yểm trợ hay bảo vệ nào của bộ binh.
Trong ngày 13/4, cả hai Tr/đoàn 271 và 272 thuộc SĐ9 VC đã mở cuộc tấn
công tổng lực. Những đơn vị phòng thủ cũng chống trả mãnh liệt và nhất
là sự hiệu quả của những đợt yểm trợ của không quân chiến thuật Mỹ và
pháo đài bay B52. Địch đã bị tàn sát trong ngày này ít nhất là 400 tên
mà một nửa là do không quân Mỹ sát thương. Tuy nhiên bất chấp những
thương vong cao, địch tiếp tục mở cuộc tấn công trong ngày 14/4, từ buổi
sáng sớm chúng đã mở những cuộc pháo kích phủ đầu, rồi xua thiết giáp
cùng một số bộ binh đi theo. Một chiếc tăng đã tiến đến bản doanh
SĐ5/BB khoảng 500m trước khi bị bắn hạ. Cuối cùng mọi nỗ lực trong ngày
của địch cũng mang lấy sự thất bại. <br />
Trong hai ngày chiến đấu, tinh thần chiến đấu của những lính phòng thủ
vẫn ở một mức độ cao đáng chú ý. Tất cả đều hiểu rõ một điều: Họ chẳng
còn một sự lựa chọn nào hơn là cố thủ hay là bị tiêu diệt. Và họ cũng
quyết tâm giữ lấy thị xã An Lộc này. Họ đều nhận thức rằng họ không bao
giờ chiến đấu đơn độc, luôn luôn được bảo đảm về tiếp vận và sẵn sàng
được tăng viện. S ự nhận thức đứng đắn này lan tỏa trên toàn trận tuyến
An lộc.<br />
Lữ đoàn 1 Dù đã lui ra khỏi khu vực suối Tàu Ô, nhanh chóng được bổ
sung và trực thăng vận vào đồi 169 và đồi Gió khoảng 3Km ở phía đông nam
An Lộc trong hai ngày 13 và 14/4. Sự hiện diện của các đơn vị Dù ở
những vùng lân cận bị cô lập bên ngoài thị xã đã có một tác dụng hết
sức mạnh mẽ đối với lực lượng phòng thủ và dân chúng địa phương. Niềm
tin của họ càng được tăng lên khi nghe tin SĐ21 từ vùng đồng bằng sông
Cửu Long đã tiến vào khu vực suối Tàu Ô và đang tiến về phía bắc để giải
tỏa cho An lộc. Khi Cộng quân mở lại cuộc tấn công vào ngày 15/4 với
sự yểm trợ của 11 chiếc tăng và những chiếc tăng này đã trở nên những
mục tiêu cho quân miền Nam đua nhau bắn hạ. Một trong những chiếc tăng
này tìm cách tiến tới Trung tâm hành quân của SĐ5/BB và bắn một quả đạn
vào làm bị thương một sỉ quan ban 3 của Tiểu khu Bình Long và hai sỉ
quan tham mưu khác. Khi những khói lửa đã tan đi trong ngày, 9 trong 11
chiếc tăng địch đã bị phá hủy hoàn toàn.<br />
Mặt trận An lộc hơi dịu lại trong ngày 16/4. Sau 3 ngày lâm chiến,
địch đã mất 23 chiếc tăng, đa số là T54 và T59. Tuy nhiên một phân nửa
thị xã ở phía bắc vẫn còn nằm trong tay địch và những đơn vị địch vẫn bố
trí đối diện với ta, nhiều khi chỉ cách nhau một con đường và lực lượng
địch vẫn còn tiếp tục bao vây thị xã.<br />
Những nỗ lực đầu tiên của địch để chiếm lấy An Lộc đã không thành công
và Cộng quân đã sửa đổi lại kế hoạch cho những lần kế tiếp. Chúng quyết
định dồn mọi nỗ lực cho lực lượng chính mở cuộc tấn công vào Lữ đoàn 1
Dù ở đồi 169 và đồi Gió ở phía đông nam của thị xã. Nỗ lực thứ hai này
được giao cho Tr/đoàn 275 thuộc SĐ5VC và Tr/đoàn 141 của SĐ7VC. Nhưng
trách nhiệm chính tấn công vào An Lộc vẫn là SĐ9VC. Để giảm thiểu hiệu
quả của những đợt không kích, VC đã cho kéo những súng phòng không đến
gần vòng đai phòng thủ. <br />
Một điều đáng nói là kế hoạch mới của VC đã bị ta bắt được trong ngày
18/4. Trong một cuộc phục kích trên đường giao liên gần căn cứ Tống lê
Chân, BĐQ/ Biên phòng đã bắn chết một số VC và trong khi lục soát đã tìm
thấy một trang giấy viết tay của tên Chính ủy SĐ9 VC gởi cho Bộ tư lịnh
MTGP. Bức thư phân tách sự thất bại của cuộc tấn công của SĐ9VC và
được qui vào hai lý do sau:<br />
- Thứ nhất là sự can thiệp của không quân chiến thuật và B52 của Mỹ rất có hiệu quả và đã tàn phá lực lượng tấn công rất nhiều.<br />
- Thứ hai là sự phối hợp không đồng bộ giữa thiết giáp và bộ binh.<br />
Bản phúc trình còn ghi rõ kế hoạch tấn công mới vào An Lộc sẽ được bắt
đầu vào ngày 19/4. Với kế hoạch này thì Cộng quân rất tin tưởng việc
chiếm đóng An Lộc chỉ là vấn đề thời gian. Hà nội cũng tin tưởng như
vậy cho nên đài phát thanh Hà nội cũng đã thông báo An Lộc sẽ được giải
phóng và chính phủ lâm thời của MTGP sẽ ra mắt tại thị xã này trong ngày
20/4/72.<br />
Trong buổi sáng sớm ngày 19/4, Địch bắt đầu mở cuộc tấn công theo như
những diễn tiến đã ghi trong tài liệu mà ta bắt được. Địch xử dụng pháo
130 ly và hỏa tiễn có đạn đạo thẳng bắn vào thị xã. Hai Tr/đoàn 275 và
141 mở cuộc tấn công dữ dội vào Lữ đoàn 1 Dù tại đồi 169 và đồi Gió,
với sự yểm trợ của 6 chiếc tăng. BCH/LĐ và TĐ6 Dù ở đồi 169 đã bắt buộc
phá hủy hai khẩu pháo 105 ly và rút lui. Hai Đại đội của TĐ6 Dù cũng
phải rút về An Lộc. Thành phần còn lại của Đại đội Dù cũng bị tấn công
chia cắt và phải lui về phía nam. Sau đó họ đã gom quân và được trực
thăng đưa về Chơn Thành. Tất cả 6 chiếc tăng của địch đều bị phá hủy,
nhưng những cao điểm chế ngự về phía đông nam thành phố vẫn nằm trong
tay giặc. <br />
Cuộc tấn công của SĐ9VC một lần nữa bị thất bại. Những đơn vị của
SĐ9VC không thể nào tiến quân qua những vị trí cố thủ của quân miền Nam ở
phân nửa thị xã ở phía nam. Địch phải điều chỉnh lại kế hoạch tấn
công, chúng định chuyển quân về phía tây nam đến Quốc lộ 13 và mở cuộc
tấn công vào thị xã từ phía nam. Nhưng kế hoạch này không bao giờ thực
hiện được khi địch khám phá trong ngày 21/4 khu vực cầu nối này, ở một
đồn điền phía nam thị xã đã được hai Tiểu đoàn thuộc LĐ1 Dù phòng thủ và
bảo vệ một cách vững chắc. </div>
</span></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-59096738334346635622016-06-17T23:02:00.003-07:002016-06-17T23:02:47.179-07:00Paul Tran / An Lộc Memory<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLniemkGR_6IBSlIkj0eZYUweyYQS_VDaS5bUuHpRRcsPrbKUdX4zWhjpwqBkJnYr4BOWFOV76QZCqN5mP6mwufq6YQ4Fy1xyQgT-y9yB7kIDFncN1eB2Frs1ttep80qLE2bcmfT5YJ80/s1600/paultran1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="476" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiLniemkGR_6IBSlIkj0eZYUweyYQS_VDaS5bUuHpRRcsPrbKUdX4zWhjpwqBkJnYr4BOWFOV76QZCqN5mP6mwufq6YQ4Fy1xyQgT-y9yB7kIDFncN1eB2Frs1ttep80qLE2bcmfT5YJ80/s640/paultran1.jpg" width="640" /></a></div>
<span style="font-size: large;">The following information is taken from my correspondence with Paul Tran whose family is from An Loc:</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">I grew up in An Loc and was 7 years old when the siege happened. My
mother and 6 of my other siblings had to escape on foot down Hwy. 13 to
Chon Thanh after surviving the mortar barrages as we passed by the
garrison on our way out of the city and then being held captives by the
NVA for a few days. <span id="more-27"></span>I still have vivid
memories of the supply parachutes coming down and the carnage along the
road. Through some of the aerial photos and some help from my older
brother, I was able to look up the house where we used to live, the
Catholic School where I attended, and the path I took everyday to go to
school.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">I am very glad that you took the time to put up this website. It has
helped me, in a way, to bring to closure to some of those horrible
childhood memories. I still have vivid memories of my childhood years in
An Loc and the ordeal of 1972.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">After An Loc, my family ended up living in refugee camps until the
time we left the country, April 30th, 1975. Me and four of my sisters
had to go through another similar ordeal at Xuan Loc, the last stand
before Saigon fell to the commies.</span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglhNd9mUJSW6OPJbXINvyWKOdT-WsqcfIrkj99hLIEsiWmzoiU3qqyd5gBFpIyib-R87GHvqXvoBR0ifRkrYeU5b7ClL-eLNcA5NLS-EHXjaxjkn6LOU97j2eCoxuack4Weo53GuJdPhM/s1600/paultran2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="476" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEglhNd9mUJSW6OPJbXINvyWKOdT-WsqcfIrkj99hLIEsiWmzoiU3qqyd5gBFpIyib-R87GHvqXvoBR0ifRkrYeU5b7ClL-eLNcA5NLS-EHXjaxjkn6LOU97j2eCoxuack4Weo53GuJdPhM/s640/paultran2.jpg" width="640" /></a></div>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-59815614800528650652016-06-17T15:30:00.000-07:002016-06-17T15:30:17.991-07:00Video the Battle of An Lộc <iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="480" src="https://www.youtube.com/embed/fCTdsKQYAw8" width="640"></iframe> <br />
<br />
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;">The Battle of An Lộc was a major battle of the Vietnam War that lasted
for 66 days and culminated in a decisive victory for South Vietnam. In
many ways, the struggle for An Lộc in 1972, was an important battle of
the war, as South Vietnamese forces halted the North Vietnamese advance
towards Saigon.<br />The 6000 men of the 5th ARVN Division had
reinforcements consisting of the 21st ARVN Division which was plagued by
a very slow move from the Delta area in the south of the country and as
such did not arrive in time to make a significant attempt at breaking
the siege. The 1st Airborne brigade also had a tough time tracking up
route 13 due to resistance from the NVA 7th and managed to fight their
way in around the 13th of April. Two Airborne brigades were rushed in to
reinforce the defenders when Loc Ninh fell and as such were the only
meaningful reinforcements to the beleaguered ARVN 5th Division.<br />The
ARVN defenders did have one card to play throughout the battle, the
immense power of US air support. The use of B-52 Stratofortress bombers
(a strategic strike craft capable of carrying one hundred and eight MK82
(500 pound) bombs on one run) in a close support tactical role, as well
as AC-119 Stinger and AC-130E Spectre gunships, fixed wing cargo
aircraft of varying sizes, Cobra attack helicopters and M72 LAW's. These
methods worked to blunt the offensive from the North Vietnamese Army.
At this stage in the war the NVA often attacked with PT-76 light and
T-54/55 medium tanks spearheading the advance, usually preceded by a
massive artillery barrage. These tactics reflected Soviet doctrine, as
the NVA had been supplied with Soviet (and Chicom-Chinese Communist)
equipment; including jets, artillery, and Surface to Air Missiles (SAMs)
since the beginning of the war.The battle eventually stagnated and
became a periodic trade of artillery barrages, most probably as a result
of casualties sustained in frustrated attacks on heavily entrenched
enemy positions that could call in a withering array of supporting fire
power.<br />On the 11th of May 1972 the North Vietnamese Army
launched a massive all-out infantry and armor (T-54/55 medium tanks)
assault on the town. This attack was thwarted in a now-familiar fashion.
Almost every B-52 in South East Asia was called in to strike the
massing enemy tanks and infantry. The commander of the defending forces
had placed a grid around the town creating many "boxes" each measuring
1km by 3km in size which were given a number and could be called by
ground forces at any time, the B52 Arclight cells (groups of 3 Aircraft)
were guided onto these boxes by ground based radar. During the 11th and
12th of May, the US Air Force managed an "Arc Light" mission every 55
minutes for 30 hours straight, using 170 B-52's and smashing regiments
of NVA in the process.<br />Two more offensives by the (NVA) PAVN
took place on 12th and 14th of May; but these did not have the same
venom as the attack of 11 May, and the NVA directed its main efforts to
cutting off any more relief columns. However, by the 9th of June this
had proven ineffective, and the defenders were able to receive the
injection of manpower and supplies needed to sweep the surrounding area
of North Vietnamese forces. By the 18th of June 1972 the battle had been
declared over.<br />The victory, however, was not complete, as
route 13 still was not closed, and South Vietnamese bases from An Lộc to
Chon Thanh were abandoned. </span></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-24715765914609236562016-06-17T02:16:00.000-07:002016-06-18T10:26:26.813-07:00Hình Ảnh An Lộc <div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhMdUkmVME638pzyirq3xNe4hnPRB6CzM1-d-2xR9Ijq0BkGLt8mfwrZSMgxlJ5BdYb1_axUaYiuIEJncPz1WPjfRnpVHqKVNI_QBb7kP9aN7qRU0C27D4usMJv0-FqjGL5O4kBNHRcY4/s1600/ztdal-thieu-bcd.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="518" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjhMdUkmVME638pzyirq3xNe4hnPRB6CzM1-d-2xR9Ijq0BkGLt8mfwrZSMgxlJ5BdYb1_axUaYiuIEJncPz1WPjfRnpVHqKVNI_QBb7kP9aN7qRU0C27D4usMJv0-FqjGL5O4kBNHRcY4/s640/ztdal-thieu-bcd.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><b><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiv1rlgNqaujMnshZ9zCHbw2he54e8FAXN6viMRLxX3lz0BWYnoTfw_68jISPmzyIYPoiZWYUD8kH16YaAMvWTk8nRzlQaV1rjjAFzGZ2GbGjDNtyD7UlaTqm1Hob-dQJ2Yg-_NA7uKQqk/s1600/cogiaopha.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiv1rlgNqaujMnshZ9zCHbw2he54e8FAXN6viMRLxX3lz0BWYnoTfw_68jISPmzyIYPoiZWYUD8kH16YaAMvWTk8nRzlQaV1rjjAFzGZ2GbGjDNtyD7UlaTqm1Hob-dQJ2Yg-_NA7uKQqk/s640/cogiaopha.JPG" width="616" /></a></b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><b> Cô giáo Pha với 2 câu thơ </b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><b>An Lộc địa sử ghi chiến tích</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><b>Biệt Cách Dù Vị Quốc Vong Thân</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhH3gvUzwFcv4r8ZziEllnf961XEyQg-dC45Sz0EakT50aNgELDhYR_NkDaeyrUczYItkLjtH9zDzN1rpoS4vBZo7Dkbn8FsqNFd05R8LXzdOPrv7Kzz53Dzb-Sc-p0ApH9HLs233ke1EE/s1600/2a7hlkx.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="440" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhH3gvUzwFcv4r8ZziEllnf961XEyQg-dC45Sz0EakT50aNgELDhYR_NkDaeyrUczYItkLjtH9zDzN1rpoS4vBZo7Dkbn8FsqNFd05R8LXzdOPrv7Kzz53Dzb-Sc-p0ApH9HLs233ke1EE/s640/2a7hlkx.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEB2_e9osiZzGrpL8f_bL7wSA6Y7Ze9hbQ5Ure_TvAxCUl7ooI5u9imz3VT7P87zE5sAy0AKVl6fA1v_NVXgSsok2naRSEJbTNDG_HN1kZtnq8xZZPKvnCi9QmxupSP3WYD5BwSpGpPuY/s1600/2cdd7bp.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEB2_e9osiZzGrpL8f_bL7wSA6Y7Ze9hbQ5Ure_TvAxCUl7ooI5u9imz3VT7P87zE5sAy0AKVl6fA1v_NVXgSsok2naRSEJbTNDG_HN1kZtnq8xZZPKvnCi9QmxupSP3WYD5BwSpGpPuY/s640/2cdd7bp.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1TLbW4mYuiG2pHMGnu6q5FW-YBWIzf71kToFwc_t663oz-Qntd8ZELZ_VCGq8lAiU8awyBA7Ks3q1sukhyDLk5LtqFYT5rs2a4ROzDyIrg0020GZa_Vr0QSHDafgMKgQCLpP9FVVxkQo/s1600/2e2p6c3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="436" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1TLbW4mYuiG2pHMGnu6q5FW-YBWIzf71kToFwc_t663oz-Qntd8ZELZ_VCGq8lAiU8awyBA7Ks3q1sukhyDLk5LtqFYT5rs2a4ROzDyIrg0020GZa_Vr0QSHDafgMKgQCLpP9FVVxkQo/s640/2e2p6c3.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_Flb-VmadpjbZzIFw62H9je1pEa5EKJystnGgWqWSoBRbpvy4vW9yz06KgkNkXk_dzxK1KiONb2aVdcacJm4uki56tzse1X-oUwRb4dtnsiRDYWhzzyGcra9uSMwG7nKHlGMltE_ndHU/s1600/2eldqab.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="510" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_Flb-VmadpjbZzIFw62H9je1pEa5EKJystnGgWqWSoBRbpvy4vW9yz06KgkNkXk_dzxK1KiONb2aVdcacJm4uki56tzse1X-oUwRb4dtnsiRDYWhzzyGcra9uSMwG7nKHlGMltE_ndHU/s640/2eldqab.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiibF9-twE324V7_R9kWl_EXyyo04-rKIRpgbU9yykWKVKunusPx5YHugH5_X5kHgGxWEkL01uooV6SvfrXKzJwbJVJ1GVhNm75Y1S0Djc-MjiOcepCqKzOzzHt3kxUnLxG4-ecUsmEc1A/s1600/2eqc8dt.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiibF9-twE324V7_R9kWl_EXyyo04-rKIRpgbU9yykWKVKunusPx5YHugH5_X5kHgGxWEkL01uooV6SvfrXKzJwbJVJ1GVhNm75Y1S0Djc-MjiOcepCqKzOzzHt3kxUnLxG4-ecUsmEc1A/s640/2eqc8dt.jpg" width="430" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh02NVlWFDpRkBeGDy508gDKL_1wrNB7-33lcFuPtdpc9gt00oMmztm0bWKg7u1fr82vYTpxmStbTHcytbOfdeXhL9HVan4j_AfqLTvhUvgiA24ATvtIATlQ-fapeHd7uka_YAZx7-rsSk/s1600/2hxvssz.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="512" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh02NVlWFDpRkBeGDy508gDKL_1wrNB7-33lcFuPtdpc9gt00oMmztm0bWKg7u1fr82vYTpxmStbTHcytbOfdeXhL9HVan4j_AfqLTvhUvgiA24ATvtIATlQ-fapeHd7uka_YAZx7-rsSk/s640/2hxvssz.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiu2rjiSSggiLBYXyraFP8kV1hDDxLCqSJiy50HWMagG5UOmhUYeRQyJicyNLGugnIG7FUJyP65vOjxwr1lYEFt8tapgn1F6YURb_I8aY8OPyNoOQk5Cc1U6xdYSyYQWLQSSVIyGS74sg/s1600/2i7tggh.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="492" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiu2rjiSSggiLBYXyraFP8kV1hDDxLCqSJiy50HWMagG5UOmhUYeRQyJicyNLGugnIG7FUJyP65vOjxwr1lYEFt8tapgn1F6YURb_I8aY8OPyNoOQk5Cc1U6xdYSyYQWLQSSVIyGS74sg/s640/2i7tggh.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjXE4iW5Se18Cj3RMr-VjC5LHuzOn__9kjhCueZSfS_qjrmxbDQlF9qdQ2uXHwITKxSp9SWVZXy4l83Kk3Dud5OkJln-CSp0fW6ZBBo_np4T-3Mu0FhAGXpHL0v42vQUrhqi0ewr7VHtuI/s1600/2i8dj5i.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="418" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjXE4iW5Se18Cj3RMr-VjC5LHuzOn__9kjhCueZSfS_qjrmxbDQlF9qdQ2uXHwITKxSp9SWVZXy4l83Kk3Dud5OkJln-CSp0fW6ZBBo_np4T-3Mu0FhAGXpHL0v42vQUrhqi0ewr7VHtuI/s640/2i8dj5i.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNWaZxk35ThRKJHiuieyYL-qHKTuB8Wwxt5engtDBMNWS4M4NgEMhkq3r-RpPYDihr7Jv8k816OTsUQafD44PALGhNBdSiIgX9RXJJ9Ezeb1UP8yP_GpR95Vo3BDV0WIPF_dt7UJKHXIc/s1600/2lieqn4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgNWaZxk35ThRKJHiuieyYL-qHKTuB8Wwxt5engtDBMNWS4M4NgEMhkq3r-RpPYDihr7Jv8k816OTsUQafD44PALGhNBdSiIgX9RXJJ9Ezeb1UP8yP_GpR95Vo3BDV0WIPF_dt7UJKHXIc/s640/2lieqn4.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9oJHZcQFsm-csGyV9ErIK8NKJC4j1HS2Zfs2jeBQYnnpbjLnq19pKXRe1O2Cf8aLjw1vSBUWcSEtofl_qezYOVZ0V5AP-YujA2bg0DUjxoEosEhUfDST1tHiF7uco5oKrihyphenhyphenBHSa4R34/s1600/2lv0ozo.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="520" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9oJHZcQFsm-csGyV9ErIK8NKJC4j1HS2Zfs2jeBQYnnpbjLnq19pKXRe1O2Cf8aLjw1vSBUWcSEtofl_qezYOVZ0V5AP-YujA2bg0DUjxoEosEhUfDST1tHiF7uco5oKrihyphenhyphenBHSa4R34/s640/2lv0ozo.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhE32UiYL8eShq3ITEqJm1gMxLl9llfbv5zpS7MELjeGEP17ozeKXcuimra1_xRp9I6ZPwDQoqUzCFxHhXfYH54ySwgbBTOsM8JqLFmi3jet7THYZMMCAWOQ7_b8mpEPoPh4fXo69ee0dc/s1600/2m6ociv.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="418" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhE32UiYL8eShq3ITEqJm1gMxLl9llfbv5zpS7MELjeGEP17ozeKXcuimra1_xRp9I6ZPwDQoqUzCFxHhXfYH54ySwgbBTOsM8JqLFmi3jet7THYZMMCAWOQ7_b8mpEPoPh4fXo69ee0dc/s640/2m6ociv.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiPTHiq3vlQhxrbBphXYoIb7nE2KZXUCkVSqNjYpShR13Fq-QfYMI5XdB53Ad-_9RO40-6tUSvYgKS-oubt68g4C6NsHuPuf1yUqx2t47WnROWHMTz1RhashwQzRy3jzDN0iwWCJ_IqYd0/s1600/2potahs.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="450" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiPTHiq3vlQhxrbBphXYoIb7nE2KZXUCkVSqNjYpShR13Fq-QfYMI5XdB53Ad-_9RO40-6tUSvYgKS-oubt68g4C6NsHuPuf1yUqx2t47WnROWHMTz1RhashwQzRy3jzDN0iwWCJ_IqYd0/s640/2potahs.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbNDIhZnXfzHlLajqgj6O8cXlT0Ism6a-smvRl4tX5Oho5-38R14fSAE9LAMFYFhy-SsvkFRMU0p6sOJ7nL4DQ3sT3kclDwH7-qSNzMi6gkFYVBRaOPL0kO01Op2V74Nf-3hl3qOr1HlE/s1600/2py9wz8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="434" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbNDIhZnXfzHlLajqgj6O8cXlT0Ism6a-smvRl4tX5Oho5-38R14fSAE9LAMFYFhy-SsvkFRMU0p6sOJ7nL4DQ3sT3kclDwH7-qSNzMi6gkFYVBRaOPL0kO01Op2V74Nf-3hl3qOr1HlE/s640/2py9wz8.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhpVBtlFSTAI8ZDPzPcwlt9Rn4w6r7oTaGYwaMn6lFyFWznZ-I9vurkpR5gvtAftm-frKIZwhtfHqm-w2gjqyNBFBI4PAwOr2uUaybbtqwEALYjmDraXO0kbmOZnQlHKF0nxV_6sc7Clo8/s1600/2qmnhur.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhpVBtlFSTAI8ZDPzPcwlt9Rn4w6r7oTaGYwaMn6lFyFWznZ-I9vurkpR5gvtAftm-frKIZwhtfHqm-w2gjqyNBFBI4PAwOr2uUaybbtqwEALYjmDraXO0kbmOZnQlHKF0nxV_6sc7Clo8/s640/2qmnhur.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjGQQ5G7sKH4TLJU7BQ5_AIFHGOxX8OlhHS_Ct3e-7nZaI6h_DX8kXDEt7HCFXaxQN1YrQJWZurNvLSUoGvpmNKKeAAhXyNIXX0vIjZgrMAeYX0_O4tRPTNKlluHpVC0xzYEVTnjwrn8yM/s1600/2r4os2c.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjGQQ5G7sKH4TLJU7BQ5_AIFHGOxX8OlhHS_Ct3e-7nZaI6h_DX8kXDEt7HCFXaxQN1YrQJWZurNvLSUoGvpmNKKeAAhXyNIXX0vIjZgrMAeYX0_O4tRPTNKlluHpVC0xzYEVTnjwrn8yM/s640/2r4os2c.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpVp-ckY5GRTWn4r5kxTLMsVIOEhbsAruqiPwXl7wdfSVBshYGWhU92uZHHtclqe8oAgwnj2HEfbcGbKMarYko4encU51oBG5fSeH0KoHdbNzVYwFxGJl5csKWpaca013MdUg6xD91BcA/s1600/2uek4cz.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="304" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpVp-ckY5GRTWn4r5kxTLMsVIOEhbsAruqiPwXl7wdfSVBshYGWhU92uZHHtclqe8oAgwnj2HEfbcGbKMarYko4encU51oBG5fSeH0KoHdbNzVYwFxGJl5csKWpaca013MdUg6xD91BcA/s640/2uek4cz.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLFX7bOgN9pVSsUnmi3WtyQaOQMQI_BlM7L0JLZnJbbhCBxDbL_PgD5nKSImFFTg1wJtZboNODxlrlbaBZUHF7Wt4PJa99Y5Bj35TyAFh0-cnRkDIimEo3c82P0LqBHQ0JHMS3ZgvexoQ/s1600/2utrk7s.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLFX7bOgN9pVSsUnmi3WtyQaOQMQI_BlM7L0JLZnJbbhCBxDbL_PgD5nKSImFFTg1wJtZboNODxlrlbaBZUHF7Wt4PJa99Y5Bj35TyAFh0-cnRkDIimEo3c82P0LqBHQ0JHMS3ZgvexoQ/s640/2utrk7s.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBmqOsleTdRGPWxc9pf8FXFQfgwxAY9jZ_lt1dLkESW7vbMwMYAROVyP606tVmfqiKGZcbhM7lBngT6rC5YlhAa_NXH3Jn23MBdyDbEH2-4F6-0CJzDiGk8K7IMFRy1lziYRDgsOaRtqk/s1600/2uzf95f.jpg.gif" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBmqOsleTdRGPWxc9pf8FXFQfgwxAY9jZ_lt1dLkESW7vbMwMYAROVyP606tVmfqiKGZcbhM7lBngT6rC5YlhAa_NXH3Jn23MBdyDbEH2-4F6-0CJzDiGk8K7IMFRy1lziYRDgsOaRtqk/s640/2uzf95f.jpg.gif" width="548" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_S3hC1HJZzqR7KZSWdKwLARZe9axpcdYxAlzHomSg3Yy8zeKrkaYyiqJPvns82n0WCtqAY1d7aiuNmkXJgRN2ajtkH81_ImrdNEsid0AaYvfDJtzTGakHntYhlHgMkUrenFt_0I_q0eA/s1600/2vmtylt.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="420" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh_S3hC1HJZzqR7KZSWdKwLARZe9axpcdYxAlzHomSg3Yy8zeKrkaYyiqJPvns82n0WCtqAY1d7aiuNmkXJgRN2ajtkH81_ImrdNEsid0AaYvfDJtzTGakHntYhlHgMkUrenFt_0I_q0eA/s640/2vmtylt.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjK3Sd-j5vIjLuqo2DUBDNWlON-rAkvDzWQVfWL6gx1OD7qDL4rfEEk2ijom5vcxlPwC6-Qr-MLIZGeMyiIczjKSxo6uN7wqOYHfV9wEqxZJiDiIMxSSbyFD2TEGx828tDgD9xktxB28Ok/s1600/2vvw100.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="416" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjK3Sd-j5vIjLuqo2DUBDNWlON-rAkvDzWQVfWL6gx1OD7qDL4rfEEk2ijom5vcxlPwC6-Qr-MLIZGeMyiIczjKSxo6uN7wqOYHfV9wEqxZJiDiIMxSSbyFD2TEGx828tDgD9xktxB28Ok/s640/2vvw100.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLvS7OObyz7_emUqZ6dssNKBz6H2ZzocXhJghD1FFggo1vS1ID_H8FVzLgKA5swL3ZzqrzSSzH_vevzHjVmyeol6_1LXtzJdLAJV9p8nrAaSAOFeSAAubK__ywqAzGPYuN1fm_9snS3s8/s1600/2w4z76u.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhLvS7OObyz7_emUqZ6dssNKBz6H2ZzocXhJghD1FFggo1vS1ID_H8FVzLgKA5swL3ZzqrzSSzH_vevzHjVmyeol6_1LXtzJdLAJV9p8nrAaSAOFeSAAubK__ywqAzGPYuN1fm_9snS3s8/s640/2w4z76u.jpg" width="474" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjAwHU8ykGrYdkTj_pKBFxzsO_YT-5y3MvhYAskfj2bqKnKkU6nGhzNdM9mSOMWtDoufv1WbArGdzgYwXytRBU0bo8yaoVBC22XYtCE5kr9qFD5sflf5-mtc2QPMv3PDbOYliPqsiHRWG0/s1600/3-battle-lc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="384" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjAwHU8ykGrYdkTj_pKBFxzsO_YT-5y3MvhYAskfj2bqKnKkU6nGhzNdM9mSOMWtDoufv1WbArGdzgYwXytRBU0bo8yaoVBC22XYtCE5kr9qFD5sflf5-mtc2QPMv3PDbOYliPqsiHRWG0/s640/3-battle-lc.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3TlC-eg6LIVcnIWRcl5SNQoaJP86MN3whm-HZCs9IqFhYE2zIIaLyTY1EXWMS1Xawc0wvLDLKo-_YP7101QtI0Ao-GQR-oBMJtrz3MFiFO0zEhJDlG-5BlxJmPsTLPnXLudVXhlgC8Dw/s1600/6a00d83451cc0269e20133ed14c04d970b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3TlC-eg6LIVcnIWRcl5SNQoaJP86MN3whm-HZCs9IqFhYE2zIIaLyTY1EXWMS1Xawc0wvLDLKo-_YP7101QtI0Ao-GQR-oBMJtrz3MFiFO0zEhJDlG-5BlxJmPsTLPnXLudVXhlgC8Dw/s640/6a00d83451cc0269e20133ed14c04d970b.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVOdl3wDooM4iT2nC4RS_6oyWXdmp-xVAOVzMUV6ZcNA9zMRrDwG8_4b5eJYjzXA0aav6qchP0C4Q5450SaoKEaBArzcGV31R_5N-BpLHaBzoAuYAYosKF5aTthnaHUv0goAYREC6rVaQ/s1600/6a00d83451cc0269e201348044da12970c.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVOdl3wDooM4iT2nC4RS_6oyWXdmp-xVAOVzMUV6ZcNA9zMRrDwG8_4b5eJYjzXA0aav6qchP0C4Q5450SaoKEaBArzcGV31R_5N-BpLHaBzoAuYAYosKF5aTthnaHUv0goAYREC6rVaQ/s640/6a00d83451cc0269e201348044da12970c.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVg1eC51kvTx0nkIEl-kufkWKLlZfxBEWEq6q5tlL50fn9XXHvfKc4NO9uiNFlfoaMUBDP62_cj8w81jvf6of9tyx3NQvRZSPgGEprxtdNbEzYhMfFaAciSenzTeicPW_pqqqG9WOR27w/s1600/9a0i20.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="418" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVg1eC51kvTx0nkIEl-kufkWKLlZfxBEWEq6q5tlL50fn9XXHvfKc4NO9uiNFlfoaMUBDP62_cj8w81jvf6of9tyx3NQvRZSPgGEprxtdNbEzYhMfFaAciSenzTeicPW_pqqqG9WOR27w/s640/9a0i20.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiM-bPWpzSFd0Z73EVTM6TRYb-dhq8ClLOkomqVdDAd6EoJa1wA6oOXHOexa8UwazAb-WzuD1iFSc1FK4AzihyhQ3RshIZYi3LJoYjz8TdmRml_Nz6jVBai4O1-84vJNahjVFfKKvBFpIo/s1600/9t1sut.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="462" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiM-bPWpzSFd0Z73EVTM6TRYb-dhq8ClLOkomqVdDAd6EoJa1wA6oOXHOexa8UwazAb-WzuD1iFSc1FK4AzihyhQ3RshIZYi3LJoYjz8TdmRml_Nz6jVBai4O1-84vJNahjVFfKKvBFpIo/s640/9t1sut.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj71YEBOLXMyRHn1wPxJxax6_WZTwfojNChMe7ulvQoo8WiQisoq02BJDTP7nvm1tAqn-n8kIV82hGsCDDRK04rWZGuFP_lWqFXf6p8vjd2LQLAaOnMLsv3dmoJ7UHQVtlb_Fbp0xdA9jI/s1600/14bsx0k.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="474" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj71YEBOLXMyRHn1wPxJxax6_WZTwfojNChMe7ulvQoo8WiQisoq02BJDTP7nvm1tAqn-n8kIV82hGsCDDRK04rWZGuFP_lWqFXf6p8vjd2LQLAaOnMLsv3dmoJ7UHQVtlb_Fbp0xdA9jI/s640/14bsx0k.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEilYeSU8Sd1hU_A5SuZO3EAquE2o-FCF9Ux3mdRtPvuMM-oJIPzf4dtf8uTJKTtkoz_Y7OenLORewr2bO3sc6wTlIyfhgi01oJ_JhkhZ_sf1-4l3DU0PURiD5V_835w3NgNIaYdZKWCEuI/s1600/14mx939.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEilYeSU8Sd1hU_A5SuZO3EAquE2o-FCF9Ux3mdRtPvuMM-oJIPzf4dtf8uTJKTtkoz_Y7OenLORewr2bO3sc6wTlIyfhgi01oJ_JhkhZ_sf1-4l3DU0PURiD5V_835w3NgNIaYdZKWCEuI/s640/14mx939.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4mW1ciEg10WLuycGU_WPNKlPuapNRO-p4rhHQBP8RmoCVjXTqwY4jY3OOVHxtniNW5_eFOHrQmuzT40zJnc7D2DJ_HXxjzqiEvTFnHBqML8OxLD7UAD6W4kbKZ6sQGtfcQAnghtM6YRI/s1600/15pihc9.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4mW1ciEg10WLuycGU_WPNKlPuapNRO-p4rhHQBP8RmoCVjXTqwY4jY3OOVHxtniNW5_eFOHrQmuzT40zJnc7D2DJ_HXxjzqiEvTFnHBqML8OxLD7UAD6W4kbKZ6sQGtfcQAnghtM6YRI/s640/15pihc9.jpg" width="540" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjswSBXs0p6pOVmtm1nDIEAx53N5fzrjZ5gh1zs5UETOYBJr5OPyL7nGoKW4rQCbS9m_hgG-zvshi9Rz6mI0XGorSZIgMsk2qoUYy_Ij9zDqhV8XeK5Xx5TEEnAGgOl6Q_AIKnRwVA_BrM/s1600/15wdz6d.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjswSBXs0p6pOVmtm1nDIEAx53N5fzrjZ5gh1zs5UETOYBJr5OPyL7nGoKW4rQCbS9m_hgG-zvshi9Rz6mI0XGorSZIgMsk2qoUYy_Ij9zDqhV8XeK5Xx5TEEnAGgOl6Q_AIKnRwVA_BrM/s640/15wdz6d.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0VwmIL4Yjz-qQnCPRb7qikmrov2WYfxzpIU65CEaHliCloFTsqattPng9KexfG6EmGIizK_UEz67lKHGJ3HvXzYF_QtD4qJXdCEQpZskOyk0ZjbH5tingVatezuxhFqm3ccgkAlZF6Uo/s1600/16kccqa.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg0VwmIL4Yjz-qQnCPRb7qikmrov2WYfxzpIU65CEaHliCloFTsqattPng9KexfG6EmGIizK_UEz67lKHGJ3HvXzYF_QtD4qJXdCEQpZskOyk0ZjbH5tingVatezuxhFqm3ccgkAlZF6Uo/s640/16kccqa.jpg" width="632" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhSQhCNKCoSoD_tDUHgyS1idwIRFxSxPCAQy64gkN4JicsOosIZcUBvpby1GUoCq2UdymzWkAwCyB5kyZG74UGblZzH_bhPeBuqP9PBzAdIX5wgdQT0vK2UYT88hutnFCZnuk46KQYFedA/s1600/20gf7r8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhSQhCNKCoSoD_tDUHgyS1idwIRFxSxPCAQy64gkN4JicsOosIZcUBvpby1GUoCq2UdymzWkAwCyB5kyZG74UGblZzH_bhPeBuqP9PBzAdIX5wgdQT0vK2UYT88hutnFCZnuk46KQYFedA/s640/20gf7r8.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1mJH9ff-FUMrEAtK4NuY2FYm8hP1KefetpE2IBSkTqvw9cF8r2GYByw4mnAJZRb9Wz0HXv8FTVAEF-uqNlLrkH09bwr1rC_5XViJFsJFr23xK0sSfRywe1CWWZsm66QNvbso7Fa60cng/s1600/20h7tll.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1mJH9ff-FUMrEAtK4NuY2FYm8hP1KefetpE2IBSkTqvw9cF8r2GYByw4mnAJZRb9Wz0HXv8FTVAEF-uqNlLrkH09bwr1rC_5XViJFsJFr23xK0sSfRywe1CWWZsm66QNvbso7Fa60cng/s640/20h7tll.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigZO-EezPlPkJkvXZL9-wOUE5xS5Tj8gNqwNfskoC3Zexv2RPspHyw-kB2vWfsLFizBZL6zhnSckW4zLAZ-UIZ1eUHpCuBDTOd0qCUnT79sKQaFpf926pNCv8updS9L1pkgPj65kWi5Zg/s1600/20iz3tw.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="620" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEigZO-EezPlPkJkvXZL9-wOUE5xS5Tj8gNqwNfskoC3Zexv2RPspHyw-kB2vWfsLFizBZL6zhnSckW4zLAZ-UIZ1eUHpCuBDTOd0qCUnT79sKQaFpf926pNCv8updS9L1pkgPj65kWi5Zg/s640/20iz3tw.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEJNS1xHiy_M-hoGvKg__6NLZsC-aJLvD3V7dwmSZQry7QZAOt1-8zwHK5ajlLHOl5Ml2aBviCKu_cHRGqfMGcsWSEdzaCkNMf7MhArVgrsgBzwEo9nPk-ZtkxLLZS4o9cBEx2vaMIPIQ/s1600/20j0034.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="450" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjEJNS1xHiy_M-hoGvKg__6NLZsC-aJLvD3V7dwmSZQry7QZAOt1-8zwHK5ajlLHOl5Ml2aBviCKu_cHRGqfMGcsWSEdzaCkNMf7MhArVgrsgBzwEo9nPk-ZtkxLLZS4o9cBEx2vaMIPIQ/s640/20j0034.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiPBOCZ5mq7Us4RR3oGRS17zuA0Ktt6yPrAuu9D_sVrlhgDjNFhBhiYZGZ33QXguqA2MZru2yeMXrkrzt2WzXsl2Y3lchZu889vguysXnQjL-tdoSWs6chw623evhzwVnG8_CtE9BiZl0/s1600/21j7ivc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="442" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgiPBOCZ5mq7Us4RR3oGRS17zuA0Ktt6yPrAuu9D_sVrlhgDjNFhBhiYZGZ33QXguqA2MZru2yeMXrkrzt2WzXsl2Y3lchZu889vguysXnQjL-tdoSWs6chw623evhzwVnG8_CtE9BiZl0/s640/21j7ivc.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg_wWtuEQEQiKzcfYfapZOEa_xqCt6FVKetDhyAsBKuv-m-GtDY-OtVR_NqwnDjrSjeWr4oOTa2jRyJJq23wOwe8T2rpnP_f5gNQwnG3xBi7mtg-BIr7AY_2MOAPV4hUTCT59DzqQHIEyY/s1600/22i849.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="470" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg_wWtuEQEQiKzcfYfapZOEa_xqCt6FVKetDhyAsBKuv-m-GtDY-OtVR_NqwnDjrSjeWr4oOTa2jRyJJq23wOwe8T2rpnP_f5gNQwnG3xBi7mtg-BIr7AY_2MOAPV4hUTCT59DzqQHIEyY/s640/22i849.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiX3tQpq5ZAfjA-aeuXbYqSieneoNV9g10xvKpwHYWchnYtCBZqkV1V7jV3ibGFh4i6kw5MNEBKlFO-M3HLtjz0uSn7olifc8GfAA5GcZAEvIRYBkNxQHAft262fZcGafJUJl4cgZm_sUY/s1600/24qu2j8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiX3tQpq5ZAfjA-aeuXbYqSieneoNV9g10xvKpwHYWchnYtCBZqkV1V7jV3ibGFh4i6kw5MNEBKlFO-M3HLtjz0uSn7olifc8GfAA5GcZAEvIRYBkNxQHAft262fZcGafJUJl4cgZm_sUY/s640/24qu2j8.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0abM-8pbCa1j4lDBemUz5rsU2ts7eC2gE2jz26rYtK7O1PP8vNI4_i0JsNNMtNbnx_bDRhaN9G-0REdKPN9OEXQdVIra3GOEE_csxSu5mPH7qNEPiJ6IbJMUEnQMogct-jo1NDZWIMD0/s1600/25aookk.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj0abM-8pbCa1j4lDBemUz5rsU2ts7eC2gE2jz26rYtK7O1PP8vNI4_i0JsNNMtNbnx_bDRhaN9G-0REdKPN9OEXQdVIra3GOEE_csxSu5mPH7qNEPiJ6IbJMUEnQMogct-jo1NDZWIMD0/s640/25aookk.jpg" width="636" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0tuxCEWW5PBZnUux_CY7uFGQHgCQ2xjVC1MQMK9W-bL_3DXH9C3l5d5CaZpHGk08Fsysn27mVxM4a5vOkuyDFJyQP6fTFq4ugma8nPWbdM7sbQtak81RJ29Qygvfy-QWdZ719-nJUd2o/s1600/25f12ed.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh0tuxCEWW5PBZnUux_CY7uFGQHgCQ2xjVC1MQMK9W-bL_3DXH9C3l5d5CaZpHGk08Fsysn27mVxM4a5vOkuyDFJyQP6fTFq4ugma8nPWbdM7sbQtak81RJ29Qygvfy-QWdZ719-nJUd2o/s640/25f12ed.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEio6hnlLGTTPZG-t3OW24_3gL5Hf6MOW0GZGTCrFBbvXtl2M64PZ5IZhFxn1Zkh_iZlfNm2maJlk5P7YHqpD8s_oGowZG2KzsO3qdVtCVbscXSXNmJtb_lkylUq61xznaQ20etrm5Yhplo/s1600/25fovb5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="344" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEio6hnlLGTTPZG-t3OW24_3gL5Hf6MOW0GZGTCrFBbvXtl2M64PZ5IZhFxn1Zkh_iZlfNm2maJlk5P7YHqpD8s_oGowZG2KzsO3qdVtCVbscXSXNmJtb_lkylUq61xznaQ20etrm5Yhplo/s640/25fovb5.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjH72HDTjbM_BZOg9-0DOmZ9w233cXEyzHKOuHn4zGGd32Jwe5lJ5_O1neKhkfWJr4uQGUZJukAKI31ZhyphenhyphenjQl48DS7SFdi9DW_WeOzLKzjv01zV8OuiAN9Lz1-Y7M17srMEuVTGSmSf0dU/s1600/166m9w1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjH72HDTjbM_BZOg9-0DOmZ9w233cXEyzHKOuHn4zGGd32Jwe5lJ5_O1neKhkfWJr4uQGUZJukAKI31ZhyphenhyphenjQl48DS7SFdi9DW_WeOzLKzjv01zV8OuiAN9Lz1-Y7M17srMEuVTGSmSf0dU/s640/166m9w1.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU0nVrRABntOMXwLmoNC9HeAv3TQ9CaIhC-A4SBoMGRd0wmc49diN6cUVhnADOaVLzYn2nO1rJ8bfz7JiTajYXwFT4oDYBSahQi97mHrMZOEzOZY6AAtJ7Ok8rh1xJaM4kHnel9bhIsOU/s1600/258t34i.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="264" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgU0nVrRABntOMXwLmoNC9HeAv3TQ9CaIhC-A4SBoMGRd0wmc49diN6cUVhnADOaVLzYn2nO1rJ8bfz7JiTajYXwFT4oDYBSahQi97mHrMZOEzOZY6AAtJ7Ok8rh1xJaM4kHnel9bhIsOU/s640/258t34i.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbOrsrb8d4NLgXi6HSkC8Qat23rQZt2AmwUMhJO91ULS7ITIX52fW7vp-tSYRjdVYqUKNI7n18aY1StY6NfBWsiL5XJvmpQJLS9RzJkMOfdc4U1CltvrNB_yCRAILu_D79VBUMxbmw2Eg/s1600/289zwg2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbOrsrb8d4NLgXi6HSkC8Qat23rQZt2AmwUMhJO91ULS7ITIX52fW7vp-tSYRjdVYqUKNI7n18aY1StY6NfBWsiL5XJvmpQJLS9RzJkMOfdc4U1CltvrNB_yCRAILu_D79VBUMxbmw2Eg/s640/289zwg2.jpg" width="638" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfdIioOVEZ3GrLejXQHVs8rLaxVSZuTJREPJjn9DqFOaI7T3TmPmcxA8nS3pDqvMokl_J_wk7Vu4wlO-oUOLJscFVeaJvIWJWBEbx_tRijpb1xsoT-Zxp_F2Q7Vtli1lWBgtt8PO-fd9M/s1600/313irza.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfdIioOVEZ3GrLejXQHVs8rLaxVSZuTJREPJjn9DqFOaI7T3TmPmcxA8nS3pDqvMokl_J_wk7Vu4wlO-oUOLJscFVeaJvIWJWBEbx_tRijpb1xsoT-Zxp_F2Q7Vtli1lWBgtt8PO-fd9M/s640/313irza.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVsogxHDKClG2pkBqlVUYca9Yutl7b4Oh_OIQefTuXaUhMrS6CsM2hyphenhyphengkzGhzH41fca1q50n3ZMHuE1-6RA-GQ2BEvEdzvErC0rw_6mjBKo6j1nfrvBNvd7dgFGUY38fpO_apQNDMY-j4/s1600/1235rnc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="466" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjVsogxHDKClG2pkBqlVUYca9Yutl7b4Oh_OIQefTuXaUhMrS6CsM2hyphenhyphengkzGhzH41fca1q50n3ZMHuE1-6RA-GQ2BEvEdzvErC0rw_6mjBKo6j1nfrvBNvd7dgFGUY38fpO_apQNDMY-j4/s640/1235rnc.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhPejTms86V5XEoo6rEE5s-uPA8o13TncdAkoK_ivhOqzq20Nn80kx2LyhU0FISPgA89FBLNzg7THrZMjN2sQQz2pMLJuh5AfcQGhAFNZ3WSy-itYGWv5A2-UpPZY7QfUcFTa6tOLJnQsM/s1600/2059xjd.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="608" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhPejTms86V5XEoo6rEE5s-uPA8o13TncdAkoK_ivhOqzq20Nn80kx2LyhU0FISPgA89FBLNzg7THrZMjN2sQQz2pMLJuh5AfcQGhAFNZ3WSy-itYGWv5A2-UpPZY7QfUcFTa6tOLJnQsM/s640/2059xjd.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8BEai63oEHfAR7IV_fP9pjA08J0N44gKjuCIuqU63ZgqtY16_EYa-WZIoQYwEFMua93UXGwdQcH9BXdYd-_ZGblw3bFcTApMht_erDZ1TKmHn8vQXFpx9fIOPOcNEYfcJ9d1d9MA9ICI/s1600/2070oid.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg8BEai63oEHfAR7IV_fP9pjA08J0N44gKjuCIuqU63ZgqtY16_EYa-WZIoQYwEFMua93UXGwdQcH9BXdYd-_ZGblw3bFcTApMht_erDZ1TKmHn8vQXFpx9fIOPOcNEYfcJ9d1d9MA9ICI/s640/2070oid.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjLhjvXXbRR1Zr7oDLNwFbv5VyXiQN3r1UnjUnB3B3E9J9nkhsIxsybNzIj9KccZqyUXd2BPzDsTGnJIpqCGlQfC90LBNG_Cmcx2IrgFQdOTanXm7KmUFXQ_siGnBw0MTMtEN1kMNYTkfg/s1600/2928oc1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjLhjvXXbRR1Zr7oDLNwFbv5VyXiQN3r1UnjUnB3B3E9J9nkhsIxsybNzIj9KccZqyUXd2BPzDsTGnJIpqCGlQfC90LBNG_Cmcx2IrgFQdOTanXm7KmUFXQ_siGnBw0MTMtEN1kMNYTkfg/s640/2928oc1.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjg0UOwYjqNr0NuwrlaiqMLVPsoj9McdkwGOeGWHb19VevHrwyQ7A2IFSo5bT-3b1TWd5OlJ-_x2Nod5DZt04CgZkj64zcGBo8PjpSt2XwR4sfv6blHYdGRrfaoWR_xvvKbwxKTScEpY9I/s1600/3347r41.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="416" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjg0UOwYjqNr0NuwrlaiqMLVPsoj9McdkwGOeGWHb19VevHrwyQ7A2IFSo5bT-3b1TWd5OlJ-_x2Nod5DZt04CgZkj64zcGBo8PjpSt2XwR4sfv6blHYdGRrfaoWR_xvvKbwxKTScEpY9I/s640/3347r41.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgftet7ZsavjnCCRYlLl3x3cDniZx2V9li1Mm8gA-dSWdiCFrAyv5J_agHZ_-8H-zxzjd7qdWf-RxQ5psBUFJHefhszZnZEjtVcZp1hMncGpevhiNOeCEofT6u1bwgEXHtHzD2Fg33hyjI/s1600/230273-AnLoc-1-600.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="356" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgftet7ZsavjnCCRYlLl3x3cDniZx2V9li1Mm8gA-dSWdiCFrAyv5J_agHZ_-8H-zxzjd7qdWf-RxQ5psBUFJHefhszZnZEjtVcZp1hMncGpevhiNOeCEofT6u1bwgEXHtHzD2Fg33hyjI/s640/230273-AnLoc-1-600.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjP8nfbIKn75G3NxgSc-WGTkyJbSWE0tYXq3r8_uHYmYNmV2aTwuso8lgjZ1vdjvB29NovbVNvZCy9uET-pUppz7xRKwoZtWnT9t4eicpOJU2aZJ37W2X_hZAqlirwn4ifbEy6WymHZni4/s1600/230273-AnLoc-2-600.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="416" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjP8nfbIKn75G3NxgSc-WGTkyJbSWE0tYXq3r8_uHYmYNmV2aTwuso8lgjZ1vdjvB29NovbVNvZCy9uET-pUppz7xRKwoZtWnT9t4eicpOJU2aZJ37W2X_hZAqlirwn4ifbEy6WymHZni4/s640/230273-AnLoc-2-600.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhzlRnjwtwzfMkvYrmWO41IuJzeij2fJpYOH5p5sO_KRjLRT4jm5H9CxNN7o8HWBQwwMMlrLDHWkIFBKmGxEQKnfBtOHWxE-FpWJS8D8aa0qEDYvHNrIiJhzJwXKX-joFayTEuge-xo7oA/s1600/230273-AnLoc-3-600.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="472" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhzlRnjwtwzfMkvYrmWO41IuJzeij2fJpYOH5p5sO_KRjLRT4jm5H9CxNN7o8HWBQwwMMlrLDHWkIFBKmGxEQKnfBtOHWxE-FpWJS8D8aa0qEDYvHNrIiJhzJwXKX-joFayTEuge-xo7oA/s640/230273-AnLoc-3-600.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmI1ZXzj3TVCuQmzo7ReU0LUWBXBZwSRSNoG47y2g2im1MTUE_h0NH0LM8QnJvvkmt95Xk7byEePW6SPEijtxx7RVsWq0cnGptjIzV9HP2hMPrcRvgbQ_J2Q1HYiHc_BkK81rhg6KXIMc/s1600/8703915.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhmI1ZXzj3TVCuQmzo7ReU0LUWBXBZwSRSNoG47y2g2im1MTUE_h0NH0LM8QnJvvkmt95Xk7byEePW6SPEijtxx7RVsWq0cnGptjIzV9HP2hMPrcRvgbQ_J2Q1HYiHc_BkK81rhg6KXIMc/s640/8703915.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_K7CS8sDOy5-IX5pDCwEgvCeyF-BRO_xAcFj6-Hw3P2ilTi5vEGn4iFHgoUW0IsMtwxmaS5l6i0nB8Rxaa8f4H3G1CoiYKKOE7NTF4o5hK8tTyXiuwdY_ZF80fxW4IFEGZfJVSFiPIfY/s1600/13406735_1648008825523926_630802659794498150_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_K7CS8sDOy5-IX5pDCwEgvCeyF-BRO_xAcFj6-Hw3P2ilTi5vEGn4iFHgoUW0IsMtwxmaS5l6i0nB8Rxaa8f4H3G1CoiYKKOE7NTF4o5hK8tTyXiuwdY_ZF80fxW4IFEGZfJVSFiPIfY/s400/13406735_1648008825523926_630802659794498150_n.jpg" width="291" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhl08RG3op4ax9-G8DFJ9JkTXwFbP6IKsjRYNVr4UKZxxgdHOpZH-GWLloD_j5h4UyzTgqo971C35q7HC4YBkSOx1cQR8MXbPL9HiKRy_meSxRbWUBGpRjap9UqFx-tddjLbA29p97IXxU/s1600/239199687deIXux_ph.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhl08RG3op4ax9-G8DFJ9JkTXwFbP6IKsjRYNVr4UKZxxgdHOpZH-GWLloD_j5h4UyzTgqo971C35q7HC4YBkSOx1cQR8MXbPL9HiKRy_meSxRbWUBGpRjap9UqFx-tddjLbA29p97IXxU/s640/239199687deIXux_ph.jpg" width="318" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNJ-oLkpRPVDuh0IR7HJw8gV5gIbgfPs63XBrc22cDXVBJIoTKUyzwe8ilTvKn3neqVazEoqbDgWdcrUZrxeHzSnNd5dJ2PmHpgh-uMYh52JQzsapVZw-39QwbdGEeTTeH3Bp55kzAjUE/s1600/3045228084_5fd3f7a574_z.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiNJ-oLkpRPVDuh0IR7HJw8gV5gIbgfPs63XBrc22cDXVBJIoTKUyzwe8ilTvKn3neqVazEoqbDgWdcrUZrxeHzSnNd5dJ2PmHpgh-uMYh52JQzsapVZw-39QwbdGEeTTeH3Bp55kzAjUE/s640/3045228084_5fd3f7a574_z.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhktO9rdH6uhMdZnFrDQ9naB-eF_LJpTXxATWQEWoVaCWlbQQiyGsN4YbGmJ-L5ZmmtF2IW-BO3GbysPn3beCpyea9DNQIO-BIUoGWsFR2J8BG-WZca2qtlPc-2TZYqBUBzWOWsIj0UEF0/s1600/16229401446_abffbd4a34.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="472" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhktO9rdH6uhMdZnFrDQ9naB-eF_LJpTXxATWQEWoVaCWlbQQiyGsN4YbGmJ-L5ZmmtF2IW-BO3GbysPn3beCpyea9DNQIO-BIUoGWsFR2J8BG-WZca2qtlPc-2TZYqBUBzWOWsIj0UEF0/s640/16229401446_abffbd4a34.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpGgVP58RDs8LG8PPA2QC0iipUvnG_xrj8KOww9oMW4wsl3-aAEoWsO2MZCp9qgmk6lvQ1tIr7Qrym6jbudipUb3cUiEHk0p9H381ee1TMkxMqN11H8l1301LulHEsuheL90IeaO-Kdzo/s1600/16229401766_f0305403df_b.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpGgVP58RDs8LG8PPA2QC0iipUvnG_xrj8KOww9oMW4wsl3-aAEoWsO2MZCp9qgmk6lvQ1tIr7Qrym6jbudipUb3cUiEHk0p9H381ee1TMkxMqN11H8l1301LulHEsuheL90IeaO-Kdzo/s640/16229401766_f0305403df_b.jpg" width="602" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj-TNMn3kX_TT7_TJBDNNmOhplXGG1wcNT38HwpGRh3Fu5psVNaZZvivwSdkUWQN6adUYNXN3aE47WGN0ShmNMbBt7qGuBJr16VhyX7BbJ8JMqWaenlKF6oWyIpZ0FO6e8NZWS2R2UyPhU/s1600/aa7gnd.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj-TNMn3kX_TT7_TJBDNNmOhplXGG1wcNT38HwpGRh3Fu5psVNaZZvivwSdkUWQN6adUYNXN3aE47WGN0ShmNMbBt7qGuBJr16VhyX7BbJ8JMqWaenlKF6oWyIpZ0FO6e8NZWS2R2UyPhU/s640/aa7gnd.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1y6crJwLR7G2bB2VELK7J-m4TAaGf-xZxOBvmKu7vhKlDDTIdNpJBZ0dP3dQ5DdMN6AM61SZc46RROrHFLh8cG-lZHjIRFGcvbf4hkcCmTNnSfP5p7KX05TiJYkO1h8emK2zZdcrKmK8/s1600/aewgwg.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="464" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj1y6crJwLR7G2bB2VELK7J-m4TAaGf-xZxOBvmKu7vhKlDDTIdNpJBZ0dP3dQ5DdMN6AM61SZc46RROrHFLh8cG-lZHjIRFGcvbf4hkcCmTNnSfP5p7KX05TiJYkO1h8emK2zZdcrKmK8/s640/aewgwg.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjr9MTrhyqAEJhrG1O-W-OnV00DbZutV_a32lTkHsZdcvghxlrDioatleEtknpeoDEID0IDlWKHWiJgvO6-mRzuRtbqqgCJg9gzR1VWt4UfLpe3p8B6cVLmb7ABIEKwohHQeE_rTOsbx5Y/s1600/al-tusianloc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="528" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjr9MTrhyqAEJhrG1O-W-OnV00DbZutV_a32lTkHsZdcvghxlrDioatleEtknpeoDEID0IDlWKHWiJgvO6-mRzuRtbqqgCJg9gzR1VWt4UfLpe3p8B6cVLmb7ABIEKwohHQeE_rTOsbx5Y/s640/al-tusianloc.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitpiK1veppDOVOLCy83UZJvQXIWkavxqcvABcOTKBfSvMbGKamspLgGKrBvTjEYmQcpDFBndsGPSqF0DZGL4XrvyEv2_A7yQTcBkFqZOlWrsmty3ceI0NPUYe0n5dqEPnqipUTQA2jqv4/s1600/almap1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitpiK1veppDOVOLCy83UZJvQXIWkavxqcvABcOTKBfSvMbGKamspLgGKrBvTjEYmQcpDFBndsGPSqF0DZGL4XrvyEv2_A7yQTcBkFqZOlWrsmty3ceI0NPUYe0n5dqEPnqipUTQA2jqv4/s640/almap1.jpg" width="468" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhR_UXvETyobGczOI9oIt8HnJeUPRPXQiNM66Dgq1NEpQ6RAELDnd7KsZXTIreM4BSWntgRDzC3cK-grFtSK6hIOWWE4s9TCk-Rxvofg4yIu7PA737CC6tzJZQqR9dGzuDJFq5K4Qeox6k/s1600/An_Loc2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhR_UXvETyobGczOI9oIt8HnJeUPRPXQiNM66Dgq1NEpQ6RAELDnd7KsZXTIreM4BSWntgRDzC3cK-grFtSK6hIOWWE4s9TCk-Rxvofg4yIu7PA737CC6tzJZQqR9dGzuDJFq5K4Qeox6k/s640/An_Loc2.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgS0UHHpSnLGCQJs2Y8IdN5RHguxj-o-Ltc9snzAlgCXZQZfrnHMD9GvEgL1tVwXzLD7NCgxLrvDowjP-7niPTPLZE-SYKAPIQodW6OsZrdEJohPBsiy8e5cRyJa7sHLM8IQTsEgmY9yCs/s1600/anloc1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="468" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgS0UHHpSnLGCQJs2Y8IdN5RHguxj-o-Ltc9snzAlgCXZQZfrnHMD9GvEgL1tVwXzLD7NCgxLrvDowjP-7niPTPLZE-SYKAPIQodW6OsZrdEJohPBsiy8e5cRyJa7sHLM8IQTsEgmY9yCs/s640/anloc1.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiQIDEDg47ychmw6hFnB3JnMHQtNFXUQjWHXMrUsLOqRuF1Ql0_6fcOx_eGcg1YMGGZgMvIuKx599iKpl78FgPdtGzBB4pAw5-pY5aQ8UsTfsuasdB1jjZBqG4410OoW4ooxXM8k5sNKYk/s1600/anloc3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiQIDEDg47ychmw6hFnB3JnMHQtNFXUQjWHXMrUsLOqRuF1Ql0_6fcOx_eGcg1YMGGZgMvIuKx599iKpl78FgPdtGzBB4pAw5-pY5aQ8UsTfsuasdB1jjZBqG4410OoW4ooxXM8k5sNKYk/s640/anloc3.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKySdd2IYOFWV0cuNHwpocWI3mv8HGiMAMMDQo0tk5l3AzNi1BqvxOKFiOO1FZxLng1p0m5bBooiSXGwi8gQxQXoOjJjTqWtdkEFWcR1Tasgf9lHCFSUn02d9TdF3BurCnS1G9i5uUCdA/s1600/anloc5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="310" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKySdd2IYOFWV0cuNHwpocWI3mv8HGiMAMMDQo0tk5l3AzNi1BqvxOKFiOO1FZxLng1p0m5bBooiSXGwi8gQxQXoOjJjTqWtdkEFWcR1Tasgf9lHCFSUn02d9TdF3BurCnS1G9i5uUCdA/s640/anloc5.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinnS9VU6WpjWQtysv4K5oOnbMCFxtKw-KAZrBn72TePL5uPXz-J7uL5pvQ_03Pf7zbQRYg3D9qtx8nNtlC3brJFg0LyhbYy_rCv43PahcHxFi2_C8IGChoPNkkvxVtMR0lR3O6O6dv6M0/s1600/anloc9.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="412" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEinnS9VU6WpjWQtysv4K5oOnbMCFxtKw-KAZrBn72TePL5uPXz-J7uL5pvQ_03Pf7zbQRYg3D9qtx8nNtlC3brJFg0LyhbYy_rCv43PahcHxFi2_C8IGChoPNkkvxVtMR0lR3O6O6dv6M0/s640/anloc9.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisT8J98vC8UA5bcbCXa59bxsChzxGIdbIaY7cIhA4bOSW8HygLtuXP_0yFdQ8r6lRoYHrPTfeaccf7dZk2brzH_syFcjQqQqI4ejVUKeeqKZSMp91kvVMUy8MmgIuZY4nqzQYBiCLIq4M/s1600/anloc10.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="358" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisT8J98vC8UA5bcbCXa59bxsChzxGIdbIaY7cIhA4bOSW8HygLtuXP_0yFdQ8r6lRoYHrPTfeaccf7dZk2brzH_syFcjQqQqI4ejVUKeeqKZSMp91kvVMUy8MmgIuZY4nqzQYBiCLIq4M/s640/anloc10.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1dEeaTux3ZTZI2arrFUVY8yI_h-nyIGrCN-cW7ydtb_U5LPwAvrgpWgSsOABszaI0K6f6WH81BzEhiASuTZ-9DjNtucRWQFQ204Y_0BIf5C-_2OJAf8YcmSa0jI66dtdDltZgB2yhgBM/s1600/anloc_pic7.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="462" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1dEeaTux3ZTZI2arrFUVY8yI_h-nyIGrCN-cW7ydtb_U5LPwAvrgpWgSsOABszaI0K6f6WH81BzEhiASuTZ-9DjNtucRWQFQ204Y_0BIf5C-_2OJAf8YcmSa0jI66dtdDltZgB2yhgBM/s640/anloc_pic7.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9F7eMiqGhi4EOg6VbwdZKBKGHS6cKpFeBu0xxVEcaiHMSNF1NwyhUqEcrkory4xOH6Bl1YZGb0A44yJLTO0VlxBZfYOD4kXYmv4sdUfGiVQzYVCeFeG8QwDdp5oWPxJ8bXt14aVUkOR8/s1600/anlocanhdung_.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="496" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh9F7eMiqGhi4EOg6VbwdZKBKGHS6cKpFeBu0xxVEcaiHMSNF1NwyhUqEcrkory4xOH6Bl1YZGb0A44yJLTO0VlxBZfYOD4kXYmv4sdUfGiVQzYVCeFeG8QwDdp5oWPxJ8bXt14aVUkOR8/s640/anlocanhdung_.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5ZBZpsUz88WSjr89-dlphIj8PVGEEqqRXZEmaCeLw7-SZwcjCAVWrN-mEKKb8STfbbBaMnB-g8YyLWUryVHJvr2Z57oGAfQY2Ooen5jxwLOtshC0hiMq4EaEg2cG-8vAqOiYJJ1vffwc/s1600/AnLocDiaSuGhiChienTich_DoVang_S28.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="156" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5ZBZpsUz88WSjr89-dlphIj8PVGEEqqRXZEmaCeLw7-SZwcjCAVWrN-mEKKb8STfbbBaMnB-g8YyLWUryVHJvr2Z57oGAfQY2Ooen5jxwLOtshC0hiMq4EaEg2cG-8vAqOiYJJ1vffwc/s640/AnLocDiaSuGhiChienTich_DoVang_S28.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhYgyyraLSAR-kywDOxLv2M0X1Pb4aVXNZFKQmSTFCpgTx6tWQTYFw7vo7KKcuoYLVnM3u_I108vuAiu8CNk3KLD7lsxbQQm5rUY4g0ivxPJ7Q3g0EjMk-RBA0Hw3FuGIXYwoUxlAQpXlQ/s1600/AoChuHi2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhYgyyraLSAR-kywDOxLv2M0X1Pb4aVXNZFKQmSTFCpgTx6tWQTYFw7vo7KKcuoYLVnM3u_I108vuAiu8CNk3KLD7lsxbQQm5rUY4g0ivxPJ7Q3g0EjMk-RBA0Hw3FuGIXYwoUxlAQpXlQ/s640/AoChuHi2.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjccGr5s4Nt_YpaJUFsS7I7aH-4GMt_uMVVM5jKjtRGAjTXb4rpsVgcwUQ4HkWfz-UEVoiPZSfupPRiYA_BGCj-An02C7w6rQeBXHCE-U79UMzLgkAC2szwIN0PHszVTRnqJx_pg6wXLuU/s1600/b2tvluan.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjccGr5s4Nt_YpaJUFsS7I7aH-4GMt_uMVVM5jKjtRGAjTXb4rpsVgcwUQ4HkWfz-UEVoiPZSfupPRiYA_BGCj-An02C7w6rQeBXHCE-U79UMzLgkAC2szwIN0PHszVTRnqJx_pg6wXLuU/s640/b2tvluan.jpg" width="460" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiSTo_3JrFvHRwSoHTjeR2w3_aIbrxMsK2hczx2cG7dI7YkYfMJMJ2s07Glcf50kadWcpIYzfUJaV-Fhjz9fzKhFs0rMcx7O30srD61ED7JESUgU2oxsuc4LoovvzMWqKAzNHZ-jGHadCQ/s1600/Battle+of+An+Loc+Poster.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiSTo_3JrFvHRwSoHTjeR2w3_aIbrxMsK2hczx2cG7dI7YkYfMJMJ2s07Glcf50kadWcpIYzfUJaV-Fhjz9fzKhFs0rMcx7O30srD61ED7JESUgU2oxsuc4LoovvzMWqKAzNHZ-jGHadCQ/s640/Battle+of+An+Loc+Poster.jpg" width="428" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh3BcKq22o-E47Xj55598x1RhNqQ8_hXWZ7ZG3MB97BTa2JfmOC9TTP2NkBjBF9IVm6NpNVv-TK4dlCAWiI6dqsGSP9vJS4yAd03IHTh4xD7sZ8CJEDTQxRhdg0Lp1SDGASYf4MUAVlD44/s1600/dflea.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="398" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh3BcKq22o-E47Xj55598x1RhNqQ8_hXWZ7ZG3MB97BTa2JfmOC9TTP2NkBjBF9IVm6NpNVv-TK4dlCAWiI6dqsGSP9vJS4yAd03IHTh4xD7sZ8CJEDTQxRhdg0Lp1SDGASYf4MUAVlD44/s640/dflea.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTPCmODdu5ozILL6w3onw73I40b157SXjw91m1l-H2I238ndHoHlcVxpa5tqAM-pOH48r54VZpwn_3e8Dd8qQ39OcJsc27p6NjATyHQzs1c-4OzMZ0IGW52ZI0IISqUDZyqrzFvSTs9PE/s1600/doigio1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="332" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTPCmODdu5ozILL6w3onw73I40b157SXjw91m1l-H2I238ndHoHlcVxpa5tqAM-pOH48r54VZpwn_3e8Dd8qQ39OcJsc27p6NjATyHQzs1c-4OzMZ0IGW52ZI0IISqUDZyqrzFvSTs9PE/s640/doigio1.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_zDG0f8_CQHreCXOrs70KO1uKSYFD7iHf6-79sgn21mPopV4I_hGgfl2V7FCfXaAhrxAnE06YB4o3CIj9aY9mzl4Cp0860JAh2Y_0xL4PAzUi7VrWKtXAQTggVYVhFOZy2BYm6NuneDA/s1600/dp7iti.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="366" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi_zDG0f8_CQHreCXOrs70KO1uKSYFD7iHf6-79sgn21mPopV4I_hGgfl2V7FCfXaAhrxAnE06YB4o3CIj9aY9mzl4Cp0860JAh2Y_0xL4PAzUi7VrWKtXAQTggVYVhFOZy2BYm6NuneDA/s640/dp7iti.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghB0MlLHGWRt6h7cjamGaUdb-1cx8xqaLXwFYzHAHyhcwoa8_5lb4pLnGQV_RrRf4J95PJfqgvAN35qJYJRQPRrSWCe8PfIQMPc_a0nQmcd2eaQSlcvmsquzDduEbkg7RdYOengCGp2EI/s1600/dyzb8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="434" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghB0MlLHGWRt6h7cjamGaUdb-1cx8xqaLXwFYzHAHyhcwoa8_5lb4pLnGQV_RrRf4J95PJfqgvAN35qJYJRQPRrSWCe8PfIQMPc_a0nQmcd2eaQSlcvmsquzDduEbkg7RdYOengCGp2EI/s640/dyzb8.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiBzPZtm3havBMbqQj7x_Se36GSWrdsxpuxaI_RibDbZWcKXXX8PoUryw_qjncMSdeNO0BymloOanEotjrI1SbGzcPGR9ZIuoNulsdih5PC-nCM534N5E7bzDKYCL29_pBwLWPYXc0JcSo/s1600/etsf39.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="454" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiBzPZtm3havBMbqQj7x_Se36GSWrdsxpuxaI_RibDbZWcKXXX8PoUryw_qjncMSdeNO0BymloOanEotjrI1SbGzcPGR9ZIuoNulsdih5PC-nCM534N5E7bzDKYCL29_pBwLWPYXc0JcSo/s640/etsf39.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhJE9kK9TCKG2qqrcSe72E48UDWWUg6WaVCDMXUC8YbYV-4AkJRSCeIQxiTn8NNB7EjKd7Q8zyuLLWkG2QazxateH52A1xu09CFACowfXySyi2diKF2vURyE9dU3knYG2NY3m2Wx_YGvow/s1600/f43700.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="282" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhJE9kK9TCKG2qqrcSe72E48UDWWUg6WaVCDMXUC8YbYV-4AkJRSCeIQxiTn8NNB7EjKd7Q8zyuLLWkG2QazxateH52A1xu09CFACowfXySyi2diKF2vURyE9dU3knYG2NY3m2Wx_YGvow/s640/f43700.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVwWC_PHeuE0ycpyrkM1YE891jhxP1SC8kTGw4uE2SsEjpAgiMZCH983coBfAm-JoiWBWpT9OH885fe2G-Urc60SGTcCwLjSGPEuSVk-n_iGFKosJ2IzHEpc2KlNYsO_UAQhY7rLLQzIc/s1600/fo2mgp.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhVwWC_PHeuE0ycpyrkM1YE891jhxP1SC8kTGw4uE2SsEjpAgiMZCH983coBfAm-JoiWBWpT9OH885fe2G-Urc60SGTcCwLjSGPEuSVk-n_iGFKosJ2IzHEpc2KlNYsO_UAQhY7rLLQzIc/s640/fo2mgp.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjZo29FqLnr3uuJp422Fd_yxbgPgZvQWtdrybxt3wufZTOuCNvPWdrJTHgmJw8bP6qDBOenKV_w3MVt7994jWdUOK0HOrbafBNTmx31_y2n-ZBoHXJyhuieEwOfyszrZ3njWSfjCJV0D5E/s1600/fvib12.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjZo29FqLnr3uuJp422Fd_yxbgPgZvQWtdrybxt3wufZTOuCNvPWdrJTHgmJw8bP6qDBOenKV_w3MVt7994jWdUOK0HOrbafBNTmx31_y2n-ZBoHXJyhuieEwOfyszrZ3njWSfjCJV0D5E/s640/fvib12.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgvqMMyJFK1gnXp0h0xvOTmZfCHZpZW9h8XN04yye-ENqAVysNwKqkkHhLbQxrgoUz1YFPJ6J5K2xqZIVEvB8fTXjBpellO_SWgx6MhW_2TtNfnKwaq1p4YE0cEYmzD1_vZOTdFnjgKQRI/s1600/i2vllk.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="510" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgvqMMyJFK1gnXp0h0xvOTmZfCHZpZW9h8XN04yye-ENqAVysNwKqkkHhLbQxrgoUz1YFPJ6J5K2xqZIVEvB8fTXjBpellO_SWgx6MhW_2TtNfnKwaq1p4YE0cEYmzD1_vZOTdFnjgKQRI/s640/i2vllk.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQxn02C8xL2Qaqef40UP_S63gtTD4wFMgLSydHFsz80zrQUAf-cj-9ab7zBF70mq3lek2lwYYJqYK8LI6J7dioG01JWtiSg3CTEFBkKibIGujZDNNXLOhe1UKb5Q6luLH7FM_xy5qf01o/s1600/i56n3q.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="552" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQxn02C8xL2Qaqef40UP_S63gtTD4wFMgLSydHFsz80zrQUAf-cj-9ab7zBF70mq3lek2lwYYJqYK8LI6J7dioG01JWtiSg3CTEFBkKibIGujZDNNXLOhe1UKb5Q6luLH7FM_xy5qf01o/s640/i56n3q.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUFWi1qrEGqZDYm0O8Kla3SjtI0OpBcFn4ShBU0dGrigEfFoinkgv0BvnVFb5biDVJd0TgvZL2Z_HSAzJ8Xg9xu4sDx27Qp8PwlWoGylKwRvp6mkCHED35sGJfdmX3TFLIakZFMFkuas8/s1600/image001.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="576" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUFWi1qrEGqZDYm0O8Kla3SjtI0OpBcFn4ShBU0dGrigEfFoinkgv0BvnVFb5biDVJd0TgvZL2Z_HSAzJ8Xg9xu4sDx27Qp8PwlWoGylKwRvp6mkCHED35sGJfdmX3TFLIakZFMFkuas8/s640/image001.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUGxYLQz7njTTFGhKtboSvZpbncvhDwYcAgLQKy_8OtH4GTv-iHsxQO11RDW6Wtnc_lQuzw_ssyKDD8R7MF9ZuDBSzP5hk2R8TXOtRoqmMBuiCV85WOXoDlurU_4T9GXzSJYsNyhJ7DfQ/s1600/image021.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUGxYLQz7njTTFGhKtboSvZpbncvhDwYcAgLQKy_8OtH4GTv-iHsxQO11RDW6Wtnc_lQuzw_ssyKDD8R7MF9ZuDBSzP5hk2R8TXOtRoqmMBuiCV85WOXoDlurU_4T9GXzSJYsNyhJ7DfQ/s640/image021.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzmsxfn085cKXTkuzii6hsDStZOcKMpnEbYW5IriH9mJ9N8HphyphenhyphenV3PpSjgk1gvf3LCeP5BUeJtuojfsQcdTi9_JsYxlJktJhOSveX0Q78MT5ebcqWuJM1MdY9f8V4285h5tx47x_JHbr8/s1600/image049.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzmsxfn085cKXTkuzii6hsDStZOcKMpnEbYW5IriH9mJ9N8HphyphenhyphenV3PpSjgk1gvf3LCeP5BUeJtuojfsQcdTi9_JsYxlJktJhOSveX0Q78MT5ebcqWuJM1MdY9f8V4285h5tx47x_JHbr8/s640/image049.jpg" width="430" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjFWSYOA34wTP2z7GqW_TJMYGrQ2-7wtftbvg97Ilt7N41CrwDVrYaYTOXnDm-_7FlrbNXAL0z3nzGnRrPbl70IuFbPvtHdQ4aITE7ovB1Ka9C1oUwYtCANMSbyvectQipgyWJdDH_jitE/s1600/image054.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="566" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjFWSYOA34wTP2z7GqW_TJMYGrQ2-7wtftbvg97Ilt7N41CrwDVrYaYTOXnDm-_7FlrbNXAL0z3nzGnRrPbl70IuFbPvtHdQ4aITE7ovB1Ka9C1oUwYtCANMSbyvectQipgyWJdDH_jitE/s640/image054.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjnGoSDHffNPVIGpYdzeLshBERhf8vuPhm-Y6MQo-OjDig1E2OzDZ-1KyMYlCzmQCEoGu0UKRLSvbx-yKSsAGTlf51b94wCM-GpAzceGtVniFqClM18eTkkDTWytXDHE24z6xXRrXKYr00/s1600/image.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="348" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjnGoSDHffNPVIGpYdzeLshBERhf8vuPhm-Y6MQo-OjDig1E2OzDZ-1KyMYlCzmQCEoGu0UKRLSvbx-yKSsAGTlf51b94wCM-GpAzceGtVniFqClM18eTkkDTWytXDHE24z6xXRrXKYr00/s640/image.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiv2cgm8h48ZOdJKqvU3o8bupi0k7XtJz7Se4VypeS-VKJCrDEcEdlwjjsaXm-cxkNangKYlTv0j1pCCNv7G35ome8yuY3J8E3sRHQm3XXR7OCwtv2ijnKQbreAqfdjbRpOF4asNe2_pFA/s1600/images.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="411" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiv2cgm8h48ZOdJKqvU3o8bupi0k7XtJz7Se4VypeS-VKJCrDEcEdlwjjsaXm-cxkNangKYlTv0j1pCCNv7G35ome8yuY3J8E3sRHQm3XXR7OCwtv2ijnKQbreAqfdjbRpOF4asNe2_pFA/s640/images.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggxEF_Vah2dapPFbMRZjht0eHcODzz8dIs7m3x4xGpIE18y46-LL8VmeAc53YNK_fB6xaEd5HTq1iKSCouZoC9QZ7HhUX9GXLA10ISd1W7S1-MXWaH1QZ51KlvXOsaHXODak6Q7xqFeRc/s1600/invitation60.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="482" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggxEF_Vah2dapPFbMRZjht0eHcODzz8dIs7m3x4xGpIE18y46-LL8VmeAc53YNK_fB6xaEd5HTq1iKSCouZoC9QZ7HhUX9GXLA10ISd1W7S1-MXWaH1QZ51KlvXOsaHXODak6Q7xqFeRc/s640/invitation60.png" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi29HGiTmmCH0LGuNNdsnhAGbTCojr7fYfO7X98tg4n4q_k-kEaRf0uHvnS886GF-XS4MaxU42YjA0p3xHd-XhaoW5c0bq-Kg_LVvAFo8XZ_zo95dgOZDUak7mK0AzI_q18ZeTQCGfKw80/s1600/ixd2ev.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="502" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi29HGiTmmCH0LGuNNdsnhAGbTCojr7fYfO7X98tg4n4q_k-kEaRf0uHvnS886GF-XS4MaxU42YjA0p3xHd-XhaoW5c0bq-Kg_LVvAFo8XZ_zo95dgOZDUak7mK0AzI_q18ZeTQCGfKw80/s640/ixd2ev.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgMpyHpPUdGtFZkw5OBF-R1zxKN7rCKwgq5YO4a5dW5sXRUfm3d-tUrra0lXrzNafuJE3QJ26MU0UmKAVG6nnStJcw4rTM1wTVojur8Y2_vmHyFVpPKkYEOtFIgD4Yda86P3yNJZiuvxA8/s1600/j6h1q8.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="432" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgMpyHpPUdGtFZkw5OBF-R1zxKN7rCKwgq5YO4a5dW5sXRUfm3d-tUrra0lXrzNafuJE3QJ26MU0UmKAVG6nnStJcw4rTM1wTVojur8Y2_vmHyFVpPKkYEOtFIgD4Yda86P3yNJZiuvxA8/s640/j6h1q8.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVK_DmtljPvvKssn9JeCqhk3QhghSAxxbQd9x3d9Srd_FT6N6m4dPf4PMzfjdZjev41Fzx1eEiRvbF8iv_3_NqhR3sZabBhIPCJlskGEjsBZEjSITwgOEAj_dmeQjOpl-w1Nt1BEG1F4E/s1600/j8pjpt.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="436" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgVK_DmtljPvvKssn9JeCqhk3QhghSAxxbQd9x3d9Srd_FT6N6m4dPf4PMzfjdZjev41Fzx1eEiRvbF8iv_3_NqhR3sZabBhIPCJlskGEjsBZEjSITwgOEAj_dmeQjOpl-w1Nt1BEG1F4E/s640/j8pjpt.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwHQ7zhyw0NXfcQs2J7VnNhMBvuCjUseE1ZeESrQ-Qi7DouIZh-JZvpkFyx3uQLBqy4dj24FPcrWOIw8eoarvnzvouJ6mP5DnQnJl7ocbmI7Hc3MscNGnvGSwbOKFmkluggw9RwFkeRfg/s1600/jf7rrd.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="422" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiwHQ7zhyw0NXfcQs2J7VnNhMBvuCjUseE1ZeESrQ-Qi7DouIZh-JZvpkFyx3uQLBqy4dj24FPcrWOIw8eoarvnzvouJ6mP5DnQnJl7ocbmI7Hc3MscNGnvGSwbOKFmkluggw9RwFkeRfg/s640/jf7rrd.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4uTk1xX5ZnhlCY_5paKoHxDcKPO8XzePfmFSIi2yttV3Rw7oXovgW2rPn4xtbMsFiOKU1jPPX0SaWFTruT8A3F9FeWsknISmeAfZs53o7UGMhrL9pNHYlD2QSww-S1oXcgAbjiBl5t8Y/s1600/js1w28.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="446" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi4uTk1xX5ZnhlCY_5paKoHxDcKPO8XzePfmFSIi2yttV3Rw7oXovgW2rPn4xtbMsFiOKU1jPPX0SaWFTruT8A3F9FeWsknISmeAfZs53o7UGMhrL9pNHYlD2QSww-S1oXcgAbjiBl5t8Y/s640/js1w28.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbO0pJ4OVgf6YWc8NkOtpNDcCnf4CnOal2ItLaYvNyDQKTdzhwUyv6Y1gNcZvs9e-GNjGlu-eTYKrEZnwCYDD93KVDECFpn-4MhJXYWFrbGDnTUQfEfpZRmtEkl1-I3w_gXB_csNnpmuw/s1600/kbaybm.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="500" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhbO0pJ4OVgf6YWc8NkOtpNDcCnf4CnOal2ItLaYvNyDQKTdzhwUyv6Y1gNcZvs9e-GNjGlu-eTYKrEZnwCYDD93KVDECFpn-4MhJXYWFrbGDnTUQfEfpZRmtEkl1-I3w_gXB_csNnpmuw/s640/kbaybm.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrKtW5DULNiP1wsQIBTrLi083z5oFtrOebNdEemCWb-T_nF9aMyADYKU8_Lrp3TZKWK0wXo6Ef_67fp0PQmcSr5pgML-tEmwiJP8EWbqNeufOQQCA8AIN8_Nee4I3E29wc8sQTFi7s7Fc/s1600/kd5nrt.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="476" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjrKtW5DULNiP1wsQIBTrLi083z5oFtrOebNdEemCWb-T_nF9aMyADYKU8_Lrp3TZKWK0wXo6Ef_67fp0PQmcSr5pgML-tEmwiJP8EWbqNeufOQQCA8AIN8_Nee4I3E29wc8sQTFi7s7Fc/s640/kd5nrt.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTXfXmBoqWvlKzzE2F0SThpRW1Ha-VR1GVOOpvJr5wgPEtzlGjUIGcrBTZgf2KwtoEydoAbo80DyI6l7Ad4n_YMbbJQkg2epaA9s4JETHU8RPwQ5cl_bd9WMA3Ub7HQyjK3fjjrN1GlSQ/s1600/nghia_trang_An_Loc_2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="274" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhTXfXmBoqWvlKzzE2F0SThpRW1Ha-VR1GVOOpvJr5wgPEtzlGjUIGcrBTZgf2KwtoEydoAbo80DyI6l7Ad4n_YMbbJQkg2epaA9s4JETHU8RPwQ5cl_bd9WMA3Ub7HQyjK3fjjrN1GlSQ/s640/nghia_trang_An_Loc_2.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg38N_ITwpm5s673ft6awVDeRFoocqpo0zBaj6yHLru0qgvAibMdMOxjvzMpcqeQ7SCXZkw3Cuwa6zCCpJ_hAX7RCsMuiBiRgHA1c96zYRalEAWXOcnT1sJW-F2ciNIxy0bxcHFMYJpk2M/s1600/NuiBaDinh.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="420" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg38N_ITwpm5s673ft6awVDeRFoocqpo0zBaj6yHLru0qgvAibMdMOxjvzMpcqeQ7SCXZkw3Cuwa6zCCpJ_hAX7RCsMuiBiRgHA1c96zYRalEAWXOcnT1sJW-F2ciNIxy0bxcHFMYJpk2M/s640/NuiBaDinh.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQOMwOhvQ7Kho5LVSHejW8Cw7LLZum2dZwTmtCrHzFtUCpkuZG2F93wdG_m95L9HK-K02Des3XsceiCS_xB2Ajm-Jy9ROvCK7zPt69sF2Lhc-WTGjOGOZZNeKJQWgz_t4YnYUOb-0vbHo/s1600/ofxqr.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="462" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjQOMwOhvQ7Kho5LVSHejW8Cw7LLZum2dZwTmtCrHzFtUCpkuZG2F93wdG_m95L9HK-K02Des3XsceiCS_xB2Ajm-Jy9ROvCK7zPt69sF2Lhc-WTGjOGOZZNeKJQWgz_t4YnYUOb-0vbHo/s640/ofxqr.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrgcLRX1vQJ70gjARz5cML4rFESK1o8M_a67unSt38Gf0DEMeQhSP51sFg5IYoUqJi6kSuDIs_AzMfbGQXAOSb1MvMBwtnlaPmOhBL-mrhlZNDDDwZdW9b8sbWsXMqqF-cmTOzZiT5nf0/s1600/PhamChauTaionthejeep.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrgcLRX1vQJ70gjARz5cML4rFESK1o8M_a67unSt38Gf0DEMeQhSP51sFg5IYoUqJi6kSuDIs_AzMfbGQXAOSb1MvMBwtnlaPmOhBL-mrhlZNDDDwZdW9b8sbWsXMqqF-cmTOzZiT5nf0/s640/PhamChauTaionthejeep.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvaS8R6XRFgYPGDp1kMbZMvNSRrln7_09Ujj_jOnVdUCCI1lBcaY3tVHuWrrLrJ9WczozZARYnUfjd8F7_2zRVvsD_frbhx0us4-mexxrx4phMiZHoGD5OckJ4B_3PqlvPAQNtbnTdfK0/s1600/Poster-AnLoc2016-170908060.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvaS8R6XRFgYPGDp1kMbZMvNSRrln7_09Ujj_jOnVdUCCI1lBcaY3tVHuWrrLrJ9WczozZARYnUfjd8F7_2zRVvsD_frbhx0us4-mexxrx4phMiZHoGD5OckJ4B_3PqlvPAQNtbnTdfK0/s640/Poster-AnLoc2016-170908060.png" width="426" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7s6_0FkiNpve24_e01UA1H6wUCaQtlMBj9aqanlEsLHfrPwFJYxt6TqN7iW9zV4ls_rVO00nHZyAqI_dwn-_8rJRFHuSqmVNxPwFMDG4Lcd0ee4gjZMq1JUqNGrOPfWErUlSyElsTxiU/s1600/r2937n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="430" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7s6_0FkiNpve24_e01UA1H6wUCaQtlMBj9aqanlEsLHfrPwFJYxt6TqN7iW9zV4ls_rVO00nHZyAqI_dwn-_8rJRFHuSqmVNxPwFMDG4Lcd0ee4gjZMq1JUqNGrOPfWErUlSyElsTxiU/s640/r2937n.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjUGEGgcjE_4wi3WWRbieFG6Lkcoc6Vr3mTg1yHvoSYG6RmYwjoM22Etro6dZUKyYCX6AJfwfD_uNAo4XjKgWh4jpi7oLUVmUA13EAUVUMY6J8zFZIPR9ZATiYoIXmbvH96hUNEeYBJucE/s1600/sbkiyv.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="364" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjUGEGgcjE_4wi3WWRbieFG6Lkcoc6Vr3mTg1yHvoSYG6RmYwjoM22Etro6dZUKyYCX6AJfwfD_uNAo4XjKgWh4jpi7oLUVmUA13EAUVUMY6J8zFZIPR9ZATiYoIXmbvH96hUNEeYBJucE/s640/sbkiyv.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOEUsm6pOuQWYhAkqtPRFOn4IEBCQZ8ycB2he5V-B1WoUYv_iTblPY2wurR0l9QDoHNKbjEVoN9umhxSNGrYTYdGewascW0HaQt9q-H0a1JZ7xCjrKz-ZbWtDSXK7A2DLcnNizMEhZx9M/s1600/v3zx3n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="440" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOEUsm6pOuQWYhAkqtPRFOn4IEBCQZ8ycB2he5V-B1WoUYv_iTblPY2wurR0l9QDoHNKbjEVoN9umhxSNGrYTYdGewascW0HaQt9q-H0a1JZ7xCjrKz-ZbWtDSXK7A2DLcnNizMEhZx9M/s640/v3zx3n.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2d5cw4o2Dh3S2avHsDl4o3oY5J6DpxkJrrWAY1LF6qPAODy6ZBkJbHMRKt5CxEHVPldBzzDnSiw5k7V1YKvO4nfxI8n1YAhw8i1p1x8onfI69TEEo1O8ZH8szNIT3ojo95IqoEQQMzX4/s1600/wjz4vk.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="422" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi2d5cw4o2Dh3S2avHsDl4o3oY5J6DpxkJrrWAY1LF6qPAODy6ZBkJbHMRKt5CxEHVPldBzzDnSiw5k7V1YKvO4nfxI8n1YAhw8i1p1x8onfI69TEEo1O8ZH8szNIT3ojo95IqoEQQMzX4/s640/wjz4vk.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjKWzZaY0rXMhXVEipgq4X8KF6ilnnLRBoKSK7BMmsd5ubCXc-tkoGBd6_A8LjB4rnLUJSUHVyWHOI4tkOBEB4WGbRBYUjAyqcZse1HedNnc-70WF3XptCYcL4ywfwvoSveLTR-mT7Zsw/s1600/zlua7p.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="470" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjKWzZaY0rXMhXVEipgq4X8KF6ilnnLRBoKSK7BMmsd5ubCXc-tkoGBd6_A8LjB4rnLUJSUHVyWHOI4tkOBEB4WGbRBYUjAyqcZse1HedNnc-70WF3XptCYcL4ywfwvoSveLTR-mT7Zsw/s640/zlua7p.jpg" width="640" /></a></div>
<br />Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-10143363209915425882016-06-17T01:33:00.001-07:002016-06-17T01:33:37.379-07:00Đinh thanh Long, Phi Công của KQ VNCH / Không Trang Bị Diêm Quẹt / An Lộc 1972<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEVN2Ku6hn7bDZbSbMU43e_Zp_CFJ-q1UpDUSg-TlrnRFXsd12aBjTlmcoqEcYQCtT2ZlL-1eaSJdotKPSFLRCPUlihGMpZQOo7OhHqFK-vuA5sy0pTsRhUJrc1kA451bbS3_nAY3m5vg/s1600/13406735_1648008825523926_630802659794498150_n.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhEVN2Ku6hn7bDZbSbMU43e_Zp_CFJ-q1UpDUSg-TlrnRFXsd12aBjTlmcoqEcYQCtT2ZlL-1eaSJdotKPSFLRCPUlihGMpZQOo7OhHqFK-vuA5sy0pTsRhUJrc1kA451bbS3_nAY3m5vg/s640/13406735_1648008825523926_630802659794498150_n.jpg" width="466" /></a></div>
<span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: large;"><span class="fbPhotosPhotoCaption" data-ft="{"tn":"K"}" id="fbPhotoSnowliftCaption" tabindex="0"><span class="hasCaption">Tôi, Đinh thanh Long, Phi Công của KQ VNCH.<br /> Hình chụp tại Bình Long-An Lộc sau khi được giải tỏa, cuối tháng 7/1972, Mùa Hè Đỏ Lửa!<br /> Lúc đó 25 tuổi!<br /> Phục vụ PĐ 231 BH.<br /> Hãy xem áo bay và trang bị.<br /> Có rớt, khg cần đốt diêm quẹt!<br /> Cách nay gần 50 năm!</span></span></span></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-21059267473959110992016-06-17T01:25:00.000-07:002016-06-17T01:25:28.231-07:00 An-Lộc Foundation kính mời Quý Vị hỗ trợ "Ngày ghi dấu 44 năm Chiến Thắng An-Lộc"<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisrxxhModOh6e3aNad4TIZu6Yo1xqLcKGRlqNf-tn9YkYoanhWLbMM4XvCgle9ko4ENtR2Q_ggHZMqdi3oLTIHg_uJ2nLX2N80pIY__v0qbJZNF2PPvyVD64Stxv0bQrBBHf4XVWGYVUc/s1600/Poster-AnLoc2016-170908060.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="640" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEisrxxhModOh6e3aNad4TIZu6Yo1xqLcKGRlqNf-tn9YkYoanhWLbMM4XvCgle9ko4ENtR2Q_ggHZMqdi3oLTIHg_uJ2nLX2N80pIY__v0qbJZNF2PPvyVD64Stxv0bQrBBHf4XVWGYVUc/s640/Poster-AnLoc2016-170908060.png" width="426" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEpRd3GATJmSf6PlrMSnIjS1ehj_rDfB4Co5NKy0l2IZ43GPiMxP86rtOXTVI272U8xeYk8T7HtbKDdYUkaUmB2SMnBUSDuuRsCFK5qJAiTtFtp48qCtRtRaCeii5Ia271gDSvdej4n30/s1600/invitation60.png" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="482" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiEpRd3GATJmSf6PlrMSnIjS1ehj_rDfB4Co5NKy0l2IZ43GPiMxP86rtOXTVI272U8xeYk8T7HtbKDdYUkaUmB2SMnBUSDuuRsCFK5qJAiTtFtp48qCtRtRaCeii5Ia271gDSvdej4n30/s640/invitation60.png" width="640" /></a></div>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22451">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22450">An-Lộc
Foundation kính mời Quý Vị hỗ trợ </span></span></span></div>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22451">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22450">"Ngày ghi dấu 44 năm Chiến Thắng An-Lộc"</span></span></span></div>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22451">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22450">(Thiệp Mời attached file).</span></span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22454">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yiv0804365159yui_3_16_0_ym19_1_1465858772268_22484">QUỐC-NAM,
Chủ Tịch</span></span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7226">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7236">An-Lộc
Foundation</span></span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7209">
</div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7238">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">P.S.
</span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7227">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7237">Trực
thăng và xe Jeep Quân Đội sẽ chào đón quý vị tham dự Dạ Hội “Ngày ghi dấu 44 năm
Chiến Thắng An-Lộc”.</span></span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"></span></span>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7230">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7229">Sau
ngày Độc Lập July 4 của Hoa Kỳ, Dạ Hội "<b id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7235"><i id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7234">Ngày ghi dấu 44 năm Chiến thắng
An-Lộc</i></b>" quy mô và đầy sáng tạo, sẽ chào đón quý chiến hữu QLVNCH
& gia đình, từ 5:30G chiều Thứ Sáu ngày 8 tháng 7 năm 2016. Quý Vị khắp hải
ngoại hãy chuẩn bị tham dự một chương trình văn nghệ về Người Lính VNCH được
An-Lộc Foundation <span style="background-color: yellow;"><b>dàn dựng mới lạ và hấp dẫn từng phút hội diễn trên sân khấu
Seafood Palace Restaurant 800 ghế ngồi ở Thủ đô tị nạn Westminster (miền Nam
Cali, Hoa Kỳ)</b></span>. Bản tin về sự kiện họp mặt quý chiến hữu các Quân Binh Chủng và
văn nghệ về Người Linh QLVNCH "độc nhất vô nhị" như vậy, tại Link sau
đây:</span></span></span><br />
</div>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7270">
</div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7232">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7231">Để về
thăm Thủ đô tị nạn Little Saigon (Nam California) và gặp gỡ những Chiến Sĩ Anh
Hùng sống sót cuối cùng của mặt trận An-Lộc 93 ngày đêm tử chiến với Bắc Quân
(CSVN), quý vị hãy ủng hội vé 30 Mỹ-kim bằng cách dùng Thẻ Tín Dụng mua ngay
tại <a href="http://www.bolsatickets.com/" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7249" rel="nofollow" target="_blank">www.bolsatickets.com</a>. Bời số ghế
ngồi trong "Ngày ghi dấu 44 năm Chiến thắng An Lộc lần đầu tiên tại Hoa Kỳ"
tháng 7/2016 hạn chế, nên Quý Vị vui lòng giữ chỗ ngay hôm nay.</span></span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7248">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7247">An-Lộc
Foundation hân hạnh kính mời.</span></span></span></div>
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div class="yiv0804365159MsoNormal" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7233">
<span style="font-family: "verdana" , sans-serif;"><span style="font-size: medium;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7251">Email:
<a href="mailto:tuongvang@gmail.com" id="yui_3_16_0_ym19_1_1465888604379_7250" rel="nofollow" target="_blank">tuongvang@gmail.com</a></span></span></span></div>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-49979606697038536752016-06-17T01:20:00.000-07:002016-06-17T01:20:02.882-07:00Chuyện những người lính: Tử thủ An Lộc<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhyIiMyi_z8Z98SmGpABb3sPDKbXw-UgtsReQaztUw1p2W67ku7BqKsdO5Pm8SJ3PQF7YyOeBWfnaS4NzhRr29xyWralNzLvp1M55UvK97_Wgyv9LFYtzbmTZAPoPG8PzSkZipXAfmFjno/s1600/3-battle-lc.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="384" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhyIiMyi_z8Z98SmGpABb3sPDKbXw-UgtsReQaztUw1p2W67ku7BqKsdO5Pm8SJ3PQF7YyOeBWfnaS4NzhRr29xyWralNzLvp1M55UvK97_Wgyv9LFYtzbmTZAPoPG8PzSkZipXAfmFjno/s640/3-battle-lc.jpg" width="640" /></a></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: large;"></span><br />
<div align="right">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: x-small;"><span style="color: maroon; font-weight: bold;">Phạm Phong Dinh<br /><span style="font-style: italic;">(Ðể nhớ lại những ngày Mùa Hè Bão Lửa 1972 - Tri ân những người lính QLVNCH)</span></span></span></span></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: large;"><span style="font-family: Verdana,sans-serif;"><span style="font-size: x-small;">
</span></span><span style="color: dimgrey; font-weight: bold;">Ngày 7
tháng 7, 1972, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đáp xuống An Lộc tuyên dương
công trạng và đặc cách thăng cấp tất cả chiến sĩ tử thủ An Lộc sau gần
ba tháng ác chiến với bốn Sư đoàn Cộng quân 5, 7, 9 và Bình Long. Trong
lúc tình hình mặt trận vẫn còn rất ngột ngạt, tuy rằng các sư đoàn địch
đã lùi ra xa, nhưng không có gì bảo đảm rằng sự hiện diện của vị tổng tư
lệnh là không nguy hiểm cho chính bản thân ông. Tổng Thống Thiệu được
đích thân Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng, tư lệnh Sư Ðoàn 5 Bộ Binh, lái xe
Jeep chở đi một vòng thành phố để quan sát những đổ vỡ của chiến tranh.
Tổng Thống Thiệu đã cảm khái đứng lặng thinh bên những nấm mộ chôn vội
của tử sĩ và người dân An Lộc. Chiếc xe Jeep phải chạy ngang khu bến xe
An Lộc để ông có thể ngậm ngùi trông thấy được một cái nghĩa trang nhỏ,
đơn sơ nhưng rất tươm tất, nơi an táng hình hài của 68 anh hùng 81 Biệt
Cách Dù, mà đã được đồng đội còn sống lập nên thành.</span><br />
<br />
Chiến thắng An Lộc mang một kích thước quá lớn, không còn của riêng
dân tộc Việt Nam đánh bại đạo quân tiền phong của khối Cộng Sản quốc tế
là binh đội Bắc Việt, mà nó còn là một biểu tượng của thế giới tự do
đánh thắng chủ nghĩa Cộng Sản, là khúc dạo đầu báo hiệu sự hủy diệt cái
chủ nghĩa quái thai đó 17 năm sau: Cuộc sụp đổ năm 1989 của Liên Xô và
khối Cộng Sản Ðông Âu. Tổng Thống Thiệu đã trân trọng trao tặng quân dân
tử thủ ở cái thành phố nhỏ bé mà cang cường này một mỹ danh mà sẽ vĩnh
viễn đi vào những trang sử dân tộc và cả quân sử thế giới: Bình Long Anh
Dũng - An Lộc Anh Dũng. Vị tổng thống đã vui vẻ gọi về cho phu nhân của
mình, giọng hân hoan của ông có thể được nghe rộng rắp đất nước từ hàng
triệu chiếc máy thu thanh:<br />
- Bà đừng chờ cơm tôi. Tôi ở đây ăn cơm với anh em chiến sĩ An Lộc.<br />
Người cựu tư lệnh Sư Ðoàn 5 Bộ Binh đã tươi cười đứng giữa những
chiến hữu của ông chụp nhiều bức hình, mà ngày hôm sau đã nằm ở trang
đầu của những tờ báo thủ đô Sài Gòn và cả trên các báo khắp thế giới. Ðó
há chẳng phải là một vinh dự cực lớn mà quân dân Bình Long Anh Dũng đã
xứng đáng nhận được từ chính máu xương của mình. Há chẳng phải đó là một
thách thức ngạo nghễ đối với lũ âm binh què quặt của bốn sư đoàn Cộng
quân đang lẩn trốn đâu đó trong những cánh rừng già Miền Ðông và bên kia
biên giới. Há chẳng phải là một cú đấm ngàn cân của Quân Lực Việt Nam
Cộng Hòa vào giữa mặt cái khối gọi là “các nước xã hội chủ nghĩa anh
em.” Há chẳng phải đó mà một xác nhận cuộc chiến bại nhục nhã mà tướng
tá Hà Nội dù có lật lọng đến đâu cũng phải cúi đầu câm nín hay sao.<br />
Chiếc trực thăng phành phạch đập cánh quạt đưa Tổng Thống Thiệu và
phái đoàn hùng hậu quan khách Sài Gòn ra thăm viếng đã xa dần. Nhưng đối
với quân dân An Lộc, cuộc chiến đấu vẫn còn rất gian nan ở phía trước.
Cộng quân đâu đã cam chịu chiến bại, các đơn vị của chúng vẫn còn lẩn
quẩn bên ngoài An Lộc giội pháo quấy phá ngày đêm. <br />
Ngày 22 tháng 6, 1972, các đơn vị tiền phong của Sư Ðoàn 18 Bộ Binh
đã nhảy xuống thay thế nhiệm vụ trấn thủ An Lộc cho Sư Ðoàn 5 Bộ Binh.
Các đơn vị Sư Ðoàn 5 Bộ Binh lục tục được không vận về căn cứ Lai Khê,
trong khi các đơn vị của Sư Ðoàn 18 tiếp tục đổ vào thành phố. Vẫn còn
một khối lượng công tác chiến đấu ngổn ngang đang chờ đón đoàn tinh binh
tràn đầy nhuệ khí này. Ðồi Gió, Ðồi 169, phi trường Quản Lợi vẫn còn
đang nằm trong tay quân giặc. Chuẩn Tướng Lê Minh Ðảo và chiến sĩ Nỏ
Thần Miền Ðông của ông sẽ rất bận rộn trong những ngày hành quân trước
mặt. Nhưng dù thế nào mặc lòng, buổi chào cờ sáng và thượng Quốc kỳ mỗi
Thứ Hai luôn được Chuẩn Tướng Ðảo cho cử hành trang trọng, bất chấp địch
đang pháo hay không pháo. <br />
Trong những ngày ngột ngạt đó, phóng viên chiến trường Lưu Văn Giỏi
nhận lệnh của Bộ Tư Lệnh Không Quân Việt Nam Cộng Hòa nhảy xuống An Lộc
để ghi nhận những đổ nát của chiến tranh, những hoạt động âm thầm của
những người lính bay Không Quân và người lính Bộ Binh, cùng quân dân An
Lộc đã chiến đấu anh dũng như thế nào, đang và sẽ chiến đấu ra sao, cùng
những mất mát não lòng. <br />
Anh Lưu Văn Giỏi từng là chủ tịch Hội Cựu Quân Nhân QLVNCH Toronto,
Canada, nhiều nhiệm kỳ. Anh đã về hưu từ lâu và vui thú điền viên. Nhưng
những thiên bút ký chiến trường ngày xưa của anh và những đóng góp của
anh trong công cuộc đấu tranh chống cộng và tôn vinh Lá Cờ Vàng Ðại
Nghĩa cùng Những Người Lính QLVNCH vẫn luôn ghi khắc sâu trong lòng mỗi
chúng ta. Bài viết Trên Vùng Trời Ðất Nước của anh đã nhận được Giải Ba
Cuộc Thi Phóng Sự Chiến Trường Năm 1973 của Cục Chính Huấn:<br />
<div align="center">
***</div>
Tại Sư Ðoàn 2 Không Quân, tôi nhận một công điện từ Bộ Tư Lệnh Không
Quân gọi về trình diện gấp, vì nhu cầu công vụ, thời gian công tác và
ngày về sẽ cho đơn vị biết sau. Một chiếc phản lực A37 đi công tác đưa
tôi từ Nha Trang vào Sài Gòn. Tại Parking vãng lai, tôi thót lên “Honda
ôm” trực chỉ Bộ Tư Lệnh Không Quân. Và nửa giờ sau tại đây tôi nhận một
sự vụ lệnh khác, thời gian và nơi đến là 8 ngày tại An Lộc. Tờ mờ sáng
hôm sau, tôi có mặt trên bãi đậu trực thăng của Sư Ðoàn 3 Không Quân để
đi Lai Khê. Lần đi này ngoài hợp đoàn 18 chiếc trực thăng võ trang UH,
còn có 6 chiếc CH-47 (loại trực thăng khổng lồ tải hàng)<br />
<span style="font-weight: bold;">*30 phút ở Lai Khê:</span><br />
Phi trường Lai Khê là một phi trường nhỏ được dùng làm Bộ Chỉ Huy
Tiền Phương, tất cả trực thăng yểm trợ cho An Lộc đều đặt ở đây để tiện
đường cho quân bạn tải quân, tải hàng đến, và nhất là để thu ngắn đường
chim bay đến An Lộc. Tại đây, dưới những gốc cao su già có những hàng
cơm, hàng nước kiểu dã chiến, vài hoa tiêu mắc võng nằm nhai bánh mì
chờ... thời tiết.<br />
Tôi gặp Ðại Úy Ðào Vũ Anh Hùng, nhà văn kiêm hoa tiêu trực thăng. Thấy tôi, Hùng hỏi:<br />
- Ði làm hay đi chơi?<br />
Câu hỏi ngắn và tôi cũng trả lời gọn:<br />
- Ði làm.<br />
Hùng moi trong túi áo bay ra một gói xôi bắp đã bẹp:<br />
- Ăn không?<br />
Tôi lắc đầu vỗ nhẹ tay lên bụng, trong khi anh nhìn tôi từ đầu đến chân:<br />
- Vào Ðiện Biên Phủ thứ hai mà cứ y như là đi du lịch vậy? Không có
áo giáp, nón sắt thì phòng không và pháo kích nó không chê bạn đâu.<br />
Hùng chỉ chiếc máy ảnh tôi đang mang trước ngực:<br />
- Phải có thêm một nón sắt nhỏ cho ống kính mới an toàn, nếu không thì bạn có nhiều triển vọng thất nghiệp đấy!<br />
Kỳ trước, có một ông bạn báo chí lên An Lộc, khi ông ta vừa đưa máy
lên ngắm thì một viên AK đã ưu ái chui vào nằm gọn trong ống kính. Cũng
may là tầm đạn đã yếu nên không bị chột.<br />
Có nhìn thấy cái cảnh phi công Việt Nam treo võng nằm tòn ten dưới
những gốc cao su gậm bánh mì, cạp xôi bắp chờ phi vụ ta mới thấy thương
họ. Nghỉ ngơi và ăn uống như thế mà bay như điên, bay bất kể giờ giấc và
thời tiết. Có khi vừa đáp, chưa kịp nghỉ ngơi mà thấy có tên trong Phi
Vụ Lệnh là lại xách nón. <br />
Chiến đấu cơ oanh tạc yểm trợ bộ binh. đi bay. Cứ sáng vác tàu đi, tối vác về... <br />
Có người đi rồi không bao giờ trở lại. Cũng có người về mà trên thân
tàu lỗ chỗ đầy dấu đạn phòng không. Cũng có người khi đã đáp an toàn
trên bãi đậu rồi mới biết người xạ thủ phi hành của mình đã gục đầu trên
cây đại liên mà chết tự lúc nào. Cũng có khi người hoa tiêu chánh bị
phòng không ngồi chết ngay ngắn trong ghế lái trong “tư thế còn sống,”
cái chết thật đẹp như cái chết của một Từ Hải mà người hoa tiêu phụ vẫn
cố cắn răng để nước mắt mình lăn dài xuống má, tiếp tục bay thi hành cho
xong sứ mạng đã, rồi mới về. Cũng có người phải bỏ tàu giữa rừng để về
bằng một tàu khác, hoặc băng rừng lội suối, rồi năm bảy ngày sau mới về
với một thể xác đói khát và đầy thương tích. Ta có thể so sánh những
tiện nghi cùng số giờ bay và thành tích chiến đấu một trời một vực giữa
phi công Hoa Kỳ và phi công Giao Chỉ như sau:<br />
Pilot Hoa Kỳ không biết mắc võng ở gốc cây nằm gặm bánh mì chờ phi vụ
như pilot An Nam ta. Hồi tháng 4, 1972, ở mặt trận Tây Nguyên, tại Bộ
Chỉ Huy của tiền đồn Tân Cảnh, tôi đã thấy một đại úy phi công Hoa Kỳ
trong bữa cơm. Ông ta đã ăn gần nửa ký thịt với bơ, sữa, hột gà, táo,
nho, rồi mới bước lên chiếc trực thăng võ trang Cobra mà cất cánh, trong
khi hoa tiêu Giao Chỉ cũng trước một phi vụ nhưng chỉ... “thổi hết một
cái kèn bằng bột,” rồi ngửa cổ ừng ực nước lã trong bi đông, xong...
cuốn võng leo lên ghế lái, bay vù vù, bay như điên. <br />
Về số giờ bay và thành tích, ta có thể so sánh thật thà như sau:
“Chiến trận Hạ Lào chính thức khai diễn ngày 8 tháng 2, 1971, trong 29
ngày đầu tại đây, người Mỹ có số giờ bay cao nhất là một thiếu tá, 80
giờ. Trong khi đó, phi công có số giờ bay cao nhất là Trung Úy Dương Ðức
Ngọc, thuộc Không Ðoàn 62 Chiến thuật, Sư Ðoàn 2 Không Quân, 168 giờ.
Người Mỹ đánh nhiều chiến xa nhất, một trung úy phi công phản lực, 3
chiếc. Trong khi đó Trung Úy Dương Ðức Ngọc đánh 17 chiếc T54. Số giờ
bay và thành tích đó đã làm vẻ vang về tinh thần chiến đấu của Quân Lực
Việt Nam Cộng Hòa bên cạnh quân đội đồng minh tại Hạ Lào. Trong trận
này, Ngọc cũng là người lãnh đạn phòng không nhiều nhất. Một lần phi cơ
anh đứng một chong chóng, phài đáp ở Ðà Nẵng lúc 23 giờ 30, 3 lần khác
bị gãy cánh trái và cánh đuôi, nhưng lúc bấy giờ thời tiết ở Việt Nam
không cho phép, nên anh phải dẫn tàu qua Thái Lan đáp trên phi trường
Nakhom-Phakhom. Sự so sánh thật thà trên đã là một chứng minh cụ thể cho
ta thấy tinh thần chiến đấu cao độ của người lính Việt Nam trên đất
nước nghèo nàn này. <br />
Ðồng hồ tay chỉ 7 giờ 45, trời vẫn còn xấu. Các hoa tiêu có vẻ sốt
ruột, họ tụm năm tụm ba ngồi đấu láo với nhau, nói chuyện thời tiết, nói
chuyện phi vụ hôm qua, chuyện hào hoa, lả lướt đêm rồi và bàn với nhau
cho phi vụ sắp tới. Một nhân viên của toán Ðiều Không đến nói với Hùng:<br />
- Cứ cất cánh, vì An Lộc đang chờ.<br />
Tôi đứng dậy nhưng không đi với Hùng, vì anh bay tàu C and C (Hướng
dẫn C and C = Command and Control và chỉ huy, không đáp). Tôi theo chân
một hoa tiêu ra chiếc võ trang đậu ngoài bãi. Tại đây, lương thực, vũ
khí, đạn dược và chiến sĩ đổ bộ đã chờ sẵn. Tôi đi chiếc tàu tải đạn.
Mười phút sau tất cả những chiếc trực thăng tại đây đã bốc khỏi mặt đất
và... trực chỉ An Lộc. Trên đường từ Lai Khê đến An Lộc trần mây thật
thấp, sương mù còn thật mù, họ phải để đèn báo hiệu cho khỏi đụng nhau
trên trời. Ngồi trên trực thăng nhìn chung quanh những chiếc võ trang
đang lù lù bay theo, tôi có cảm tưởng như đây là một đàn ong khổng lồ bị
vỡ tổ và đang di dân. Sau vài phút bay, đến một nơi quang đãng hơn,
dưới mắt tôi ruộng đồng xơ xác, những hàng tre cháy sém, những hố đạn,
hố bom cày nát trên ruộng đất bỏ hoang...<br />
<span style="font-weight: bold;">*Nhảy xuống An Lộc:</span><br />
Người xạ thủ phi hành ghé váo tai tôi:<br />
- Anh có xuống không?<br />
Tôi gật đầu. Anh ta lại nhìn tôi với vẻ ái ngại như thầm hỏi tôi sao
không có áo giáp và nón sắt, nhưng... tôi lờ đi. Bỗng anh khom lưng chĩa
mũi minigun xuống đất bấm cò. Những hồi đạn rú dài như... bò rống. Tôi
thấy... rức tim khi những vệt lửa từ dưới xẹt lên quanh phi cơ. Xung
quanh tôi, năm chiến sĩ bộ binh thuộc Sư Ðoàn 18 cũng... lên đạn. Tôi
cũng nhét vội băng đạn vào khẩu Colt của mình cho vững bụng. Ðang bay,
tàu bỗng sà xuống đột ngột rồi bất ngờ đáp vội trên Quốc Lộ 13, “càng”
chưa chạm đất, mấy quả đạn pháo kích đã ào ào bay tới rớt quanh đó làm
gãy mấy cây cao su. <br />
Tôi nhảy vội theo năm chiến sĩ rời thân tàu và lăn tròn qua mặt lộ
nằm gọn dưới một hố bom. Chúng tôi chưa kịp xô hàng xuống, thì tàu đã
bốc vội lên cao bay mất hút, một trái dạn khác rớt ngay chỗ phi cơ vừa
đáp làm banh xác cái ba lô vô tội của một chiến sĩ vừa quăng xuống. Mấy
bịch gạo sấy tung tóe trắng mặt đường. Tôi nằm dưới hố bom mà thầm nghĩ:
“Người Mỹ đã dạy cho người Việt biết đánh giặc bằng trực thăng, nhưng
còn lâu sự khôn lanh của họ mới bằng sự nhanh nhẹn của người Việt Nam
và... có lẽ chừng nào người Mỹ biết ăn trầu, thì họ mới có đủ được kinh
nghiệm của chiến trường Việt Nam. Vì nếu lơ mơ không bốc lên kịp, thì
chiếc trực thăng kia với một núi đạn 81 ly trong đó sẽ lãnh đủ trái đạn
pháo vừa rồi.”<br />
Tôi nhìn theo chiếc trực thăng đã mất hút ở cuối bìa rừng cao su, như hiểu ý, một người nằm gần nói với tôi:<br />
- Cứ nằm đây chờ, chút nữa hết pháo họ sẽ đến.<br />
Tôi hỏi lại:<br />
- Nhỡ đến mà nó pháo nữa thì sao?<br />
Anh ta thản nhiên:<br />
- Trúng thì rớt, không trúng thì bay đi.<br />
Sau câu nói này, tôi nhớ lại cái chết của Thiếu Tá Nguyễn Hữu Nhàn
thuộc Phi Ðoàn CH-47 của Sư Ðoàn 3 Không Quân trước đây một tuần tại mặt
trận An Lộc. Trong một phi vụ tiếp tế, tàu của Nhàn bị trúng phòng
không, bạn bè bay theo bảo anh rời vòng chiến ngay và đáp ép buộc chờ
trực thăng võ trang cứu. Nhưng anh đã trả lời:<br />
- Biết rồi, để thả hết hàng cho họ đã. Họ bị thiếu tiếp tế từ mấy
ngày nay, không lẽ mình vượt bao nhiêu màn lưới phòng không mới vào được
đây, mà bây giờ lại ra sao?<br />
Anh chỉ trả lời như thế rồi tiếp tục vào vòng yểm trợ. Khi số hàng
còn lại trên tàu vừa thả được xong, thì cũng là lúc chiếc CH-47 anh đã
nằm gọn trong màng lưới phòng không. Thiếu Tá Mai là bạn của anh bay gần
đó đã nghe được những lời cuối cùng của anh qua hệ thống vô tuyến:
“Hàng thả hết rồi, nhưng tất cả hệ thống điều khiển trong phòng lái đã
ngưng hoạt động. Bây giờ tao đáp ép buộc đây, tụi mày hãy theo tao cover
thật kỹ và pick-up thật nhanh...” Nhưng không còn kịp nữa, anh vừa nói
xong thì chiếc trực thăng đã như một bó đuốc khổng lồ từ trời cao rơi
xuống nổ tung trên mặt đất, và anh đã chết theo tàu... <br />
Tôi và các chiến sĩ vẫn nằm trốn đạn và chờ trực thăng đến. Quanh đó,
vài chiến xa T.54 nằm chỏng trơ, vài chiếc khác nằm chúi đầu xuống
những hố bom, phía sau tôi là rừng cao su trùng điệp. Trong phút chốc
tàu bốc vội lên mây, mất hút ở cuối một khúc quanh của con lộ 13. Vài
tràng đạn AK đuổi theo, mấy quả đạn pháo kích khác rớt quanh đó như xé
gió phá rừng, những thân cây lại thi nhau gãy rôm rốp. Mấy thùng đạn vừa
được đem xuống vẫn còn nằm trên quốc lộ. Một anh kéo tôi đi nơi khác:<br />
- Hãy tránh xa đống đạn này, đạn pháo kích mà nó rớt vào đây thì... bỏ bu.<br />
Từ hướng Xa Cam, một đoàn người gồng gánh, bồng bế nhau chạy loạn về
hướng chúng tôi. Tức thì mấy quả đạn pháo kích được câu đến từ Ðồi Gió
rớt vào giữa đám dân chạy loạn này, gây vô số người chết, vô số người bị
thương. Có những người bị thương cách đây vài giờ lại bị thương nữa. Có
những người sắp chết, muốn được chết cho rảnh tay người thân chạy nạn,
thì bây giờ được chết. Trong số những người chết này, một cảnh tượng
thật thương tâm đã xảy ra ngay trên bìa rừng cao su An Lộc. Một người mẹ
bồng đứa con khoảng sáu tháng bị mảnh pháo phá vỡ khuôn ngực và bà ngã
ra chết liền tại chỗ. Ðứa nhỏ không chết, cũng không bị thương, nó bò
trên bụng mẹ khóc thét lên trong sự hãi hùng. Khóc mệt, nó lại gục đầu
vào ngực mẹ nó mà bú. Một người khác cũng dân chạy loạn đến bế nó ra,
thì mặt mũi của đứa bé bê bết máu của mẹ nó và trong mồm nó cũng có máu,
mà có lẽ nó tưởng đó là chất sữa nên đã hút vào. Một lúc sau đứa bé
cũng chết luôn trên tay người bế nó.<br />
Một cảnh tượng khác mà tôi cũng không làm sao quên được. Một đứa bé
gái khoảng 13 tuổi mù hai mắt, gầy yếu xanh xao, cõng thằng anh nó
khoảng 15 tuổi trên lưng, bị cụt một chân. Ðứa nhỏ mù mắt cõng đứa lớn
cụt chân. Ðứa cụt chân ngồi trên lưng đứa mù mắt để chỉ đường mà chạy
trốn Việt Cộng. Trong xách tay tôi còn hai ổ bánh mì mua hồi sáng ở Lai
Khê, tôi lấy đưa cả cho anh em nó. Trước đây tôi đã được đọc những câu
in trên bích chương dán ở thành phố: “...Pháo kích bừa bãi, giết hại dân
lành, nhà cháy người chết, thù hận này biết đến bao giờ mới nguôi ngoai
trong lòng người dân Việt...”<br />
Dạo đó tôi đã nghĩ rằng những câu này chỉ là về phương diện chính trị
thôi. Nghĩa là Việt Cộng xuyên tạc mình thì mình xuyên tạc lại. Nhưng
bây giờ thì tôi đã hiểu đó là sự thật, một sự thật mà không thể đội trời
chung với bọn người dã man đó được, và tự nhiên trong lòng tôi thấy
dâng lên những thù hận ngút ngàn. <br />
Thật tình mà nói, trước khi bước vào An Lộc, tôi đã thầm nghĩ: Mình
chỉ chết khi bị trúng đạn, chứ nếu đối diện gần thì trên ngực áo tôi có
hai chữ báo chí “nó” không giết đâu mà sợ, cao lắm thì chỉ bắt sống là
cùng. Nhưng bây giờ thì tôi không còn nghĩ như thế nữa. Trước mặt tôi,
chung quanh tôi, những người dân vô tội đang thương vong la liệt. Tôi sờ
tay vào hông, khẩu Colt vẫn cồm cộm. Tôi quyết định: “Nếu đêm nay còn
phải ở đây mà rủi gặp bọn chúng, thì dù thế nào tôi cũng đẩy về hướng
chúng 6 viên và còn lại là cho tôi, chứ nhất định không để bị bắt sống.”
Nghĩ đến đây, hình ảnh vợ con tôi tại trại gia binh lại hiện ra, tôi
thấy nhói trong lòng.<br />
<span style="font-weight: bold;">*Chuẩn bị lên đường. Nhảy vào trận địa An Lộc</span><br />
Từ xa có tiếng đập phần phật của trực thăng, rồi trong phút chốc 8
chiếc lượn sát những ngọn cao su và cũng bất thần đáp dài trên quốc lộ,
trong khi đạn pháo kích của Việt Cộng tiếp tục rải dài theo hai bên bìa
đường. Các chiến sĩ đổ bộ thuộc Sư Ðoàn 18 Bộ Binh lẽ ra khi nhảy xuống
thì họ di tản, nhưng họ đã đến phụ khiêng xác chết và người bị thương
lên phi cơ xong mới đi. Tôi ngồi tựa lưng vào xích của một chiếc T.54 bỏ
hoang nhìn theo mấy chiếc trực thăng đang bốc vút về hướng Lai Khê mà
trong đó có gần 100 người dân vô tội vừa chết, vừa bị thương, vừa kinh
hoàng... Cộng sản Bắc Việt vừa sát hại xong dân lành vô tội bằng công cụ
giết người của chúng, thì Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đến mang những
người dân đó về nơi an toàn... <br />
Từ hướng Chi Khu An Lộc, một chiếc Jeep mui trần chở gần 20 đồng bào
tiến về hướng bãi đáp trực thăng. Tôi quá giang chiếc Jeep này vào chi
khu và tại đây tôi được gặp Ðại Úy Lê Văn Vẫn, chi khu phó Chi Khu An
Lộc. Ðại Úy Vẫn cho biết ông là người ở đây lâu nhất (bốn đời quận
trưởng đã thay phiên nhau) từ năm 1964. Và bây giờ ông nhất định ở đây
chiến đấu đến hơi thở cuối cùng chứ không đi đâu hết. Ông kể tiếp:<br />
- Ngày mặt trận An Lộc mở màn có 6 chiếc trực thăng của Sư Ðoàn 3
Không Quân đến đáp vào chi khu để đưa gia đình của quân nhân tại đây rời
An Lộc. <br />Tôi chạy vào hầm trú ẩn nói với vợ tôi: “Có trực thăng đến,
em mau đưa các con về Sài Gòn, ở đây nguy hiểm lắm. Khi nào êm, anh sẽ
về đưa mẹ con em lên.” Nhưng vợ tôi nhứt định không chịu và trả lời: “Mẹ
con em về nơi an toàn, ở đây rủi anh chết thì mẹ con em sống với ai? Em
xin được ở lại đây cùng sống chết với anh.” Trong lúc đó vợ con của anh
em quân nhân tại đây đều đã nhất loạt trả lời như thế, nên cuối cùng
sáu chiếc trực thăng phải rời chi khu mà không có đàn bà trẻ con nào
theo...<br />
Sau câu nói của Ðại Úy Vẫn, tôi chợt nhớ lại gương liệt nữ Phạm Thị
Thàng cách đây đã lâu. Chị Thàng là vợ của một chiến sĩ Nghĩa Quân. Chị
và các con đều sống chung trong công sự chiến đấu của chồng trong làng.
Một đêm nọ Việt Cộng công đồn, chồng chị bị trúng đạn, chị thay chồng
tung mấy chục trái lựu đạn vào đám Việt Cộng khi chúng tấn công bằng
biển người. Nhưng đến quả cuối cùng, bọn chúng quá gần nên chị đã chết
chung với thêm mấy tên Việt Cộng nữa bằng quả lựu đạn đó. Bây giờ vợ
lính ở An Lộc cũng đã noi gương chị Thàng không chịu đi Sài Gòn ở lại tử
thủ: sống chết với chồng con tại An Lộc. Ðại Úy Vẫn tiếp:<br />
- Sáu chiếc trực thăng vừa bốc lên thì một chiếc bị trúng đạn và rớt
ngay bên ngoài vòng đai chi khu rồi bốc cháy. Chúng tôi nhìn theo mà đã
khóc lúc nào không hay. Anh em Không Quân đã vì sinh mạng gia đình chúng
tôi mà phải chết, tôi kính trọng và nhớ ơn nghĩa cử của quí anh em đó
lắm. Cuối cùng tôi quyết định cho một trung đội mở đường máu ra cứu phi
hành đoàn, nhưng cũng không kịp. Khi trung đội trở vào thì... chỉ còn
phân nửa quân số, bởi lúc bấy giờ chiến xa Việt Cộng quá nhiều. Rồi hai
hôm sau, trại gia binh của chúng tôi tại đây cũng bị pháo kích nặng, hơn
tám chục phần trăm gia đình của quân nhân chết và bị thương...<br />
<span style="font-weight: bold;">*Gà trống nuôi con:</span><br />
Trong khi ngồi tiếp chuyện với tôi tại một căn hầm dã chiến được đào
sâu dưới mặt đất, trước mặt tôi là Ðại Úy Vẫn, quanh đó khoảng năm, bảy
chiến sĩ mà mỗi người đang có vài em bé quấn quít bên cạnh. Ðại Úy Vẫn
xoa đầu một bé gái khoảng 4 tuổi:<br />
- Tôi có năm đứa, bây giờ chỉ còn mình nó, anh chị nó chết hết rồi,
má nó cũng chết, ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại nó cũng chết trong
trận pháo kích đó...<br />
Ông chỉ những đứa bé đang đứng cạnh mấy chiến sĩ quanh ông:<br />
- Ðấy anh xem, bây giờ ở đây cái cảnh gà trống nuôi con rất nhiều.
Cha mẹ và vợ con chúng tôi đã vì chúng tôi mà chết tại đây, nên chúng
tôi đã thề tử thủ tại đây đến hơi thở cuối cùng, dù có được đổi về Sài
Gòn cũng không đi. Nếu một ngày nào đó mà anh gặp lại một trong những
khuôn mặt của chúng tôi tại đây trên một địa danh an toàn nào đó không
phải là An Lộc mà lúc đó chúng tôi còn tại ngũ thì... anh có quyền giết
chúng tôi, nếu không phải là lệnh hay chỉ thị cho chúng tôi rời An Lộc.
Hôm nay anh là người báo chí của Không Quân đầu tiên đến đây, tôi xin
được đại diện các chiến sĩ tử thủ An Lộc gửi đến anh em Không Quân, nhất
là những phi hành đoàn đã lái tàu bay vào chi khu với ý định đưa vợ con
chúng tôi đến nơi an toàn, những lời thành thật muôn đời nhớ ơn của
chúng tôi, mặc dù vợ con chúng tôi không đi và đã chết.<br />
<span style="font-weight: bold;">*Những chiếc vòng tử thủ:</span><br />
Nói đến đây Ðại Úy Vẫn gỡ trong tay của ông ta ra 3 chiếc vòng trao cho tôi:<br />
- Tất cả những chiến sĩ tử thủ tại đây mỗi người đều có mang ba chiếc
vòng này và chúng tôi đã đặt tên là... vòng AN LỘC TỬ THỦ. Nay tôi xin
tặng anh để làm kỷ niệm... Anh là người thứ hai, sau tổng thống Việt Nam
Cộng Hòa mà chúng tôi tặng ba vòng này.<br />
Một thiếu úy ngồi gần đó nhìn Ðại Úy Vẫn rồi nói với tôi:<br />
- Anh có viết bài thì nhớ nói là thiếu tá, vì ổng lên lon gần hai
tháng nay, nhưng từ đó đến nay ở đây không ai bán “lon” mà mua nên...
ông Vẫn “vẫn” mang “lon cũ.”<br />
Tôi nhìn Ðại Úy Vẫn như thầm hỏi lại: “Có đúng thế không?” Thiếu Tá Vẫn gật đầu:<br />
- Ðúng vậy.<br />
<span style="font-weight: bold;">*68 Ngày tử thủ An Lộc không lãnh lương:</span><br />
Cũng tại đây, tôi gặp một chiến sĩ còn rất trẻ, anh ta tâm sự với tôi như sau:<br />
- Em là Binh Nhất Lê Nhâm Thình, quân nhân Không Quân, thuộc Sư Ðoàn 2
Không Quân tại Phù Cát, kỹ thuật phi cơ loại C-7A. Về phép thăm nhà hôm
28 tháng 3, 1972 rồi bị kẹt lại đây đến bây giờ. Trọn gia đình em bị
pháo kích chết hết rồi, chỉ còn lại một người anh đang tại ngũ tại An
Lộc này thôi. Ðã nhiều lần em muốn ra đón tàu để về lại với Không Quân,
nhưng còn ngại sẽ bị rắc rối về an ninh nên chưa dám. Tính đến nay là 68
ngày, trong suốt thời gian này tại đây em đã chiến đấu như một chiến sĩ
Bộ Binh thật sự, nhưng chỉ ăn nhờ cơm gạo sấy của anh em ở đây thôi chứ
không có lãnh lương. Em có lấy được một AK của tên Việt Cộng mà em đã
bắn chết nó. Hôm nào về Sài Gòn, nhờ anh trình lên Bộ Tư Lệnh Không
Quân, nếu không bị rắc rối, anh viết thư về đây, KBC.6995, lúc đó em sẽ
bằng đủ mọi cách về trình diện đơn vị...<br />
Buổi chiều, tôi có dịp vào thị trấn An Lộc. Phố xá thật tiêu điều,
những căn nhà không người trơ vách, những tuyến kẽm gai quanh chi khu
cháy cong queo. Ðó đây một vài xác trực thăng cháy sụm, những chiến xa
đứt xích nằm chỏng chơ như quái vật không đầu, vài chiếc khác chúi mũi
xuống những hố bom, một chiếc dù màu trắng đỏ phất phơ theo chiều gió
trên ngọn cao su. Những chiếc dù tải hàng còn vương vãi theo hai bên
quốc lộ, trên mặt con lộ 13 những hố đạn, hố bom sâu hoắm. Những vỏ đạn
đủ cỡ, đủ loại nằm ngổn ngang, những thân cây cao su cháy đen ngã gục.
Trong vòng đai chi khu, một bức tường dầy và cao lỗ chỗ đầy vết đạn lớn
nhỏ mà phía trên còn đọc được ba chữ “Quận An Lộc.” Gần đó, một vách
tường khác có dấu hồng thập tự với ba chữ “Trạm Cứu Thương,” phía sau là
một trường tiểu học bị tróc nóc. Xa hơn một chút là trại gia binh An
Lộc cũng đã điêu tàn. Bước ra phía ngoài, một xe Honda bốn bánh nằm lật
ngang, bên hông có cẩn thận ghi hai chữ thật lớn “Xe Nhà” bằng sơn màu
trắng và... một chữ “BINH” viết bằng đất đỏ An Lộc. Tôi thầm cười, trạm
cứu thương, trại gia binh, nhà thờ, chùa chiền và đàn bà trẻ thơ vô tội
còn phải lãnh đạn pháo kích của “quân giải phóng,” thì... “Xe Nhà Binh”
sức mấy mà thoát khỏi, sao không đề là... “xe của quân giải phóng.” Tôi
đâm ra phục lối chơi chữ hay hay của người nào đó đã viết thêm chữ
“Binh” sau hai chữ “Xe Nhà” này.<br />
<span style="font-weight: bold;">*Châu chấu đá voi</span><br />
Cách cổng vào Chi Khu An Lộc khoảng hai cây số, một chiếc xe cần cẩu
của tư nhân màu vàng nằm chắn ngang một nửa mặt con lộ 13, một chiếc
khác nằm trơ bánh lên trời dưới mé lộ. Ðược biết, trong những ngày đầu
sôi động của An Lộc, khổ chủ hai chiếc xe trên đã tình nguyện đem ra cho
“đâu đít lại với nhau” nằm chắn ngang lộ, với ý định không cho chiến xa
của Việt Cộng vào thị trấn An Lộc thân yêu của họ. Vì họ đã nghĩ rằng,
một khi mà chiến xa của Việt Cộng vào được trong thị trấn thì dù cho xe
cần cẩu của họ có để trong nhà cũng không còn. Nhưng... kết quả T54 của
Việt Cộng là voi, mà xe cần cẩu của họ là châu chấu!<br />
<span style="font-weight: bold;">*Thoát chết nhờ lối tuyên truyền láo của Việt Cộng:</span><br />
Gần vòng đai chi khu vài chục thước, mấy chiếc T54 nằm quay đầu ra bất động. Hỏi, thì một chiến sĩ cho biết như sau:<br />
- Dạo đó, khi An Lộc bị thất thủ, hàng chục chiến xa Việt Cộng đã
phây phây đi vào và các tay xạ thủ cũng đã phây phây ngồi hẳn phía trên
xe. Chúng tôi lúc đó chỉ còn hơn đại đội, nấp dưới những hầm hố, không
dám bắn trước. Nhưng chúng tôi lấy làm lạ, không hiểu tại sao những
chiến xa này không khai hỏa mà chỉ vào đậu đó, xong chạy vòng vòng, thật
chậm như có ý tìm kiếm rồi quay ra và... khi chúng quay đầu xe ra, bọn
tôi xách M72 chạy theo hạ hết. Thứ này mà bắn vào đứt xích là nằm liền.
Các trưởng xa và xạ thủ thoát khỏi xe cũng bị chúng tôi hạ luôn, có vài
tên bị chúng tôi bắt làm tù binh và chúng cho biết: Sở dĩ khi chúng đưa
xe vào tận đây mà không khai hỏa, vì trước khi vào đây, cấp chỉ huy đã
cho chúng biết, hiện An Lộc hoàn toàn do quân giải phóng kiểm soát và...
làm chủ tình hình, nên chúng vào và cứ tự nhiên ngồi trên nóc xe như
“người quân nhân trở về đơn vị” và chạy vòng vòng là có ý đi tìm “đồng
chí.” Ðến khi tìm mà không gặp được đồng chí nào hết nên mới lừng lững
quay ra, và khi quay ra thì mỗi chiếc bị lãnh vài viên M72 từ mặt hậu
rồi đứt xích luôn không thể quay đầu lại. Bởi thế mà anh thấy những
chiến xa quanh vòng đai này phần đông đều quay đầu ra. Còn những chiếc
khác xa xa thì lại quay đầu vào, những chiếc này hầu hết là lãnh bom và
rocket từ phi cơ.<br />
<span style="font-weight: bold;">*Các pháo thủ nhìn skyraider thả bom. Trẻ em An Lộc vui đùa trên chiếc T54 bị bắn hạ</span><br />
Nghe xong câu chuyện, tôi thầm nghĩ: “Bọn Cộng Sản Bắc Việt ngoài lối
thí quân, nướng quân bằng những cuộc tấn công biển người ồ ạt của
chúng, mặc cho hỏa lực khủng khiếp từ phi cơ ta “làm cỏ,” nay chúng có
thêm một lối “nướng quân” bằng cách tuyên truyền láo với quân sĩ thuộc
quyền. Bởi nếu chúng không nói láo với quân sĩ của chúng thì anh lính
này đâu còn sống đến ngay nay để kể lại giai thoại “chiến xa Việt Cộng
phây phây vào sào huyệt ta đi tìm “đồng chí,” để rồi khi quay đầu ra vừa
khỏi vòng đai, thì... nằm đây luôn đến bây giờ. Trong lúc vui miệng anh
lại kể cho tôi nghe thêm một vài chuyện khó tin, nhưng tại đây lại...
có thật.<br />
<span style="font-weight: bold;">*Trong thời gian tử thủ bệnh táo bón rất quí:</span><br />
Có những lúc bên ngoài nó pháo rát quá, hầm trú ẩn thì nhỏ, mà anh em
lại quá đông, đôi khi muốn đi cầu lại ngại lãnh đạn, nên chúng tôi
cứ... “cố nín, cố nín.” Ðến khi không thể nín được mà bên ngoài vẫn còn
pháo, thì dùng... lớp trong của nón sắt làm cái “bô.” Xong, đứng ở miệng
hầm liệng ra ngoài. Có người chỉ mới hai ngày đã liệng luôn cả hai lớp
của nón sắt, nên ở đây mà trong thời gian đó ai có được cái bệnh táo bón
là quí như vàng, thảnh thơi lắm. Mà tóm lại trong thời gian đó, người
nào có táo bón mấy đi nữa thì cũng phải có một lần “liệng nón sắt.”<br />
Một giai thoại khác: “Tắm bằng mồ hôi,” vì tại đây nước rất quí, quí
hơn vàng, có khi phải dùng đến nước tiểu để làm “nở cơm sấy” khi ăn. Có
nhiều người chịu không nổi phải bịt cả hai lỗ mũi, nhai sơ rồi nuốt vội
như cố “tống cơm vào bao tử” cho xong để có sức mà... tử thủ nhưng không
dám ăn nhiều, vì nếu ăn nhiều thì trời sẽ không cho được cái bệnh táo
bón. Bởi nước quí như vàng, nên trong thời gian đó lúc nào thấy êm, ai
muốn tắm thì cứ cử tạ bằng cách bưng một thùng đạn nặng trịch đưa lên,
đưa xuống cho đổ mồ hôi. Xong cởi ngay quần áo ra... ung dung ngồi kỳ
đất trên da nở ra và rất dễ... “tắm bằng mồ hôi.”<br />
<span style="font-weight: bold;">*Những hippy và Fidel Castro ở An Lộc:</span><br />
Ðã hơn 9 giờ tối, trong một công sự chiến đấu, mấy anh em chiến sĩ tử
thủ tại đây và tôi ngồi quanh một cái bàn uống trà và... nói chuyện
chiến tranh. Bàn và ghế ngồi đều là thùng đạn còn nguyên xi, ly đựng
nước trà là chuôi của một loại đạn bằng nhựa. Trông họ như những Trần
Văn Trạch hay những Hippy ở Sài Gòn, có người râu ria trông như Fidel
Castro. Chỉ khác một điều là Trần Văn Trạch và Hippy Sài Gòn với Castro,
râu tóc được chính chủ nó nuôi dưỡng, thỉnh thoảng ghé vào tiệm cho thợ
cắt, tỉa, sấy gội, còn những Hippy và Fidel Castro ở đây thì râu tóc
của họ được chính... chiến tranh nuôi dưỡng, không cần phải vào tiệm cho
thợ cạo sửa mà trông vẫn Hippy và vẫn Fidel Castro như ai. Ở đây, tôi
thấy nếu so theo tỉ lệ thì râu của họ hình như... dài hơn tóc, bởi
thường thì thức đêm râu rất mau ra. Mà lính ở An Lộc này làm gì có
chuyện ngon giấc ban đêm? Tôi có một ý ngh hơi ngộ nghĩnh là... nếu lính
ở An Lộc mà cứ để nguyên râu tóc thế này rồi hè nhau... hạ san xuống
phố thì nhất định... mấy ông Quân Cảnh không chịu đâu?<br />
21 giờ 30, hơn mười trái pháo rớt quanh chi khu gây những tiếng nổ
chát chúa vang dội, hơi điện bị cúp ngang. Tức thì một người lấy giấy
bao đạn có chất mỡ để ở giữa một sợi dây, quấn cứng lại làm đèn cầy “dã
chiến.” Thêm mấy trái khác tiếp theo gần hơn. Tôi rức tim nhìn lên nóc
hầm trú ẩn, một người thảy cho tôi cây M16 và mấy băng đạn:<br />
- Anh cứ cầm cây này đi, cho anh luôn đó, và hãy... yên trí, nóc hầm này phải năm quả rớt liền một lúc mới có thể sập.<br />
Tôi cầm cây M16 trong tay và lấy lại được bình tĩnh sau câu nói “trấn
an” này, và cũng nhờ thấy họ vẫn thản nhiên ngồi uống trà mà... “đàm
đạo chuyện chiến tranh”... Một anh khác chen vào:<br />
- Thế này mà ăn nhằm gì. Dạo đó ở đây có một ngày không bao giờ nghe dứt tiếng pháo kích và ngày đó bảy ngàn quả.<br />
Tôi nghe ớn tận xương sống với con số này. Bảy ngàn quả trong một
ngày mà họ còn sống đến giờ này, thì bây giờ chưa đầy hai chục trái, tôi
còn có triển vọng về được tới Sài Gòn lắm, vì Sài Gòn với An Lộc,
thì... tôi vẫn thích Sài Gòn hơn... Ở đây nhức tim quá! Tôi chưa ra
Quảng Trị, chưa thấy sự đổ nát của thành phố Quảng Trị thế nào, chứ ở
đây con số bảy ngàn đó với thị trấn điêu tàn này đã cho phép tôi nghĩ
rằng mặt trận An Lộc đã lên đến mức... “đụng phông của chiến tranh.”..<br />
Qua một đêm ngủ chập chờn bởi những tiếng AK nổ lẻ tẻ, những hồi pháo
kích đinh tai, sáng hôm sau tôi ra Quốc Lộ 13 đón tàu về Lai Khê. Trước
khi chia tay, một chiến sĩ nói với tôi:<br />
- Ở đây bãi đáp duy nhất cho trực thăng là một khoảng dài độ hai chục
cây số trên Quốc Lộ 13. Vì hai bên là rừng cao su, trên khoảng hai chục
cây số đó, trực thăng tự do đáp bất cứ ở đoạn nào. Nếu vừa đáp mà bị
pháo kích thì bốc lên bay đến đáp chỗ khác rồi... chỗ khác nữa... mình
sức người không thể nào chạy theo kịp tàu bay. Muốn đón tàu đi cho được
thì phải làm sao gần tàu. Mà hễ gần tàu thì lại sợ pháo kích, vì phần
đông chúng chỉ pháo khi nghe trực thăng đến nên... chua lắm...<br />
Tại Quốc Lộ 13, từ 7 giờ 30 đến 16 giờ, bao nhiêu lần trực thăng đáp
mà tôi vẫn không làm sao chạy theo kịp để đi được, vì lần nào cũng thế,
trực thăng đáp, tôi chưa kịp chạy đến, thì vì.... pháo kích nó đã bốc
lên vội bay đến nơi khác. Tôi lại quay đầu chạy theo, thì lại cũng vì
pháo kích mà nó cũng bốc lên bay đi nơi khác nữa. Lúc bấy giờ tôi tưởng
như mình đã trở thành lực sĩ “Marathon.”<br />
Ðến 17 giờ, tôi lại đứng chung với một nhóm thương binh của Sư Ðoàn
18 Bộ Binh. Họ nằm đây, trên trời, dưới đất mà chờ trực thăng đến tải
thương, trong số đó có vài người đã chết vì không chịu nổi. Gần đó, một
cái mền hoa trải rộng ra trên mặt l làm dấu cho trực thăng đáp, vì nếu ở
đây mà dùng khói màu thì được coi như... gián tiếp chỉ điểm bãi đáp cho
Việt Cộng. Hai chiếc trực thăng bay đến thật thấp rồi đáp nhanh xuống,
tôi cũng thật nhanh và... may mắn bước được lên tàu, nhưng... cuối cùng
phải bước xuống nhường chỗ của mình để có thể chở thêm được một thương
binh. <br />
Loại trực thăng võ trang này chở tối đa 12 người ngồi, vậy mà chỉ có 3
chiếc đã hốt gọn trên 50 thương bệnh binh vừa nằm, vừa ngồi. Tàu bốc
nhanh lên, những trái pháo rơi chận hai bên quốc lộ mà tôi tưởng có thể
thấy được cái cảnh “người chết hai lần.” Những người còn lại phải chạy
vào rừng cao su trốn pháo kích. Tại đây, tôi gặp một xác trực thăng mang
cờ Việt Nam đã cháy hết bảy chục phần trăm. Quanh đó là... bốn bộ xương
người còn nguyên vẹn (Mỗi trực thăng võ trang, phi hành đoàn 4 người
gồm 2 hoa tiêu và 2 xạ thủ phi hành). Một trong bốn bộ xương nằm sấp
trong tư thế của người đang bơi lội.<br />
Tôi rời nơi đây đi vào sâu hơn một chút, nhìn lên trời, từ đàng xa
những chiếc trực thăng đang bốc lên, hạ xuống và đảo mình tránh né phòng
không. Có lẽ nơi đó đang giao tranh? Tôi thầm cảm phục lòng gan dạ của
những phi công Việt Nam hơn bao giờ hết. Nếu trong quân đội Nhật Hoàng
có Phi Ðội Thần Phong với những hoa tiêu trẻ, đầy gan lì, dám lao phi cơ
vào tàu thủy của địch, thì trong Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa cũng có
những phi công mà số giờ bay hành quân cao hơn cấp bậc. Họ cũng không
ngần ngại bay vào giông tố trên vùng trời đầy lửa đạn phòng không. Bãi
đáp bất an ư? Vẫn đáp, vì một đại bàng gãy cánh, sẽ có mười đại bàng
khác cất cánh bay lên bảo vệ vùng trời quê hương yêu quí, quyết mang đạn
bom và xương máu ra để đổi lấy Tự Do. Bởi bên cạnh họ còn có một rừng
người cùng chung một chính nghĩa, cùng chung một lý tưởng.<br />
Cảnh tượng những người dân vô tội thương vong nằm la liệt trên Quốc
Lộ 13 vẫn còn ám ảnh tôi. Một câu mà tôi vẫn còn nhớ: “... Ðường lối
chiến đấu của chính phủ ta là thà để mười tên giặc chạy thoát, còn hơn
là bắn lầm một người dân.” Câu nói chí lý này đã thể hiện trong hàng ngũ
quân ta vào dịp Tết Mậu Thân tại Nha Trang. Ðịch quân đã đặt toàn bộ Bộ
Chỉ Huy và hỏa lực nòng cốt dưới chân tượng Ðức Phật trên một ngọn núi,
cạnh đó là một ngôi chùa lớn nhất ở Nha Trang. Chùa cũng tọa lạc trên
núi và cũng bị chúng dùng làm công sự chiến đấu. Ðây là một cao điểm có
nhiều lợi thế về quân sự cho bọn Việt Cộng trong công tác tấn công chiếm
thị xã này. Trong trận này, thay vì quân ta dùng phi cơ xạ kích tiêu
diệt chúng rồi sau đó sẽ xây lại tượng Ðức Phật và chùa thì dễ như trở
bàn tay, nhưng vì tôn trọng tự do tín ngưỡng của dân, hơn nữa lúc bấy
giờ còn vài vị sư sãi bị chúng quản thúc trong chùa, cho nên ta đã phải
chiến đấu bằng một chiến thuật cam go hơn, mất nhiều xương máu của quân
sĩ ta hơn để không mất chùa, không mất tượng Phật, không mất mấy vị sư
sãi của ta, và nhất là không mất lòng dân.<br />
17 giờ, 18 giờ, rồi... 19 giờ, vẫn không nghe tiếng của trực thăng
đến. Và... đêm đó tôi ngủ lại trong rừng cao su An Lộc. Sáng hôm sau
thật sớm, một hợp đoàn trực thăng tải đạn đến An Lộc và tôi về lại Lai
Khê bằng một trong những trực thăng thênh thang đó. Khi về Biên Hòa, tôi
vẽ lại một bản đồ chỉ chỗ phi cơ trực thăng lâm nạn trình lên Ðại Tá
Tường, tư lệnh phó Sư Ðoàn 3 Không Quân, và kết quả là nội nhật hôm đó
toán tìm cứu của Sư Ðoàn 3 Không Quân đã lên An Lộc đem bốn bộ xương
người về. Rồi khi về đến Sài Gòn, tôi cũng trình luôn chuyện “Người lính
Không Quân tử thủ An Lộc 68 ngày không lương.” Sau đó Ban Quân Pháp của
Không Quân (Thiếu Tá Thư) làm mọi thủ tục và... Binh Nhất Lê Nhâm Thình
cũng đã trở về lại với gia đình Không Quân.</span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-22355860545145165032016-06-17T01:09:00.000-07:002016-06-17T01:09:48.784-07:00Hội ngộ 44 năm các chiến sĩ tham dự trận An Lộc và Quân Đoàn 3<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgWPr3ytvAJ5ygkA_z0PXorkpo1Pdqi5h0PUojiRWVjp1A98nD-Ug8-7LGnvNb_3wLU5iH89ih1lPJbNKxCZlPKEkB3ahgJ4xbr_j4DpeMEfWNji35pyBHaiuDSd0Wo8uVpVbJ3HEB7qZM/s1600/An_Loc2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgWPr3ytvAJ5ygkA_z0PXorkpo1Pdqi5h0PUojiRWVjp1A98nD-Ug8-7LGnvNb_3wLU5iH89ih1lPJbNKxCZlPKEkB3ahgJ4xbr_j4DpeMEfWNji35pyBHaiuDSd0Wo8uVpVbJ3HEB7qZM/s640/An_Loc2.jpg" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif; font-size: large;"><div align="right">
<br /><span style="color: maroon; font-weight: bold;">Linh Nguyễn/Người Việt</span></div>
<br /><span style="color: maroon; font-weight: bold;">WESTMINSTER, California (NV)</span> - <span style="color: dimgrey; font-weight: bold;">Buổi
hội ngộ lần đầu của những người lính các cấp, sau 44 năm chiến thắng
trận An Lộc, sẽ diễn ra lúc 5 giờ 30 chiều Thứ Sáu, 8 Tháng Bảy, tại
Seafood Palace Restaurant, 6731 Westminster Ave., #122, Westminster, CA
92683.</span><br />
<span style="color: dimgrey; font-weight: bold;">
<table align="center" cellspacing="5" style="border-collapse: collapse; height: 370px; width: 21.58%;">
<tbody>
<tr>
<td style="vertical-align: top;"><img alt="" border="0" src="http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/230273-AnLoc-1-600.jpg" /></td></tr>
<tr>
<td style="vertical-align: top;">
<div align="center">
<span style="font-style: italic;">Hình ảnh chiến thắng An Lộc và Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng. (Hình: Ban tổ chức cung cấp)</span></div>
</td></tr>
</tbody></table>
</span>
<span style="font-weight: bold;">Hội ngộ tối Thứ Sáu</span><br />
"Điểm độc đáo của buổi hội ngộ lần này là lần đầu tiên, các chiến sĩ
anh hùng sống sót sau 44 năm tham dự trận chiến thắng oai hùng tại An
Lộc năm 1972 và các chiến hữu Quân Đoàn 3, về quy tụ để gặp gỡ, hàn
huyên cùng đồng đội," ông Quốc Nam, đồng chủ tịch An Lộc Foundation,
trưởng ban tổ chức, nói với nhật báo Người Việt.<br />
"Đây là một chiến thắng lớn nhất trong cuộc chiến Quốc-Cộng mà các
cựu quân nhân QLVNCH và đồng hương có thể hãnh diện cùng tham dự, để
thấy tận mắt những anh hùng quân đội, những chiến hữu, để bắt tay họ,
thể hiện sự tri ân những người lính vào sinh ra tử," ông nói thêm.<br />
Về chương trình, vị trưởng ban tổ chức cho biết: "Chương trình độc
đáo hướng về những người lính QLVNCH, với sự góp mặt của các giọng hát
tên tuổi, như Phương Hồng Quế, Trang Thanh Lan, Mai Ngọc Khánh, Mai Vy,
Đào Anh Tuấn, Minh Hạnh, Kevin Khoa, Dạ Lan, Phi Loan, Ngọc Nôi, và Ban
Tù Ca Xuân Điềm, v.v..."<br />
<table align="center" cellspacing="5" style="border-collapse: collapse; height: 426px; width: 13.29%;">
<tbody>
<tr>
<td style="vertical-align: top;"><img alt="" border="0" src="http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/230273-AnLoc-2-600.jpg" /></td></tr>
<tr>
<td style="vertical-align: top;">
<div align="center">
<span style="font-style: italic;">Ban chấp hành An Lộc Foundation ra mắt năm 2012. (Hình: Ban tổ chức cung cấp)</span></div>
</td></tr>
</tbody></table>
Cựu Thiếu Tá Đào Minh Hùng, từng phục vụ đơn vị Biệt Cách Dù, đồng
chủ tịch An Lộc Foundation, cho biết: "Sân khấu sẽ có hình ảnh oai hùng
của các đơn vị Nhảy Dù, Biệt Cách Dù, Biệt Động Quân, Bộ Binh, Không
Quân, v.v..."<br />
"Trước lối vào cửa nhà hàng là một máy bay trực thăng và hai xe Jeep
Quân Cảnh, với quốc quân kỳ để chào đón các cựu quân nhân và quan khách
tham dự," ông nói thêm.<br />
Ban tổ chức cho biết quà tặng cho 200 khách tới đúng giờ là một CD sử
liệu "Chiến Thắng An Lộc 1972," của tác giả Nguyễn Ngọc Ánh, cựu sĩ
quan phụ tá hành quân của cựu Trung Tướng Nguyễn Văn Minh, tư lệnh Quân
Đoàn 3. <br />
Ban tổ chức cho biết giá vé ủng hộ là $30/người và chỉ có 10 bàn dành
cho mạnh thường quân bảo trợ, gần sân khấu, mỗi bàn $500, gồm 10 vé VIP
mỗi bàn.<br />
Số lượng ghế ngồi có giới hạn, xin đặt vé sớm tại website <a href="http://www.bolsatickets.com/">www.bolsatickets.com</a>, hoặc gởi chi phiếu hay money order về: An-Lộc Foundation, P.O.Box 18104 Seattle, WA 98118-0104 USA. <br />Email: <a href="mailto:anlocfoundation@gmail.com">anlocfoundation@gmail.com</a>.<br />
Vé cũng có thể mua tại nhà sách Tú Quỳnh, điện thoại (714) 531-4284.<br />
<table align="center" cellspacing="5" style="border-collapse: collapse; height: 480px; width: 39.71%;">
<tbody>
<tr>
<td style="vertical-align: top;"><img alt="" border="0" src="http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/230273-AnLoc-3-600.jpg" /></td></tr>
<tr>
<td style="vertical-align: top;">
<div align="center">
<span style="font-style: italic;">Các ca nghệ sĩ góp mặt trong chương trình văn nghệ hội ngộ 44 năm. (Hình: Ban tổ chức cung cấp)</span></div>
</td></tr>
</tbody></table>
<span style="font-weight: bold;">Hai buổi lê cầu nguyện ngày Thứ Bảy</span><br />
Buổi hội ngộ lần này cũng mang sắc thái đặc biệt qua hai buổi cầu
nguyện vào ngày Thứ Bảy, 9 Tháng Bảy, cho gần 10,000 linh hồn quân dân
Nam Việt Nam tử nạn trong biến cố An Lộc, chưa từng được thực hiện.<br />
"Nghi thức cầu nguyện theo Phật Giáo được tổ chức lúc 1 giờ 30 trưa
Thứ Bảy, tại chùa Bảo Quang, 713 N Newhope St, Santa Ana, CA 92703. Nghi
thức cầu nguyện theo Công Giáo được tổ chức lúc 6 giờ 30, tại Nhà Thờ
Chánh Tòa (Nhà Thờ Kiếng), 13280 Chapman Avenue, Garden Grove, CA
92840," ông Quốc Nam nhấn mạnh.<br />
<span style="font-weight: bold;">Thành phần ban tổ chức</span><br />
Ban tổ chức gồm cựu Đại Tá Biệt Cách Dù Phan Văn Huấn, cựu tiểu khu
trưởng kiêm cựu tỉnh trưởng Bình Tuy; ông Nguyễn Ngọc Ánh; cựu Thiếu Tá
Đào Minh Hùng, tổng hội trưởng Tổng Hội 81 Biệt Cách Dù; thi sĩ quân đội
Quốc Nam, tổng giám đốc Global Saigon HD Radio 24/7; Nha Sĩ Lý Văn Quý,
đồng dịch giả bộ sách "Ride The Thunder" của Richard Botkin; bà Võ Ngọc
Hoa, hội trưởng Hội Phụ Nữ Người Việt Quốc Gia Nam California; bà Như
Hảo, giám đốc đài Mẹ Việt Nam FM Radio; nhạc sĩ Nguyên Hà, và Nguyễn
Ngọc Minh, cao học giáo dục.<br />
Mọi chi tiết, xin liên lạc ban tổ chức: ông Đào Minh Hùng (714)
852-1938, bà Võ Ngọc Hoa (714) 623-4431 hoặc ông Quốc Nam (206 722-0231.
Trang Web: <a href="http://www.saigonhdradio.com/">www.saigonhdradio.com</a>.<br />
---<br />
Liên lạc tác giả: <a href="mailto:LinhNguyen@nguoi-viet.com">LinhNguyen@nguoi-viet.com</a></span>Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-7970002407364025205.post-49817830730620935982016-06-16T09:58:00.004-07:002016-06-16T09:58:52.731-07:00Battle of An Lộc<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiN2SSchWk1LBW34e4oW3WQc06SIUY_PCLqULeAxKJUQq9zAfz26qEpxZXs5Zzpt4iI0y-Yq_IvWeybNYg5kpcmbuIIk6zYbHmnX_xxXPw1fHG1uLbJFD9tXtI_XIOQaPit2dxh2VjKEls/s1600/An_Loc2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiN2SSchWk1LBW34e4oW3WQc06SIUY_PCLqULeAxKJUQq9zAfz26qEpxZXs5Zzpt4iI0y-Yq_IvWeybNYg5kpcmbuIIk6zYbHmnX_xxXPw1fHG1uLbJFD9tXtI_XIOQaPit2dxh2VjKEls/s640/An_Loc2.jpg" width="640" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><div class="mw-body-content" id="bodyContent">
<div id="siteSub">
<span style="font-size: large;">From Wikipedia, the free encyclopedia</span></div>
</div>
<table class="infobox vevent" style="border-spacing: 2px; width: 315px;">
<tbody>
<tr>
<th class="summary" colspan="2" style="background-color: lightsteelblue; text-align: center; vertical-align: middle;"><span style="font-size: large;">Battle of An Lộc</span></th>
</tr>
<tr>
<td colspan="2" style="background-color: gainsboro; text-align: center; vertical-align: middle;"><span style="font-size: large;">Part of the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnam_War" title="Vietnam War">Vietnam War</a></span></td>
</tr>
<tr>
<td colspan="2" style="border-bottom: 1px solid rgb(170, 170, 170); line-height: 1.5em; text-align: center;"><span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/An_L%E1%BB%99c" title="An Lộc">An Lộc</a>, as viewed from the air in 1972.</span></td>
</tr>
<tr>
<td colspan="2">
<table style="border: 0px none; margin: 0px; padding: 0px; width: 100%;">
<tbody>
<tr>
<th style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Date</span></th>
<td><span style="font-size: large;">April 13, 1972 – July 20, 1972</span></td>
</tr>
<tr>
<th style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Location</span></th>
<td><span style="font-size: large;"><span class="location"><span class="nowrap"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/An_L%E1%BB%99c" title="An Lộc">An Lộc</a>, <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/B%C3%ACnh_Long_Province" title="Bình Long Province">Bình Long Province</a>, <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnam" title="South Vietnam">South Vietnam</a></span></span></span></td>
</tr>
<tr>
<th style="padding-right: 1em;"><span style="font-size: large;">Result</span></th>
<td><span style="font-size: large;">South Vietnamese and American victory</span></td>
</tr>
</tbody></table>
</td>
</tr>
<tr>
<th colspan="2" style="background-color: lightsteelblue; text-align: center; vertical-align: middle;"><span style="font-size: large;">Belligerents</span></th>
</tr>
<tr>
<td style="border-right: 1px dotted rgb(170, 170, 170); width: 50%;"><span style="font-size: large;"><span class="flagicon"><img alt="" class="thumbborder" data-file-height="1200" data-file-width="1800" height="15" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/c/cf/Flag_of_North_Vietnam.svg/23px-Flag_of_North_Vietnam.svg.png" width="23" /> </span><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/North_Vietnam" title="North Vietnam">North Vietnam</a></span>
<span style="font-size: large;"><span class="nowrap"><span class="flagicon"><img alt="" class="thumbborder" data-file-height="600" data-file-width="900" height="15" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/4/4a/FNL_Flag.svg/23px-FNL_Flag.svg.png" width="23" /></span> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Viet_Cong" title="Viet Cong">Viet Cong</a></span></span></td>
<td style="padding-left: 0.25em; width: 50%;"><span style="font-size: large;"><span class="flagicon"><img alt="" class="thumbborder" data-file-height="600" data-file-width="900" height="15" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/e/e9/Flag_of_South_Vietnam.svg/23px-Flag_of_South_Vietnam.svg.png" width="23" /> </span><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnam" title="South Vietnam">South Vietnam</a></span>
<span style="font-size: large;"><span class="flagicon"><img alt="" class="thumbborder" data-file-height="650" data-file-width="1235" height="12" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/e/e2/Flag_of_the_United_States_%28Pantone%29.svg/23px-Flag_of_the_United_States_%28Pantone%29.svg.png" width="23" /> </span><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States" title="United States">United States</a></span></td>
</tr>
<tr>
<th colspan="2" style="background-color: lightsteelblue; text-align: center; vertical-align: middle;"><span style="font-size: large;">Commanders and leaders</span></th>
</tr>
<tr>
<td style="border-right: 1px dotted rgb(170, 170, 170); width: 50%;"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%BA%A7n_V%C4%83n_Tr%C3%A0" title="Trần Văn Trà">Trần Văn Trà</a></span></td>
<td style="padding-left: 0.25em; width: 50%;"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/L%C3%AA_V%C4%83n_H%C6%B0ng" title="Lê Văn Hưng">Lê Văn Hưng</a></span>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/L%C3%AA_Nguy%C3%AAn_V%E1%BB%B9" title="Lê Nguyên Vỹ">Lê Nguyên Vỹ</a></span></td>
</tr>
<tr>
<th colspan="2" style="background-color: lightsteelblue; text-align: center; vertical-align: middle;"><span style="font-size: large;">Strength</span></th>
</tr>
<tr>
<td style="border-right: 1px dotted rgb(170, 170, 170); width: 50%;">
<dl>
<dt><span style="font-size: large;">Overall ~ 35,470+</span></dt>
</dl>
<span style="font-size: large;">5th NLF Division ~ 9,230<br />
7th NVA Division ~ 8,600<br />
9th NLF Division ~ 10,680<br />
69th Art'y Command ~ 3,830<br />
205th NVA Regt ~ 1,250,<br />
203d Tank Regt ~ 3,130<br />
429 Sapper Group ~ 320</span><br />
<span style="font-size: large;">
48 tanks (in 2 battalion, included 17 M41 tanks captured from ARVN<sup class="noprint Inline-Template Template-Fact" style="white-space: nowrap;">[<i><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Wikipedia:Citation_needed" title="Wikipedia:Citation needed"><span title="This claim needs references to reliable sources. (January 2014)">citation needed</span></a></i>]</sup>)</span></td>
<td style="padding-left: 0.25em; width: 50%;">
<dl>
<dt><span style="font-size: large;"><span class="flagicon"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnam" title="South Vietnam"><img alt="South Vietnam" class="thumbborder" data-file-height="600" data-file-width="900" height="15" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/e/e9/Flag_of_South_Vietnam.svg/23px-Flag_of_South_Vietnam.svg.png" width="23" /></a></span> <b>At An Loc:</b> 7,500</span></dt>
<dt><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/5th_Division_%28South_Vietnam%29" title="5th Division (South Vietnam)">5th ARVN Division</a></span></dt>
</dl>
<ul>
<li><span style="font-size: large;">7th Regiment, 850</span></li>
<li><span style="font-size: large;">8th Regiment, 2,100</span></li>
<li><span style="font-size: large;">9th Regiment, 200</span></li>
</ul>
<span style="font-size: large;"><b><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnamese_Rangers" title="Vietnamese Rangers">3rd Ranger Group</a></b>, 1,300</span>
<span style="font-size: large;"><b>Task Force 52</b>, 500<br />
Binh Long Provincial Forces, 2,000<br />
Miscellaneous units, 300</span><br />
<dl>
<dt><span style="font-size: large;">Reinforcements</span></dt>
</dl>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Republic_of_Vietnam_Airborne_Division" title="Republic of Vietnam Airborne Division">1st Airborne Brigade</a></span>
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnamese_Rangers" title="Vietnamese Rangers">81st Ranger Group</a></span>
<span style="font-size: large;"><b>Rescue forces:</b> 20,000+</span><br />
<span style="font-size: large;"><span class="flagicon"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States" title="United States"><img alt="United States" class="thumbborder" data-file-height="650" data-file-width="1235" height="12" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/e/e2/Flag_of_the_United_States_%28Pantone%29.svg/23px-Flag_of_the_United_States_%28Pantone%29.svg.png" width="23" /></a></span>: <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States_Air_Force" title="United States Air Force">U.S. Air Force</a> and <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/United_States_Navy" title="United States Navy">U.S. Navy</a> firepower support</span></td>
</tr>
<tr>
<th colspan="2" style="background-color: lightsteelblue; text-align: center; vertical-align: middle;"><span style="font-size: large;">Casualties and losses</span></th>
</tr>
<tr>
<td style="border-right: 1px dotted rgb(170, 170, 170); width: 50%;">
<span style="font-size: large;">Vietnamese figures: ~2,000 killed and 5,000 wounded<sup class="reference" id="cite_ref-1"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-1">[1]</a></sup> U.S. est.: 10,000 killed<br />
15,000 wounded</span><br />
<span style="font-size: large;">
27 tanks destroyed (in An Loc).</span></td>
<td style="padding-left: 0.25em; width: 50%;">
<span style="font-size: large;">8,000 killed or missing, included 2,300 in An Lộc.</span><br />
<span style="font-size: large;">
30 tanks and 50 APCs destroyed</span></td>
</tr>
</tbody></table>
<span style="font-size: large;">
</span><table class="navbox" style="border-spacing: 0px; clear: right; float: right; margin: 0px 0px 0.5em 1em; width: 315px;">
<tbody>
<tr>
<td style="padding: 2px;">
<table class="nowraplinks collapsible collapsed navbox-inner" id="collapsibleTable0" style="background: transparent none repeat scroll 0% 0%; border-spacing: 0px; color: inherit;">
<tbody>
<tr>
<th class="navbox-title" colspan="2" scope="col" style="background-color: lightsteelblue;"><span style="font-size: large;"><span class="collapseButton">[<a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#" id="collapseButton0">show</a>]</span></span>
<div class="plainlinks hlist navbar mini">
<ul>
<li class="nv-view"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Template:Campaignbox_Vietnam_War" title="Template:Campaignbox Vietnam War"><abbr style="background: transparent none repeat scroll 0% 0%; border: medium none;" title="View this template">v</abbr></a></span></li>
<li class="nv-talk"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Template_talk:Campaignbox_Vietnam_War" title="Template talk:Campaignbox Vietnam War"><abbr style="background: transparent none repeat scroll 0% 0%; border: medium none;" title="Discuss this template">t</abbr></a></span></li>
<li class="nv-edit"><span style="font-size: large;"><a class="external text" href="https://en.wikipedia.org/w/index.php?title=Template:Campaignbox_Vietnam_War&action=edit"><abbr style="background: transparent none repeat scroll 0% 0%; border: medium none;" title="Edit this template">e</abbr></a></span></li>
</ul>
</div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="line-height: 1.6em;"><br />
<a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Lists_of_allied_military_operations_of_the_Vietnam_War" title="Lists of allied military operations of the Vietnam War">Military engagements</a><br />
of the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnam_War" title="Vietnam War">Vietnam War</a></span></span></div>
</th>
</tr>
</tbody></table>
</td>
</tr>
</tbody></table>
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">The <b>Battle of An Lộc</b> was a major battle of the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnam_War" title="Vietnam War">Vietnam War</a> that lasted for 66 days and culminated in a decisive victory for <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnam" title="South Vietnam">South Vietnam</a>. In many ways, the struggle for <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/An_L%E1%BB%99c" title="An Lộc">An Lộc</a> in 1972 was an important battle of the war, as South Vietnamese forces halted the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/North_Vietnam" title="North Vietnam">North Vietnamese</a> advance towards <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/Saigon" title="Saigon">Saigon</a>.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><div class="toc" id="toc">
<div id="toctitle">
<h2>
<span style="font-size: large;">Contents</span></h2>
</div>
</div>
<div class="toc" id="toc">
<ul>
<li class="toclevel-1 tocsection-1"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#Prelude"><span class="tocnumber">1</span> <span class="toctext">Prelude</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-2"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#Battle"><span class="tocnumber">2</span> <span class="toctext">Battle</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-3"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#Aftermath"><span class="tocnumber">3</span> <span class="toctext">Aftermath</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-4"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#References"><span class="tocnumber">4</span> <span class="toctext">References</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-5"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#Further_reading"><span class="tocnumber">5</span> <span class="toctext">Further reading</span></a></span></li>
<li class="toclevel-1 tocsection-6"><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#External_links"><span class="tocnumber">6</span> <span class="toctext">External links</span></a></span></li>
</ul>
</div>
<span style="font-size: large;">
</span><h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Prelude">Prelude</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">An Lộc is the capital of <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/B%C3%ACnh_Ph%C6%B0%E1%BB%9Bc_Province" title="Bình Phước Province">Bình Phước Province</a> located northwest of Military Region III. During North Vietnam's "<a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Easter_Offensive" title="Easter Offensive">Easter Offensive</a>", officially known as the <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/Nguyen_Hue_Offensive" title="Nguyen Hue Offensive">Nguyen Hue Offensive</a> of 1972, An Lộc was at the centre of <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/People%27s_Army_of_Vietnam" title="People's Army of Vietnam">People's Army of Vietnam</a>
(PAVN) strategy due to its location on QL-13 between Base Area 708 in
order to safeguard supplies they based out of a "neutral" location in
order to reduce exposure to American bombing in <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Cambodia" title="Cambodia">Cambodia</a>, and Saigon. To protect this important area the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Army_of_the_Republic_of_Vietnam" title="Army of the Republic of Vietnam">Army of the Republic of Vietnam</a> (ARVN) had essentially one single division in Bình Phước Province, the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/5th_Division_%28South_Vietnam%29" title="5th Division (South Vietnam)">5th Division</a>.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-0"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup> During the battle the 5th Division was outnumbered by a combined force of three North Vietnamese and <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Viet_Cong" title="Viet Cong">Viet Cong</a> divisions resulting in the most protracted conflict of the whole 1972 Easter Offensive.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">On the same day that Loc Ninh—a small town 20 miles (32 km) north of An Loc on the border with Cambodia was assaulted the PAVN <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/7th_Infantry_Division_%28Vietnam%29" title="7th Infantry Division (Vietnam)">7th Division</a>
launched an attack on Route 13 in an attempt to cut off An Loc from
Saigon. To control route QL-13 was to control the road to Saigon, some
90 miles (140 km) to the south. This prevented resupply of ARVN forces
in An Loc.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Battle">Battle</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">On the evening of 7 April elements of the (PAVN) <a class="new" href="https://en.wikipedia.org/w/index.php?title=9th_Division_%28Vietnam%29&action=edit&redlink=1" title="9th Division (Vietnam) (page does not exist)">9th Division</a> overran <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Qu%E1%BA%A7n_L%E1%BB%A3i_Base_Camp" title="Quần Lợi Base Camp">Quần Lợi Base Camp</a>.
Its defenders—the 7th Regiment of the 5th Division—was ordered to
destroy their heavy equipment (including a combined 105mm and 155mm
artillery battery) and fall back to An Lộc.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-1"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:70</sup> Once captured the PAVN used Quần Lợi as a staging base for units coming in from Cambodia to join the siege of An Lộc<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-2"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:91</sup> and key members of <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/COSVN" title="COSVN">COSVN</a> were based there to oversee the battle.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-3"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:119</sup></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">On 8 April the small town of Loc Ninh was overrun and about half of the defenders escaped to An Loc.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-4"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:56–57</sup></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">The ARVN defenders of An Loc were made up of several organizations of
the 5th Division, including the Division's 8th Regiment with about
2,100 men; the 7th Regiment which was short one battalion and only had
850 men; the 9th Regiment, most of which was destroyed at Loc Ninh had
only had 200 men; Task Force 52, 500 men; the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnamese_Rangers" title="Vietnamese Rangers">3rd Ranger Group</a>, 1,300 men; as well as Binh Long Provincial <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnamese_Regional_Force" title="South Vietnamese Regional Force">Regional Force</a>, <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/South_Vietnamese_Popular_Force" title="South Vietnamese Popular Force">Popular Forces</a>, and People's Self-Defense Forces, about 2,000 men.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-5"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:80</sup> The defenders were later reinforced by the elite <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Vietnamese_Rangers#The_81st_Ranger_Group" title="Vietnamese Rangers">81st Airborne Commando Battalion</a> and the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Republic_of_Vietnam_Airborne_Division" title="Republic of Vietnam Airborne Division">1st Airborne Brigade</a>, brought in by air because QL-13 was blocked by the NVA.<sup class="reference" id="cite_ref-3"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-3">[3]</a></sup> The defenders also had little artillery and had to rely on US air support. Other reinforcements consisted of the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/21st_Division_%28South_Vietnam%29" title="21st Division (South Vietnam)">21st Division</a>
which was plagued by a very slow move from the Delta area in the south
of the country and cleared QL-13 after protracted fighting.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">The ARVN defenders did have one card to play throughout the battle—the immense power of US air support. The use of <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Boeing_B-52_Stratofortress" title="Boeing B-52 Stratofortress">B-52 Stratofortress</a>
bombers (capable of carrying one hundred and eight MK82 (500 pound)
bombs on one run) in a close support tactical role, as well as <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/AC-119" title="AC-119">AC-119</a> Stinger and <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Lockheed_AC-130" title="Lockheed AC-130">AC-130E Spectre</a> gunships, fixed wing cargo aircraft of varying sizes, <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/AH-1_Cobra" title="AH-1 Cobra">AH-1 Cobra</a> attack helicopters and Vietnamese Air Force (VNAF) <a class="mw-redirect" href="https://en.wikipedia.org/wiki/A-37_Dragonfly" title="A-37 Dragonfly">A-37s</a>.
These methods worked to blunt the offensive from the North Vietnamese
Army. At this stage in the war the NVA often attacked with <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/PT-76" title="PT-76">PT-76</a> amphibious and <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/T-54/55" title="T-54/55">T-54</a>
medium tanks spearheading the advance, usually preceded by a massive
artillery barrage. These tactics reflected Soviet doctrine, as the NVA
had been supplied with Soviet and Chinese Communist equipment; including
jets, artillery, and <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Surface-to-air_missile" title="Surface-to-air missile">surface to air missiles</a>
since the beginning of the war. The battle eventually stagnated and
became a periodic trade of artillery barrages. This was most probably a
result of casualties sustained in the frustrated attacks on heavily
entrenched enemy positions in control of a withering array of supporting
firepower.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">The first attack on the city occurred on April 13 and was preceded by
a powerful artillery barrage. The NVA captured several hills to the
north and penetrated the northern portion of the city held by the 8th
Regiment and 3rd Ranger Group.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-6"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:88–97</sup> ARVN soldiers were not used to dealing with tanks, but early success with the <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/M72_LAW" title="M72 LAW">M72 LAW</a>, including by teen age members of the People's Self Defense Forces (PSDF) went a long way to helping them overcome their fear.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-7"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:90</sup>
The 5th Division commander, General Hung, later ordered tank-destroying
teams be formed by each battalion, which included PSDF members who knew
the local terrain and could help identify good locations to ambush
tanks.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-8"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:98</sup>
They took advantage of the fact that the NVA forces, who were not used
to working with tanks, often let the tanks get separated from their
infantry by driving through ARVN defensive positions. At that point, all
alone inside ARVN lines, they were vulnerable to the tank-destroying
teams.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">The second attack on the city took place the next day, on April 15.
The NVA were concerned because the ARVN 1st Airborne Brigade had
air-assaulted into positions west of the city and was coming to
reinforce the defenders. Again the NVA preceded their attack with an
artillery barrage followed by a tank-infantry attack. Again, their tanks
became separated from their infantry and fell prey to ARVN
tank-destroyer teams.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-9"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:101</sup>
NVA infantry following behind assaulted the ARVN defensive positions
and pushed farther into the city. B-52 strikes helped break up some NVA
units assembling for the attack. By the afternoon of the 16th, fighting
had died down.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-10"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:103</sup></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">Unable to take the city, the North Vietnamese Army kept it under
constant artillery fire. They also moved in more anti-aircraft guns to
prevent aerial resupply. Heavy anti-aircraft fire kept Vietnamese Air
Force (VNAF) helicopters from getting into the city after April 12.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-11"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:113</sup> Then fixed wing VNAF aircraft, C-123's and C-119's tried. Several were shot down and by April 19 the US Air Force took over.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-12"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:113</sup>
The US used C-130's to parachute in supplies, but many missed the
defenders and aircraft were shot down or damaged. Low altitude drops
during day and night did not do the job, so the USAF tried a new
technique. On May 2 High Altitude Low Opening (HALO) techniques were
tried. That method worked much better and was used until June 25 when
the siege was lifted and aircraft could land at An Loc.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-13"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:115</sup>
Over the entire course of the resupply effort, the garrison recovered
several thousand tons of supplies, the only supplies it received during
the siege.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">On 11 May 1972 the North Vietnamese Army launched a massive all-out infantry and armor (<a href="https://en.wikipedia.org/wiki/T-54/55" title="T-54/55">T-54</a> medium tanks) assault on the town. The attack was carried out by units of the 5th and 9th NVA divisions.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-14"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:145</sup>
This attack was repulsed by a combination of US airpower and the
determined stand of ARVN soldiers on the ground. Almost every B-52 in
South East Asia was called in to strike the massing enemy tanks and
infantry. The commander of the defending forces had placed a grid around
the town creating many "boxes" each measuring 1 km by 3 km in size
which were given a number and could be called by ground forces at any
time, the B-52 <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Operation_Arc_Light" title="Operation Arc Light">Arclight</a>
cells (groups of 3 Aircraft) were guided onto these boxes by ground
based radar. During 11 and 12 May, the US Air Force managed an "Arc
Light" mission every 55 minutes for 30 hours straight, using 170 B-52's
and smashing whole regiments of NVA in the process. Despite that air
support, the North Vietnamese made gains, and were within a few hundred
meters of the ARVN 5th Division command post.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-15"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:150</sup> ARVN counter-attacks were able to stabilize the situation. By the night of May 11, the NVA consolidated their gains.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-16"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:152</sup> On May 12, they launched new attacks in an effort to take the city, but again failed.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-17"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:153</sup>
The NVA launched one more attack on May 19 in honor of Ho Chi Minh's
birthday. The defenders were not surprised, and the attack was broken up
by American air support and an ambush by the ARVN paratroopers.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-18"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:157</sup></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">After the attacks of 11 and 12 May, the NVA directed its main efforts
to cutting off any more relief columns. However, by the 9th of June
this proved ineffective, and the defenders were able to receive the
injection of manpower and supplies needed to sweep the surrounding area
of North Vietnamese forces. By 18 June 1972 the battle had been declared
over.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><ul class="gallery mw-gallery-traditional">
<li class="gallerybox" style="width: 155px;">
<div style="width: 155px;">
<div class="thumb" style="width: 150px;">
<div style="margin: 43.5px auto;">
<span style="font-size: large;"><a class="image" href="https://en.wikipedia.org/wiki/File:Knocked_out_North_Vietnamese_T-54_or_Type_59_in_An_Loc.jpg"><img alt="" data-file-height="2845" data-file-width="5451" height="63" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/a/a4/Knocked_out_North_Vietnamese_T-54_or_Type_59_in_An_Loc.jpg/120px-Knocked_out_North_Vietnamese_T-54_or_Type_59_in_An_Loc.jpg" width="120" /></a></span></div>
</div>
<div class="gallerytext">
<span style="font-size: large;">PAVN T-54s destroyed in An Loc</span><br />
</div>
</div>
</li>
</ul>
<span style="font-size: large;">
</span><h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Aftermath">Aftermath</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">The victory, however, was not complete, as Route 13 still was not open. The ARVN <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/18th_Division_%28South_Vietnam%29" title="18th Division (South Vietnam)">18th Division</a>
was moved in to replace the exhausted 5th Division. The 18th Division
would spread out from An Loc and push the PAVN back and the area
stabilized.</span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">On 8 August the 18th Division launched an assault to retake Quần Lợi,
but were stopped by the PAVN in the base's reinforced concrete bunkers.
A further attack was launched on 9 August with limited gains and
attacks on the base continued for the next 2 weeks eventually gaining
one third of the base.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-19"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:198</sup> The ARVN finally attacked the PAVN occupied bunkers with <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/BGM-71_TOW" title="BGM-71 TOW">TOW missiles</a> and <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/M202_FLASH" title="M202 FLASH">M-202 rockets</a> and this broke the PAVN defense forcing the remaining defenders to flee the base.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-20"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:201</sup></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><span style="font-size: large;">The fighting at An Lộc demonstrated the continued ARVN dependence on
American air power and American advisors. For the PAVN, it demonstrated
their logistical constraints. They had to pause after each attack and
bring up more supplies.<sup class="reference" id="cite_ref-Lam_2-21"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Battle_of_An_L%E1%BB%99c#cite_note-Lam-2">[2]</a></sup><sup class="reference" style="white-space: nowrap;">:213–214</sup></span><br />
<span style="font-size: large;">
</span><h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="References">References</span></span></h2>
<span style="font-size: large;">
</span><ol class="references">
<li id="cite_note-1"><span style="font-size: large;"><br /></span></li>
</ol>
<div class="mw-body-content" id="bodyContent">
<li id="cite_note-1"> <span style="font-size: large;"><span class="reference-text">Hồ sơ cục Quân y: Chiến dịch Nguyễn Huệ 4/1972 - 1/1973</span></span></li>
<li id="cite_note-Lam-2"><span style="font-size: large;"><br /></span></li>
<li id="cite_note-Lam-2"> <span style="font-size: large;"><span class="reference-text"><cite class="citation book">Lam, Quang Thi (2009). <i>Hell in An Loc: The 1972 Easter Invasion and the Battle that Saved South Vietnam</i>. University of North Texas Press. pp. 35–6. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/International_Standard_Book_Number" title="International Standard Book Number">ISBN</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Special:BookSources/9781574412765" title="Special:BookSources/9781574412765">9781574412765</a>.</cite><span class="Z3988" title="ctx_ver=Z39.88-2004&rfr_id=info%3Asid%2Fen.wikipedia.org%3ABattle+of+An+L%E1%BB%99c&rft.aufirst=Quang+Thi&rft.aulast=Lam&rft.btitle=Hell+in+An+Loc%3A+The+1972+Easter+Invasion+and+the+Battle+that+Saved+South+Vietnam&rft.date=2009&rft.genre=book&rft.isbn=9781574412765&rft.pages=35-6&rft.pub=University+of+North+Texas+Press&rft_val_fmt=info%3Aofi%2Ffmt%3Akev%3Amtx%3Abook"></span></span></span></li>
<li id="cite_note-3"><span style="font-size: large;"><br /></span></li>
<div class="reflist" style="list-style-type: decimal;">
<ol class="references">
<li id="cite_note-3" value="3"> <span style="font-size: large;"><span class="reference-text"><cite class="citation book">McDermott, Mike (2012). <i>True Faith and Allegiance, An American Paratrooper and the 1972 Battle for An Loc</i>. The University of Alabama Press. pp. 51–54. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/International_Standard_Book_Number" title="International Standard Book Number">ISBN</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Special:BookSources/9780817317553" title="Special:BookSources/9780817317553">9780817317553</a>.</cite><span class="Z3988" title="ctx_ver=Z39.88-2004&rfr_id=info%3Asid%2Fen.wikipedia.org%3ABattle+of+An+L%E1%BB%99c&rft.aufirst=Mike&rft.aulast=McDermott&rft.btitle=True+Faith+and+Allegiance%2C+An+American+Paratrooper+and+the+1972+Battle+for+An+Loc&rft.date=2012&rft.genre=book&rft.isbn=9780817317553&rft.pages=51-54&rft.pub=The+University+of+Alabama+Press&rft_val_fmt=info%3Aofi%2Ffmt%3Akev%3Amtx%3Abook"></span></span></span></li>
</ol>
</div>
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="Further_reading">Further reading</span></span></h2>
<ul>
<li><span style="font-size: large;"><cite class="citation book">Lâm, Quang Thi (2009). <i>Hell in An Loc: The 1972 Easter Invasion and the Battle That Saved South Viet Nam</i>. University of North Texas Press. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/International_Standard_Book_Number" title="International Standard Book Number">ISBN</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Special:BookSources/9781441678706" title="Special:BookSources/9781441678706">9781441678706</a>. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/OCLC" title="OCLC">OCLC</a> <a class="external text" href="https://www.worldcat.org/oclc/681765628" rel="nofollow">681765628</a>.</cite><span class="Z3988" title="ctx_ver=Z39.88-2004&rfr_id=info%3Asid%2Fen.wikipedia.org%3ABattle+of+An+L%E1%BB%99c&rft.aufirst=Quang+Thi&rft.aulast=L%C3%A2m&rft.btitle=Hell+in+An+Loc%3A+The+1972+Easter+Invasion+and+the+Battle+That+Saved+South+Viet+Nam&rft.date=2009&rft.genre=book&rft_id=info%3Aoclcnum%2F681765628&rft.isbn=9781441678706&rft.pub=University+of+North+Texas+Press&rft_val_fmt=info%3Aofi%2Ffmt%3Akev%3Amtx%3Abook"></span></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><cite class="citation book">Willbanks, James H. (2005). <i>The Battle of An Loc</i>. Indiana University Press. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/International_Standard_Book_Number" title="International Standard Book Number">ISBN</a> <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Special:BookSources/0253344816" title="Special:BookSources/0253344816">0253344816</a>. <a href="https://en.wikipedia.org/wiki/OCLC" title="OCLC">OCLC</a> <a class="external text" href="https://www.worldcat.org/oclc/55990164" rel="nofollow">55990164</a>.</cite><span class="Z3988" title="ctx_ver=Z39.88-2004&rfr_id=info%3Asid%2Fen.wikipedia.org%3ABattle+of+An+L%E1%BB%99c&rft.aufirst=James+H.&rft.aulast=Willbanks&rft.btitle=The+Battle+of+An+Loc&rft.date=2005&rft.genre=book&rft_id=info%3Aoclcnum%2F55990164&rft.isbn=0253344816&rft.pub=Indiana+University+Press&rft_val_fmt=info%3Aofi%2Ffmt%3Akev%3Amtx%3Abook"></span></span></li>
</ul>
<h2>
<span style="font-size: large;"><span class="mw-headline" id="External_links">External links</span></span></h2>
<div class="mw-content-ltr" dir="ltr" id="mw-content-text" lang="en">
<ul>
<li><span style="font-size: large;"><a class="external text" href="http://www.vnafmamn.com/Valiant_Anloc.html" rel="nofollow">BATTLE OF AN LOC (VALIANT BINH LONG)</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a class="external text" href="http://www-cgsc.army.mil/carl/resources/csi/willbanks/willbanks.asp" rel="nofollow">Battle of An Loc</a> - by Lieutenant Colonel James H. Willbanks</span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a class="external text" href="http://anloc.org/" rel="nofollow">The Battle of An Loc - A Massive Convergence of Forces</a></span></li>
</ul>
</div>
<div class="catlinks" data-mw="interface" id="catlinks">
<div class="mw-normal-catlinks" id="mw-normal-catlinks">
<span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Help:Category" title="Help:Category">Categories</a>: </span><ul>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:Conflicts_in_1972" title="Category:Conflicts in 1972">Conflicts in 1972</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:1972_in_Vietnam" title="Category:1972 in Vietnam">1972 in Vietnam</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:Battles_and_operations_of_the_Vietnam_War" title="Category:Battles and operations of the Vietnam War">Battles and operations of the Vietnam War</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:Battles_involving_the_United_States" title="Category:Battles involving the United States">Battles involving the United States</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:Binh_Duong_Province" title="Category:Binh Duong Province">Binh Duong Province</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:Battles_involving_Vietnam" title="Category:Battles involving Vietnam">Battles involving Vietnam</a></span></li>
<li><span style="font-size: large;"><a href="https://en.wikipedia.org/wiki/Category:Battles_and_operations_of_the_Vietnam_War_in_1972" title="Category:Battles and operations of the Vietnam War in 1972">Battles and operations of the Vietnam War in 1972</a></span></li>
</ul>
</div>
</div>
</div>
Nha Ky Thuathttp://www.blogger.com/profile/12989457118066796801noreply@blogger.com0